Cực Phẩm Chiến Long

Chương 162: Cứ đi xem thử đi



Lời này của Vương Hữu Lân khiến ánh mắt của những người đang có mặt ở xung quanh đây lộ ra vẻ kinh ngạc.

Bọn họ không ngờ người thanh niên ăn mặc giản dị như thế này hóa ra lại là khách mời danh dự của Vương Hữu Lân.

Mới đây thôi, lúc còn ở trên trực thăng, bọn họ còn tỏ ra khinh thường anh.

Vừa rồi Dương Cường còn tinh thần hăng hái hớn hở, bây giờ sắc mặt lại vô cùng khó coi.

Vương Hữu Lân trực tiếp bỏ qua hắn đi đến chào. đón Lý Quân, điều này nói rõ trong lòng của Vương Hữu Lân, địa vị của Lý Quân cao hơn hắn.

Hắn vừa nãy còn đang dương dương đắc ý, nhưng bây giờ nghĩ lại, hắn giống như một tên hề.

“Vương tiên sinh khách khí rồi.”

Đối với sự tiếp đón nhiệt tình của Vương Hữu Lân, thái độ của Lý Quân vẫn vô cùng bình tĩnh.

Tình cảnh này càng khiến cho người khác nhịn không được suy đoán, đến cuối cùng thì người thanh niên này có thân phận gì.

“Lý tiên sinh, trên du thuyền có rất nhiều hạng mục giải trí, chờ một chút nữa để Uyển Uyển đưa anh đi dạo xung quanh nhé.”

Vừa nói, Vương Hữu Lân hướng về phía cháu gái vẫy vẫy tay.

Vương Uyển Uyển bĩu môi, đi đến.

Ban đầu, khi Lý Quân cứu Vương Hữu Lân, Vương Uyển Uyển cũng rất biết ơn, nhưng bây giờ biết Vương Hữu Lân lại muốn ghép đôi cho cô và Lý Quân, điều này khiến cô có tâm lý chống đối.

Nên khiến cô nhìn Lý Quân cũng không thuận mắt.

“Ông nội, hôm nay có rất nhiều bạn bè đến đây, con còn muốn trò chuyện với bọn họ.” Vương Uyển Uyển bất đắc dĩ đáp.

“Bọn họ làm sao quan trọng bằng Lý tiên sinh, mà lại thêm chuyện Lý tiên sinh đây đã cứu sống ông nội, là khách quý, hôm nay ông nội sẽ rất bận rộn, không thể tự mình tiếp đãi Lý tiên sinh đây, đương nhiên con phải thay ông làm chuyện này rồi.



“Được rồi, vậy con qua chào hỏi với bạn bè con một tiếng trước.”

Nói xong, Vương Uyển Uyển quay người đi về phía nhóm người ở phía sau.

Ở chỗ đó có một đám nam thanh nữ tú, đang nhìn ngó xung quanh.

Đợi đến khi Vương Uyển Uyển đi đến, bọn họ liền lập tức mồm năm miệng mười hỏi thăm cô.

“Uyển Uyển, người thanh niên kia là ai vậy, vậy mà có thể khiến ông nội Vương tự mình đến đón?”

“Đúng vậy, nhìn thấy quần áo anh ta mặc trên người đơn giản như vậy, chẳng lẽ là nhân vật lớn gì à?”

Vương Uyển Uyển lắc đầu: “Không phải đại nhân vật gì đâu, anh ta chính là người lúc trước tôi đã từng nhắc đến với mọi người đó, là người thanh niên biết chút y thuật, ở trên đường cứu sống ông nội tôi.”

“Không biết ông nội tôi đang nghĩ cái gì không biết, cứ nhất định muốn ghép đôi tôi cùng với anh ta.”

“Đây đúng là ông nội Vương không đúng, Uyển Uyển của chúng ta là đại mỹ nữ trong số chúng ta, coi như anh ta biết chút y thuật thì cũng không xứng với cô.”

“Đúng vậy, tôi thấy anh ta cũng là người không biết thân biết phận, nếu tôi đúng trong hoàn cảnh của anh ta thì sẽ chủ động giữ khoảng cách với cô một chút.”

“Được rồi.” Vương Uyển Uyển cắt ngang lời của các bạn: “Ông nội để tôi thay ông tiếp đãi anh ta, dẫn anh ta đi dạo một vòng quanh thuyền, nên trước hết không thể tiếp đãi mọi người.”

Nói xong, liền quay lại bên cạnh Lý Quân, cũng nắm tay kéo Cố Văn theo.

“Cố Văn, bệnh của cha cô như thế nào rồi?”

“Đã tốt lên rất nhiều, tất cả đều nhờ có Lý tiên sinh ra tay.

Sau khi Cố Văn nói đến đây, vẻ mặt thoáng có chút mất tự nhiên.

Dù sao nhà họ Cố cũng muốn trốn nợ, nhưng lại bị Lý Quân đánh đến tận cửa, nói trắng ra thì thật nhục nhã.

“Vậy là tốt rồi, y thuật của Lý tiên sinh vẫn rất cao. minh.”



Vương Uyển Uyển nói.

“Lý tiên sinh, trên du thuyền có rất nhiều chỗ vui chơi thú vị, chúng ta đến đó xem trước đi, vẫn còn hơn một giờ nữa tiệc sinh nhật mới bắt đầu.

Nói xong, cô dẫn Lý Quân đi dạo một vòng.

Khi bọn họ đi vào bên trong du thuyền thì chỉ nghe tiếng ồn ào từ bên trong truyền ra.

Vương Uyển Uyển giới thiệu nói: “Bên trong đại sảnh là nơi chuyên cung cấp chỗ cho khách mời đến đánh bạc."

“Ông nội của tôi đã bao du thuyền này để các khách mời ở đây vui chơi ba ngày, các phương tiện giải trí bên trong đều là do du thuyền tự chuẩn bị.”

“Nếu Lý tiên sinh có hứng thú, anh có thể tham gia.”

“Cứ đi xem thử đi."

Lý Quân mỉm cười nói.

Ngay khi bọn họ vừa bước vào đại sảnh của sòng bạc thì đã thấy Dương Cường đang ngồi ở đó.

Sau lưng có một nhóm gồm cả nam lẫn nữ đứng vây xung quanh, chính là mấy người bạn bè của Vương Uyển Uyển lúc nãy, hiển nhiên quan hệ giữa bọn họ và Dương Cường không tệ, ở ngay bên cạnh bày mưu tính kế.

“Đi, chúng ta cũng qua đó xem một chút đi.”

Vương Uyển Uyển nhìn thấy bạn bè đều tập trung ở đó, trong lòng có chút ngứa ngáy.

Cô là một cô gái ngoan ngoãn, bình thường sẽ không đến những nơi như thế này, cũng là lần đầu tiên cô tận mắt nhìn thấy người khác đánh bạc.

Đương nhiên Lý Quân là không quan trọng.

Bên cạnh, Cố Văn đi trên đường vô cùng ít nói.