Cô Vợ Nhỏ Thần Bí Của Tổng Giám Đốc

Chương 145-2: Lừa gạt (2)



"Thật xin lỗi, thật xin lỗi, tôi đi liền, tôi đi liền. . . . . ." Người đàn ông đi như chạy về phía cầu thang.

Mộ Hi vừa nhìn nhân viên phục vụ rời đi, mình cứ tùy tiện đi dạo một chút, dù sao đây là vùng đất của Nam Cung Diệu, người đàn ông này thật là lợi hại, vậy mà ở chỗ này còn có sòng bạc lớn như vậy!

Mộ Hi ngó bên này, xem bên kia, cảm giác rất hiếu kỳ, đây chính là sòng bạc, trước kia chỉ từng thấy trên ti vi, trực tiếp vẫn là lần đầu tiên.

"Tiểu thư cần giúp gì sao? Tôi là nhân viên phục vụ nơi này?" Một cô gái xinh đẹp khiêu gợi đi tới, mặc rất ít, trên đầu còn mang theo hai tai thỏ.

"Cám ơn, tôi chỉ là tùy tiện xem một chút." Mộ Hi mỉm cười nói.

"Nơi này không có gì vui, trong phòng mới thú vị, cô nhất định chưa từng thấy qua đi?" Nhân viên phục vụ cũng mỉm cười nói, Mộ Hi nghe cô ta nói như vậy, trong lòng nhất thời rất tò mò.

Nhưng mà, không nên có lòng hại người, nhưng nên có lòng phòng bị người, cẩn thận quan sát cô gái này, đôi mắt thật to, lông mày cong cong, da rất trắng, ánh mắt vô cùng thành khẩn, không giống như là người xấu, hơn nữa nơi này là địa bàn của Nam Cung Diệu, sẽ không có chuyện, vì vậy hạ quyết tâm.

"Được, đưa tôi đi xem một chút."

"Mời đi theo tôi." Nhân viên phục vụ đưa Mộ Hi đến chỗ thuê phòng.

"Cô là tới từ Trung Quốc sao?" Thỏ tiểu thư hỏi.

"Ách, Đúng vậy." Mắt Mộ Hi nhìn chỗ này nhìn chỗ kia, cảm giác rất mới mẻ, không chú ý ánh mắt kỳ thị của cô gái phía trước, thật ra thì, cô gái đi phía trước là đang chê cười Mộ Hi chưa trải việc đời, vừa nhìn đã biết là nhà quê! Hàn Băng Tâm dien?dan!le^quy~don

Mộ Hi bị cô gái đưa đi quẹo tới quẹo lui, trong lòng có chút không kiên định nổi.

"Cái đó, nơi này cũng không tệ, tôi chỉ tùy tiện xem một chút, cô đi làm việc đi." Mộ Hi muốn sai nhân viên phục vụ kia đi.

"Nơi này là chơi rất vui, nhưng mà thuê phòng chung chơi càng vui, thiết kế rất khác biệt, bảo đảm cô chưa bao giờ thấy, cô rất không dễ dàng mới tới được nước Mĩ, không mở mang kiến thức sao được? Đó không phải là đến không, tôi thấy cô là người Trung Quốc, tôi mới giúp cô, nếu không, người bình thường không vào được, chỉ có VIP cao cấp mới có thể vào phòng nha."

Trên mặt cô gái mỉm cười ngọt ngào, vẻ mặt chân thành nhìn Mộ Hi.

"Thật sự bên trong còn tốt hơn?" Mộ Hi cảm thấy rất hứng thú hỏi.

"Ừ, thiết kế trong phòng còn lộng lẫy hơn ở đại sảnh. . . . . ." Cô gái kiên nhẫn giải thích cho Mộ Hi.

"Vậy tôi muốn xem một chút, đi thôi." Mộ Hi nhớ tới thiết kế ở đại sảnh vừa rồi giống như hoàng cung, chẳng lẽ thiết kế trong phòng kia còn xa hoa hơn? Mộ Hi cảm thấy rất hứng thú, ngoan ngoãn đi theo cô gái về phía trước.

