Cực Phẩm Ở Rể

Chương 877



Chương 891:

“Chuyện này không liên quan gì đến mẹ chúng tôi, là do tôi ra tay trước.”

Lâm Vũ đứng dậy lạnh giọng nói.

“Đúng, còn có cậu ta, Bách thị trưởng, đồ ranh con đó đánh con trai của tô Lý Tú Mỹ chỉ Lâm Vũ căm ghét nói.

“Vậy một hồi cũng đem cậu ta…”

Bách thị trưởng còn chưa nói xong, nhìn thây mặt của Lâm Vũ, ông ta sững sờ, bước nhanh đến, kinh ngạc nói: “Ngài. .ngài chắc là Hà Gia Vinh, Hà thân y?”

“Không sai, ngài biết tôi?”

Lâm Vũ không nhịn được kinh ngạc, không hiểu sao Bách thị trưởng lại biêt đên chính mình, trong ân tượng của anh hầu như chưa từng gặp qua ông ta.

“Ai ya, Hà thần y, nghe danh đã lâu, hôm nay mới gặp, quả nhiên là nhân tài!” Bách thị trưởng đột nhiên bắt lầy tay Lâm Vũ, nhiệt tình nói, vẻ mặt tràn đây vẻ kính trọng.

Lý Tú Mỹ và con trai bên cạnh thây vậy không nhịn được há hôc miệng, vẻ mặt choáng váng, đây là tình huôồng gì đây?”

Tần Tú Lam và Lý Tố Cầm và những người khác có chút bất ngờ, vừa nãy không phải nói muốn bắt bọn họ sao?

“Bách thị trưởng, chúng ta lúc trước gặp qua rôi” Lâm Vũ cười hỏi.

“Chưa gặp qua, nhưng danh tiếng của Hà thần y đã sớm truyền đến!”

Bách thị trưởng cười ha ha võ tay anh nói: “Bên Hàn Quốc đưa ra một điều kiện háp dẫn như vậy cậu lại trực tiếp cự tuyệt, không hỗ là con cháu Trung Quốc, phía trên đối với chuyện này rất tán thưởng, còn tích _ cực kêu đơn vị cơ quan chúng tôi học tập theo chuyện của cậu nữa là, trên nà, báo Đảng kỳ này chính là cậu ấy.

“Hả?” Lâm Vũ vô cùng kinh ngạc, chuyện bản thân cự tuyệt An Bính Thù chỉ là vô tình nói với Hách Ninh Viễn, còn kêu cậu ta giữ bí mật, làm sao mà toàn bộ cơ quan đơn vị đều biết hết rồi?”

“Bác sĩ Hà tuổi còn trẻ mà đã đại diện Trung y đối chiến với y học Hàn Quốc, trọng trách nặng nè, quả khiến người khác bội phục nhai” Bách thị trưởng liên tục tâng bốc nói, “Ủy ban Liên Hợp Quốc cũng chú ý đến chuyện này, các bác sĩ Trung Hàn trong thành phố của chúng ta cũng vô cùng quan tâm, đến lúc đó lãnh đạo của thành phố cũng xuất hiện, cậu có yêu câu gì, nhớ nói với họ, thành phố chúng tôi sẽ cố gắng giúp đỡ.”

Ông ta đối với Lâm Vũ khách sao như vậy, chủ yêu là vì Quốc Ủy đổi với chuyện này vô cùng chú trọng.

Đương nhiên, Quốc Ủy chú trọng là, tự nhiên là do Viên Cận Thục.

“Được, được!” Lâm Vũ thây ông ta nhiệt tình như Vậy, có chút vân chưa thích ứng, vô thức rút tay về, nhưng không biết Bách thị trưởng sao lại nắm chặt như vậy, anh vùng vẫy một hồi cũng không rút ra được.

Lý Tú Mỹ và con trai bên cạnh thấy Bách thị trưởng đối với Lâm Vũ nhiệt tình khách khí như vậy, sắc mặt trắng bệch, không hiểu sao sinh viên tốt nghiệp trường kĩ thuật lại có thể làm bác sĩ?

“Bách thị trưởng, vậy mẹ tôi và ba mẹ vợ, bọn họ…”

“Ò, không sao, không sao, chuyện này để tôi giải quyết!”

Bách thị trưởng lập tức thay đôi sắc mặt, vậy vậy tay, vẻ mặt uy nghiêm nói với Lý Tú Mỹ: “Đường phu nhân, chuyện này tôi cảm thây không cân thiết phải truy cứu đến cùng, cô thấy sao?”

Lý Tú Mỹ xoa xoa khuôn mặt bị đánh bây giờ nóng hừng hực, trên mặt có chút không cam lòng, nhưng dưới. áp lực của Bách thị trưởng, chỉ có thể gật đầu, nói: ‘Được…không truy cứu nũữa..

“Vậy các người mau xin lỗi mẹ và cha mẹ vợ của bác sĩ Hà đi!” Bách thị trưởng thúc giục nói.