Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa

Chương 69: Nhỏ nhen



Trong não cô vẫn lăng tăng vấn đề này, mẹ chồng đến tìm chẳng lẽ không chịu gặp?

Một hai lần còn có thể nhưng nếu như vậy mãi thì sẽ thành ra gì nữa?

Mà người mẹ chồng này của cô đâu hiền lành thánh thiện đến mức để cô xem thường mà không làm gì?

Thế nào cũng sẽ lan truyền tin tức chẳng mấy hay ho, rồi danh tiếng của cô sẽ thế nào?

Nghĩ thôi đã thấy mệt rồi

Nếu là cô, một người mà mình ghét cay ghét đắng dám vô lễ thì cô sẽ đi lan truyền tin tức và thêm mắm dặm muối vào, phóng đại đến mức khiến cho người đó chẳng thể nào ngẩng đầu được

Suy bụng ta ra bụng người là hành vi không tốt, nhưng thực chất Thôi Tử Niệm cũng sẽ như thế mà thôi

Việc này không làm bừa được, phải từ từ mà suy tính

Cô vừa nằm vừa nghĩ ngợi, chẳng biết qua bao lâu đã thiếp đi. Người đàn ông nằm bên cạnh lúc bấy giờ mới xoay đầu, chăm chăm nhìn vào Kiều Uyển Nhi đang say giấc

Hắn đã giải vây cho cô không biết bao nhiêu lần, tình huống ngàn cân treo sợi tóc Kiều Uyển Nhi không biết nên giải quyết thế nào hắn cũng liền ra mặt

Nhìn cô gái vô tâm đang nằm trên giường, Lục Nghiên Dương lầm bầm - “ Ngay cả một câu cảm ơn cũng không có …. Nhỏ nhen”

Cũng chẳng biết người nhỏ nhen ở đây là ai nữa …

Ánh mắt hắn có chút hờn dỗi chăm chú nhìn cô, những chẳng biết từ lúc nào lại chuyển thái độ. Vừa ngắm nhìn vừa tủm tỉm cười

“ Chưa nhìn thấy người con dâu nào dám cãi lại mẹ chồng giống em …” - Lục tổng lại tiếp tục độc thoại

Nếu là những người khác, chỉ cần sắc mặt mẹ chồng không tốt thì đã sợ đến mức run rẩy mà khóc lóc. Bất chợt hắn nghĩ lại chuyện khi còn đi học, cô bị ngừoi khác nói xấu, không những không bỏ qua mà còn xông thẳng đến chỗ những kẻ đó mà hỏi cho ra lẽ

Đúng là không sợ trời không sợ đất mà

Dường như cô chỉ sợ cha mẹ ruột của mình, lần gặp gỡ hắn trong buổi tiệc gương mặt cô tràn ngập sự căng thẳng, nhưng những lần sau cũng đâu lại vào đấy

Cô gái nhỏ với tính khí cao ngạo chẳng hề nể mặt hắn chút nào, thậm chí vì hắn khẩn trương không nói được mấy câu còn bực dọc ra mặt. Nếu không phải vì sợ cha mẹ thì chắc lúc đó cô đã chửi thẳng mặt hắn là đàn ông mà không ra dáng đàn ông rồi

Lục Nghiên Dương rầu rĩ, nếu bản thân nói nhiều lỡ miệng thốt ra những câu không hay thì phải làm sao?

Nếu bị cô chán ghét thì thà hắn troqr thành kẻ câm đến suốt đời còn hơn

*********

Sáng hôm sau, Kiều Uyển Nhi sảng khoái vươn vai rồi bước xuống giường. Nhìn chiếc giường trống không, cô nghĩ ngợi

Chẳng biết hắn đã thức dậy từ lúc nào, cũng không biết tướng ngủ của mình có xấu quá hay không

Hầy, kệ đi. Nếu thực sự quá xấu thì cái người nhỏ mọn như hắn đã bắt bẻ rồi, đâu rãnh mà chung giường với cô

Thay một chiếc váy công sở đơn giản, Kiều Uyển Nhi đi xuống dưới nhà như thường lệ cùng chồng mới cưới dùng bữa sáng

Nhìn bát mì ngon lành còn có cả móng giò trước mặt, nước dãi thi nhau chảy xuống. Song, cô lại nhìn bữa sáng của hắn …

Sandwich trứng cùng với sữa bò, ngày nào cũng ăn mà không chán ư?

Đúng là kiểu người ‘chung thuỷ’

Kiều Uyển Nhi bắt tay vào công cuộc làm đầy dạ dày, cô vô tư gặm chân giò

Đây là việc cô muốn làm từ lâu, khiw còn sống cùng cha mẹ mỗi lần đi ngang qua một con hẻm bình dân sẽ thấy được cảnh tượng này

Cha mẹ luôn cho đó là hành động thô thiển, cô tất nhiên không được làm theo

Bây giờ ở cùng với hắn, dù có bị ghét bỏ thì cùng lắm sẽ đuổi cô đi thôi. Công việc đã cho cô sao có thể đòi lại?

Người sĩ diện như hắn sẽ không làm chuyện như vậy, thế nên Kiều Uyển Nhi cũng không ngại ngần gì mà gặm bất chấp

Lục Nghiên Dương nhìn thấy cũng chẳng nói gì, Kiều Uyển Nhi chỉ biết cả tuần sau đó, buỏi sáng đầu bếp đều đem lên một cái móng giò thật to đặt ở trước mặt cô

Tiếp đó, hắn nhàn nhạt lên tiếng - “ Ăn xong hẳn đi làm”

Cái chó gì vậy? Hắn làm vậy là đang muốn dằn mặt cô sao?

Kiểu như nếu không xử lý cho hết thì đừng có hòng đến công ty …

Hừu, được lắm. Bà đây chơi với anh, nghĩ tôi sợ chắc?