Cuộc Hôn Nhân Đẫm Nước Mắt

Chương 64: Cự tuyệt



Quân Dao do dự mở cửa phòng rồi đi vào bên trong, căn phòng tối đen một dáng người đàn ông cao lớn đang ngồi ở một góc, lúc này cô cảm thấy bất an vô cùng nhưng vẫn giữ bình tĩnh mỉm cười nói.

" Chào ngài rất vui khi được gặp ngài."

Cô đi đến ghế ngồi xuống rồi rót rượu vào ly cầm lên rồi đưa đến tay người đàn ông.

" Mời ngài."

Quân Dao từ từ xoay mặt lại cô nhìn thấy gương mặt của người đàn ông đó bỗng chốc sợ hãi đôi mắt bắt đầu rưng rưng cảm giác sợ hãi vây kín lấy tâm trí cô, Quân Dao run rẩy đến mức làm rơi ly rượu xuống sàn nhà vỡ tan tành thành từng mảnh vụn, nước mắt của cô bỗng chốc rơi xuống, suốt mấy năm qua cô đã cố gắng quên đi cơn ác mộng về Trạch Hạo nhưng tại sao hắn lại có xuất hiện ở đây, chẳng phải Mỹ Kim đã nói sẽ giúp cô trốn tránh cả đời này sẽ không gặp lại hắn hay sao.

Trạch Hạo nhìn Quân Dao từ trên xuống dưới trang phục gợi cảm trên gương mặt là lớp makeup dày cộm không còn là cô của ngày xưa ngây thơ trong sáng bây giờ Quân Dao đã là mẹ cô đã trải qua quá nhiều sóng gió trong cuộc sống. Trạch Hạo không nghĩ Quân Dao sẽ trở thành bộ dạng như thế này khi rời xa mình hắn nhếch mép cười khinh bỉ nói.

" Không ngờ cô là có bộ dạng thảm hại như ngày hôm nay."

Rõ ràng là rất nhớ nhung nhưng sao hắn lại có thể thốt ra những lời nói tàn nhẫn như thế với cô chứ, Quân Dao sao khi nghe xong những lời Trạch Hạo nói trái tim của cô rất đau đớn hắn không hề biết cô đã phải trải qua những năm tháng sống vất vả như thế nào tiết kiệm từ tờ tiền mình làm ra để trang trải cuộc sống, cô làm đến mức quên ăn quên ngủ cơ thể ngày càng suy nhược để rồi hôm nay cô bị chính người từng là chồng hợp pháp của mình lăng mạ đến đau lòng.

Thật không ngờ Quân Dao lại gặp lại Trạch Hạo trong tình huống oái oăm này, cô vội vàng lau đi những giọt nước mắt rồi đứng lên kiếm cớ rời đi.

" Tôi xin lỗi đã làm ngài mất hứng tôi sẽ gọi người khác vào thay thế mình."

Trạch Hạo làm sao có thể buông tha để cô rời đi dễ dàng như thế chứ, mục đích của hắn đến đây là để gặp Quân Dao. Trạch Hạo đưa tay kéo mạnh Quân Dao ngồi vào lòng mình hắn dường như đã cảm nhận được mùi hương quen thuộc mà đã từ rất lâu mình chưa được cảm nhận bao nhiêu nhớ nhung đã khiến hắn không kiềm chế được bản thân, Trạch Hạo đưa môi mân mê đến vành tai của Quân Dao, cô vô cùng nhạy cảm liền né tránh sang một bên, Trạch Hạo vô cùng quá đáng hắn càng siết chặt lấy eo của Quân Dao khiến cho cô vô cùng sợ hãi nói.

" Xin anh hãy buông tôi ra."

Trạch Hạo như bị kích thích khi nghe lời cầu xin của Quân Dao, hắn đưa tay sờ lên đùi cô mân mê, Quân Dao dường như không thể nào chịu đựng được nữa cô vùng vẫy nói.

" Buông tôi ra có nghe không hả."

Trạch Hạo kiềm chặt cô giữ thân mình không cho Quân Dao thoát được, hắn thì thào vào tai cô.

" Nếu hôm nay cô phục vụ tôi tốt thì tôi sẽ trả cho cô một con số không nhỏ đâu."

Quân Dao ấm ức nói.

" Xin lỗi anh tôi chỉ tiếp rượu chứ không bán thân xin anh giữ tự trọng buông tôi ra."

Vì đã trải qua những giai đoạn khó khăn trong cuộc sống Quân Dao đã luôn giữ được bình tĩnh trong mọi tình huống mặc dù bây giờ cô đang rất sợ hãi, Trạch Hạo cứ ôm chặt lấy Quân Dao không buông, cô vô cùng khó chịu, Quân Dao bất giác nhìn xuống những mảnh thủy tinh của chiếc ly mình vừa làm vỡ, cô cúi xuống nhặt một mảnh thủy tinh lên sau đó khứa mạnh vào tay của Trạch Hạo khiến hắn chảy máu vì bị đau nên Trạch Hạo đã buông Quân Dao ra, cô nhân cơ hội này bỏ chạy ra ngoài, cánh cửa vừa mở ra Minh Lâm đã đứng đó đợi Quân Dao vì cậu ấy lo lắng cô sẽ bị lợi dụng nhìn thấy Quân Dao đầm đìa nước mắt Minh Lâm lo lắng hỏi.

" Chị có bị hắn ta làm gì không?"

Quân Dao lắc đầu nhưng gương mặt vô cùng hoảng loạn khiến cho Minh Lâm càng lo lắng hơn

Trạch Hạo cũng để bàn tay dính đầy máu đi ra bên ngoài,  hắn không làm lớn chuyện nhưng bà chủ hộp đêm nhìn thấy khách VIP của mình bị chảy máu liền cảm thấy có chuyện không hay nên vội vàng chạy đến.

" Ngài có sao không ạ tôi sẽ gọi người đến băng bó vết thương cho ngài."

Rồi bà ta quay sang liếc nhìn Quân Dao lên giọng chửi mắng.

" Cô đúng là vô dụng mà, không làm được thì bảo người khác làm sao phải làm cho khách bị thương như thế, có muốn kiếm tiền nuôi con nữa không hả đúng là chán sống rồi."

Nói rồi bà ta đưa tay lên định tát vào mặt của Quân Dao, nhưng bị giọng nói lạnh lùng của Trạch Hạo ngăn lại.

" Được rồi cứ để cô ta tiếp tục phụ vụ tôi."

Bà chủ hộp đêm khó hiểu nhìn Trạch Hạo nói.

" Ngài không cần như thế đâu tôi sẽ gọi người khác."

Hắn ra một sấp tiền đưa đến trước mặt bà chủ hộp đêm rồi lạnh lùng nói.

" Đừng nhiều lời."

Nói rồi Trạch Hạo ôm lấy eo của Quân Dao rồi rời đi, nhưng trên gương mặt cô là sự cam chịu đôi mắt của Quân Dao vô cùng tuyệt vọng, Minh Lâm chạy theo ngăn cản nhưng lại bị đám vệ sĩ của hộp đêm ngăn lại đánh cho một trận vì tội dám xem vào việc của người khác.