Cự Long Thức Tỉnh

Chương 1122: Tên lửa đã sẵn sàng, lập tức bắn”.







Thế nhưng vượn khổng lồ giờ phút này lại gầm gừ một tiếng rồi quay đầu chạy sang bên trái, chỉ vài cú đu người đã không thấy tăm hơi đâu nữa.



Advertisement

“Mẹ nó, không lẽ trí khôn của nó đã cao như vậy rồi sao”.



Lục Hi chửi rủa một câu, không còn cách nào khác chỉ đành thu lại trường thương và lửa nóng mà đuổi theo.



Vài phút sau, anh lại một lần nữa chặn ngang vượn khổng lồ, lần này anh không nói một lời, vừa chạm mặt liền phóng thương vàng về phía nó ép nó phải dừng lại việc tháo chạy, sau đó cả hai đứng sóng đôi với nhau.



Con vượn khổng lồ rõ ràng đã phát hiện ra rằng Lục Hi không dễ chọc ghẹo nên không hề có ý định chiến đấu với anh, còn Lục Hi nếu không bùng nổ toàn lực cũng không thể giết chết nó trong giây lát, một mặt anh lại e sợ nó chạy lung tung sẽ khiến những người khác bị thương nên cũng không nóng vội ra tay mà âm thầm bắt đầu chuẩn bị một mật pháp.



Nhưng đúng lúc này lại thấy Trương Thuận dẫn theo vài người đã đuổi tới đây, họ dàn đội thành hình bán nguyệt đem vượn khổng lồ bao vây lại.



Trương Thuận thở hổn hển hét lên: “Tên lửa đã sẵn sàng, lập tức bắn”.







“Đừng, tất cả mau lùi ra xa”, Lục Hi vội vã quát một tiếng.



Nhưng những người quân nhân cứng ngắc này chỉ nghe theo mệnh lệnh của chỉ huy và hoàn toàn phớt lờ lời cảnh tỉnh của anh, mười bệ phóng tên lửa ngay lập tức được nạp đạn và nhắm bắn, sau đó khai hỏa phóng ra.



Chỉ thấy hai đầu của bệ phóng tên lửa RPG nổi lên tia lửa, mười tên lửa mang theo vây bùng cháy ở phần đuôi bay về phía vượn khổng lồ.



Lúc này vượn khổng lồ cũng nghe thấy tiếng động tức khắc ngoảnh đầu nhìn lại tên lửa đang xé rách không khí mà lao tới, nó chỉ vươn tay che mặt mình.



"Bùm bùm bùm!”



Cùng một tràng tiếng nổ liên tiếp, tất cả mười quả tên lửa đều trúng đích, vượn khổng lồ cũng không ngừng gào rú và lùi lại.



Trên gương mặt Trương Thuận cuối cùng cũng nở một nụ cười thích ý.



Tên lửa RPG là khí tài chuyên dùng đối phó với xe tăng, nếu mười mũi tên toàn bộ đều trúng đích thì con vượn khổng lồ này cho dù không chết cũng phải chịu thương tổn nặng nề, hắn ta cuối cùng cũng có thể hả dạ trong lòng.



Nhưng sau khi khói thuốc súng tan đi, vượn khổng lồ đứng đó lành lặn không sứt mẻ.



Nó lúc này giống như đã triệt để bị chọc giận, chỉ thấy nó đột ngột hung tợn xông về phía những cảnh sát đặc nhiệm đã bắn tên lửa vào mình kia, đến giữa đường thì nhổ một gốc cây cổ thụ to lớn rồi dùng lực đập mạnh tới.