Con Nhà Giàu

Chương 658



Đó là đi xem bên trong cung điện dưới lòng đất.

Và chỉ nhìn sơ qua thì những người thợ thủ công, những người chạm khắc các bức tranh tường lúc bấy giờ cũng phải né tránh.

Nhà vua vui mừng khôn xiết và đáp lại mọi chuyện.

Người ăn mày già này đã ở trong cung điện dưới lòng đất được mười ngày, khi bước vào còn cầm theo một cái túi.

Sau đó, người dân cả nước lại quỳ xuống để xin ông, mong ông ở lại.

Người ăn xin già lại từ chối.

Bức tranh tường mô tả rằng khi buổi tối đang đến gần, người ăn xin già đang đứng trên tường, quỳ gối hướng về thành phố và chỉ tay về phía mặt trăng vừa ló dạng.

Mọi người cùng nhìn lên mặt trăng.

Đúng lúc đó người ăn xin đã biến mất từ lúc nào

Khi đó, để tưởng nhớ ông, nhân dân đã lập đền thờ ông để làm nơi thờ cúng.

“Những người lính trên trời rơi xuống từ trên trời, cây thiêng liêng, người ăn xin kỳ lạ và con rồng! Con tàu bay!”

Trần Lạc Thần thì thào. làm ra, qua đó đọc khích lệ họ. Chứ đọc mấy trang copy mãi sao đặng.

Thông tin tiết lộ trên bích họa, càng xem ở đây, Trần Lạc Thần càng không hiểu.

Những bức tranh tường này và thậm chí cả những điều chúng kể, đều trông thật sống động

Liệu nó có phải chỉ là trong trí tưởng tượng của người xưa

Đến bây giờ, Trần Lạc Thần thật sự rất nghi ngờ về nó

Trước giờ Trần Lạc Thần bán tín bán nghi, nhưng bây giờ, có lẽ anh đã thực sự tin rằng nó là sự thật

Trong thế giới cách đây hàng nghìn năm, thậm chí hàng chục nghìn năm trước, có thực sự tồn tại một loại hình văn minh khác không?

Truyền thuyết về rồng có lịch sử lâu đời, nhưng rồng, có thực sự chỉ là truyền thuyết

Trần Lạc Thần ngạc nhiên

Anh hít một hơi thật sâu, cố gắng tìm tung tích của người phụ nữ áo trắng từ bức tranh tường

Nhưng sau đó, lại không hề có chỗ nào đề cập đến cô gái này

“ Người ăn mày già, dường như ông có khả năng hiểu biết về cả thời cổ đại và hiện đại, liệu trên thế giới, có người như vậy thực sự tồn tại không? “

Trần Lạc Thần nghĩ lại.

Ngay bây giờ, hãy nhìn vào con mãng xà khổng lồ phía sau bạn.

“Mà này, ngươi vào lúc nào vậy? Ta đoán ngươi tiến vào làm linh thú trấn mộ không có to lớn như này đúng k?”

Trần Lạc Thần hỏi.

Mãng xà lại khè ra thứ gì đó vào một trong những bức tranh tường.

Và bức tranh tường đó nói về cảnh người ăn xin già vào cung điện dưới lòng đất với một chiếc túi.

Trần Lạc Thần giật mình.

Hãy suy nghĩ một chút.

Hắn không khỏi run lên.

Anh ta tròn mắt nhìn con trăn:

“Ý ngươi là, cái túi mà người ăn xin già này mang theo hàng vạn năm trước có chứa ngươi?”

Trần Lạc Thần cảm thấy mình như nghẹt thở.

Nhưng con trăn khổng lồ đã gật đầu.

Ông trời ơi..!!!

Trần Lạc Thần gãi đầu ngạc nhiên:

“Ngươi đã sống mấy vạn năm?”