Mộ Hi vừa đi vừa xem xét thiết kế trong hành lang, quả nhiên rất tuyệt, thiết kế có phong cách của Trung Quốc, còn có phong cách của Châu Âu, rất đặc biệt.

Mộ Hi vui mừng đi tới đây, tranh vẽ trên tường này đều là bút tích của học sĩ lớn, quả thực là xinh đẹp rực rỡ vô cùng.

Đại sảnh của sòng bạc.

Nam Cung Diệu lạnh lùng nhìn người phụ trách trước mặt.

"Biết tại sao tôi gọi anh tới không?" Nam Cung Diệu lạnh lùng hỏi.

"Tổng, tổng giám đốc, xin căn dặn. . . . . ." Người đàn ông sợ đến cả người run cầm cập, thật ra thì, anh ta căn bản không biết xảy ra chuyện gì? Nhận được điện thoại của trợ lý Lãnh, chỉ nói bảo anh ta năm phút sau xuất hiện tại cửa đại sảnh của sòng bạc, tổng giám đốc muốn gặp anh ta, càng chưa kịp hỏi chuyện gì! Liền vội vã chạy đến!

"Anh đào tạo nhân viên của anh như thế nào, thời điểm tiếp đãi khách phải làm như thế nào? 《quy định nhân viên》của công ty đều là trang trí?" Nam Cung Diệu lạnh lùng hỏi.

Người đàn ông sợ đến mồ hôi đầm đìa, không dám nói lời nào, khí thế vương giả trên người tổng giám đốc, khiến anh ta không rét mà run.

Anh ta chưa bao giờ nói chuyện với tổng giám đốc, cảm giác rất sợ hãi, lúc trước nghe lời đồn đãi nói tổng giám đốc của sòng bạc rất lợi hại, hơn nữa người bên ngoài đều gọi anh là tà ma, điều này làm người đàn ông càng khẩn trương.

"Bây giờ anh lập tức đi tra rõ vì sao tôi gọi anh đến? Nguyên nhân của anh hi vọng mình có thể tự hiểu rõ! Một lát nữa trả lời chắc chắn cho tôi." Nam Cung Diệu bởi vì không yên lòng Mộ Hi cho nên chuẩn bị đi tìm cô, lát nữa tới đây xử lý.

"Vâng, vâng Diệu tổng, tôi đi làm liền, Diệu tổng mời ngài." Người đàn ông khom lưng, làm dấu tay xin mời.

Nam Cung Diệu tìm đi tìm lại vài lần, đi tới đi lui ở đại sảnh, tìm kiếm bóng dáng của Mộ Hi.

"Đáng chết!"

Nam Cung Diệu tìm đi tìm lại nhiều lần, vẫn không tìm được bóng dáng của Mộ Hi, trong lòng không khỏi lo lắng.

Mặc dù sòng bạc là tài sản của anh, nhưng nơi này dù sao cũng là sòng bạc, một cô gái một thân một mình quả thật không an toàn, cho nên anh mới phái người đi theo Mộ Hi, nhưng mà, tại sao vẫn không có bóng dáng của cô?

Thấy một bảo vệ đứng cách đó không xa, Nam Cung Diệu chỉ tay về phía anh ta, ý bảo anh ta tới đây.

Bảo vê ở đây đều là người Mỹ, anh ta lễ phép đi tới trước mặt Nam Cung Diệu, khom người chào, dùng tiếng Anh hỏi Nam Cung Diệu.

"Tiên sinh cần gì sao?"

"Có thấy một cô gái Trung Quốc đi qua đây không, bên cạnh là một nhân viên phục vụ." Nam Cung Diệu dùng tiếng Anh hỏi.

"Có một người, nhân viên phục vụ kia hình như là mắc vệ sinh không kiềm được, nên rời đi trước, cô gái kia sau đó không biết đi đâu?"

