Cự Long Thức Tỉnh

Chương 22: "Muốn chết".  



Võ giả tiên thiên vừa có mình đồng da sắt vừa có nội công thâm hậu, vừa nhu vừa cương, chỉ cần dùng một chiếc lá cũng có thể đả thương người khác, chính là cao thủ hiếm có trong thiên hạ.



Mà người đạt tới cấp bậc tông sư thì đối với võ đạo đã có sự lí giải riêng của chính mình, ngộ ra được đạo của chính mình, thi triển ra được công phu võ đạo do mình sáng tạo, có thể nói tông sư chính là một tồn tại bất khả chiến bại.



Tìm khắp Hoa Hạ thì số lương tông sư chẳng qua cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, như vậy cũng đủ thấy tông sư là một tồn tại đáng sợ như thế nào.

Advertisement



Giờ phút này Lục Hi chỉ cần liếc mắt nhìn thoáng qua liền có thể biết được tu vi võ đạo của Hoàng Sào, điều này đã khiến cho ông ta trở nên thận trọng hơn.







Có thể nói ra những lời này thì hiển nhiên đối phương cũng phải là một võ giả.



Tuy nhiên, Hoàng Sào cũng có sự tự tin của riêng mình.



Hành trình tu luyện võ đạo, ngoài sự khổ luyện còn cần phải có đủ tài năng và thời gian lĩnh hội nghiền ngẫm.



Từ nhỏ ông ta đã là người đứng đầu trong dòng họ, vô cùng giỏi võ nghệ, thậm chí còn chăm chỉ luyện tập ngày đêm, tuy hiện giờ ông ta vẫn chỉ là võ giả hậu thiên nhưng cũng đã sắp tiếp cận đến cảnh giới tiên thiên.



Ngay cả khi đụng phải một võ giả tiên thiên thì Hoàng Sào cũng có đủ tự tin để chiến đấu.



Lục Hi trông chỉ mới ngoài hai mươi tuổi, cho dù có luyện võ từ trong bụng mẹ thì bất quá năng lực cũng chỉ đạt tới tầm đó, cho nên Hoàng Sào không hề sợ hãi một chút nào.



"Nhóc con, chỉ mới học được chút công phu mà đã dám đứng đây dõng dạc nói chuyện với tao, hôm nay tao sẽ cho mày biết thế nào là sức mạnh của võ giả hậu thiên".



Hoàng Sào vừa dứt lời liền tiến lên, ông ta rất cao lớn, chân rất dài, chỉ bước mấy bước là đã tới trước mặt Lục Hi.



"Tiếp một quyền của tao đi".



Hoàng Sào mạnh mẽ quát lên.



Một đường quyền cực mạnh đã được tung ra, một quyền này mang theo kình phong đánh từ trên đỉnh đầu Lục Hi đánh xuống.



Hoàng Sào có thân hình vô cùng cao lớn, trong khi đó Lục Hi lại đang ngồi, một quyền này tung ra tựa như núi cao giáng xuống, mang theo khí lực cuồn cuộn khiến cho không khí bên trên nắm đấm cũng rung động mạnh mẽ như đang gầm thét.



Cho dù Lục Hi là người sắt thì e rằng dưới một quyền này anh cũng sẽ bị đánh nát.



Tuy nhiên, Lục Hi chỉ âm thầm lắc đầu, khi anh còn làm lính đánh thuê thì anh đã là một cao thủ tiên thiên rồi, nếu không thì không biết anh đã phải chết ở ngoài chiến trường bao nhiêu lần.



Hơn nữa sau khi anh ăn thịt rồng và tu luyện Long Đằng quyết thì thực lực của anh lại càng tăng cao hơn nữa, hiện tại chính anh cũng không biết tu vi võ đạo của mình đang nằm ở bậc nào.



Chỉ có điều trong lòng anh vẫn rất rõ ràng, ngay cả khi có phải đụng độ với một tông sư thì anh cũng sẽ không hề nao núng chứ đừng nói tới một võ giả hậu thiên nhỏ nhoi.



"Muốn chết".



Nhìn thấy Hoàng Sào dùng toàn lực đánh tới thì Lục Hi cũng hết sức tức giận, anh chưa bao giờ mềm lòng với kẻ địch của mình.



Tử tế với kẻ thù chính là tàn nhẫn với chính mình.

Đây là tín ngưỡng mà Lục Hi luôn đặt lên hàng đầu.