Cực Phẩm Thần Y

Chương 2402



Lúc nguy cấp, Trần Gia Bảo hô nhẹ một tiếng, chân nguyên trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, tay trái Vô Cực Quyền phát huy chữ “Hoá” quyết tự chặn ở trước người, hơi cản lại nội kình này không phẩy một giây, nhân lúc này, Trần Gia Bảo tay phải lập tức phát huy Trảm Nhân Kiếm, chém sang nội kình vô hình đánh tới.

Thoáng chốc, một luồng lực vô cùng hào hùng từ trên Trảm Nhân Kiếm xông lên, Trảm Nhân Kiếm bỗng bị chấn †an, càng xung kích tới huyết khí trong cơ thể của Trần Gia Bảo cuồn cuộn, họng thấy ngọt, khoé miệng đã chảy ra máu tươi đỏ hoe.

Trong lòng Trần Gia Bảo hoảng hốt, liền vận chuyển “Hoá” quyết tự trong cơ thể, thân hình lùi về phía sau, không ngừng hoá tan nội kình khổng lồ này.

Thế nhưng, một đòn của cường giả truyền kỳ hậu kỳ lại là nhẹ nhàng sao?

Cho dù Trần Gia Bảo toàn lực vận chuyển, luồng nội kình khổng lồ này vẫn tàn sát bừa bãi trong cơ thể của anh, xung kích tới kinh mạch của anh đau nhói.

“Vụt” một tiếng, Trần Gia Bảo phun ra một ngụm máu tươi lên trời, cơ thể không tự chủ bay ngược ra ngoài, trong lòng càng thêm hoảng sợ, thực lực của Thiên Mệnh Âm Dương Sư, lại còn mạnh hơn một phần so với Sầm Kim Thượng, thực sự là đáng sợ quá đi.

Thiên Mệnh Âm Dương Sư vung tay trái lên, hư không năm sang Trần Gia Bảo. 

Bỗng, vòng cổ của Trần Gia Bảo, giống như bị Thiên Mệnh Âm Dương Sư nắm lại trong không trung, cơ thể bay ngược về sau đột nhiên dừng ở trên không, dưới sự hô hấp khó khăn, gân xanh trên trán nổi lên.

Thiên Mệnh Âm Dương Sư vẫn ngồi trên đệm cói, khí thế của cường giả truyền kỳ hậu kỳ phát huy ra hết, thoáng chốc giống như đổi thành một người khác vậy.

Khí thế cuồng bạo lớn mạnh tới khó miêu tả, tràn đầy cả Đông Chiếu Thần Cung, dưới sự so sánh với tượng thần Thiên Chiếu đại thần phía sau, Thiên Mệnh Âm Dương Sư càng thêm khủng khiếp, càng thêm khiến người sợ sệt! “Chẳng qua là con sâu cái kiến truyền kỳ nửa bước mà thôi, trời muốn cậu chết, cậu lại có thể không chết?” Ánh

mắt của Thiên Mệnh Âm Dương Sư càng thêm ác liệt, lực của tay trái thúc thêm, sắc mặt của Trần Gia Bảo đỏ bừng, hô hấp càng thêm khó khăn.

Lúc nguy cấp, Trần Gia Bảo tay năm kiếm quyết, miễn cưỡng vận chuyển chân nguyên trong cơ thể, bấm tay búng sang Thiên Mệnh Âm Dương Sư.

Nhất thời, ba đường kiếm quang mang ánh sét màu đỏ bản ra, đánh sang Thiên Mệnh Âm Dương Sư!

Ra tay bèn là Cực Ý Tiên Quyết, có thể thấy đối mặt Thiên Mệnh Âm Dương Sư, Trần Gia Bảo không dám có chút nào bảo lưu!

Trong mắt của Thiên Mệnh Âm Dương Sư thoáng qua vẻ kinh ngạc, ông ta rất hiếu kỳ, Trần Gia Bảo với thực lực chỉ là truyền kỳ nửa bước, là làm như thế nào liên tục phát ra ba đường kiếm khí uy lực có thể sánh bằng thực lực truyền kỳ trung kỳ?

Không đợi ông ta nghĩ kĩ, chập chiêng một tiếng rồng rống, một đường kiếm quang ngũ sắc chói loá bất ngờ xuất hiện cả Đông Chiếu Thần Cung, chém sang Thiên Mệnh Âm Dương Sư.

Bất ngờ là Đạm Đài Thái Vũ thấy Trần Gia Bảo có nạn, lập tức phát huy Thần Châu thất biến vũ thiên kinh ra tay trong thời khắc quan trọng, vừa là tấn công sang Thiên Mệnh Âm Dương Sư, càng là vây Ngụy cứu Triệu!

Thiên Mệnh Âm Dương Sư bị kiếm quang rọi thành màu ngũ sắc, trong lòng càng trào lên một luồng cảm giác huyền diệu khó nói, bỗng kinh ngạc vì đó, vừa là kinh ngạc bởi huyền diệu của đường kiếm quang này, càng là kinh ngạc bởi Đạm Đài Thái Vũ lại có kiếm trong tay, bởi vì ông ta nhớ rõ, trước đây lúc Đạm Đài Thái Vũ đi vào, trên người cũng không có mang theo bất kỳ vũ khí nào, thế cây kiếm này của cô ta lại là làm sao tự dưng xuất hiện?