Nam Cung Diệu vẫy tay, ý bảo bảo vệ có thể rời đi, bảo vệ lễ phép cúi người chào, sau đó trở lại vị trí làm việc của mình, tuần tra an ninh của sòng bạc.

Nam Cung Diệu lại tiếp tục tiến về phía trước mấy bước, gọi tới một bảo vệ, hỏi vấn đề giống như vậy, kết quả trả lời giống nhau, Nam Cung Diệu hỏi liên tiếp ba bảo vệ, kết quả dĩ nhiên là giống nhau!

Nam Cung Diệu một phát bắt được cổ áo bảo vệ, rống to.

"Nói, cô gái kia rốt cuộc đi đâu?"

Phản ứng đầu tiên của bảo vệ là có người gây chuyện, đối với vị tổng giám đốc của sòng bạc này, nhân viên làm việc ở đây dường như đều không biết anh, cho nên giờ phút này anh chính là khách bình thường, phàm là tới gây chuyện, đương nhiên là dạy dỗ một trận.

Nam Cung Diệu được gọi là hoàng đế trên trời cao, hiểu rất ít về nơi này, trừ thời điểm khai trương tới mấy lần, cũng chỉ là khảo sát đơn giản, căn bản không quan sát cẩn thận chi tiết cấu trức của sòng bạc.

Bởi vì anh vẫn luôn ở trong nước, người phụ trách nơi này cũng thoải mái thành lão đại nơi này.

Nếu nơi này thật sự có giao dịch không đứng đắn, Nam Cung Diệu cũng không thể biết.

"Tiên sinh, xin buông tay, chúng tôi không phụ trách trông phụ nữ cho anh, chúng tôi chỉ phụ trách duy trì trật tự nơi này!" Bảo vệ nhẫn nại nói.

Thấy tên bảo vệ này bị nắm cổ áo, những bảo vệ khác cũng vây lại, thấy là có người gây chuyện.

"Tiên sinh, xin buông tay, nơi này là sòng bạc văn minh, không cho phép đánh nhau." Một gã bảo vệ khác nói, anh ta hi vọng có thể cùng giải quyết vấn đề, không phải vạn bất đắc dĩ sẽ không đánh.

"Nói mau, cô gái kia rốt cuộc ở đâu?" Tay Nam Cung Diệu nắm cổ áo càng dùng sức, anh mới mặc kệ sòng bạc rắm chó gì, giờ phút này anh chỉ cần nhanh tìm được Mộ Hi, những thứ khác đều không quan trọng.

"Tiên sinh, xin tỉnh táo." Bảo vệ tiếp tục nhẫn nại nói.

"Gọi quản lý của các anh tới." Nam Cung Diệu hung hăng chỉ vào phục vụ bưng nước ở một bên nói.

Ai ngờ, nhân viên phục vụ vừa nhìn thấy là gây chuyện, nhìn cũng không nhìn Nam Cung Diệu, tiếp tục đưa rượu, căn bản không tính đi tìm quản lý.

Nhìn một hồi không thấy Mộ Hi anh dường như muốn điên, nghĩ đến Mộ Hi gặp nguy hiểm, liền muốn giết người!

"Mẹ nó, buộc ông đây đại khai sát giới." Nam Cung Diệu buông bảo vệ ra, lùi về phía sau một bước, một cú đá bay bảo vệ.

Những bảo vệ khác nhìn thấy người mình bị đá bay, vì vậy, đồng loạt xông lên, nơi này có quân nhân giải ngũ, còn có một số là chuyên môn đấm bốc, tóm lại là rất lợi hại.

Bọn họ cũng nhẫn tâm đánh tới phía Nam Cung Diệu.

Nam Cung Diệu tránh thoát một quyền, sau đó từ bên phải hung hăng đánh về phía thắt lưng của bảo vệ, tiếp theo là một tiếng kêu rên, bảo vệ té xuống đất, sở trường của Nam Cung Diệu chính là một kích trí mạng, bởi vì đây là vùng đất của mình, nên Nam Cung Diệu không cần tính mạng của anh ta, mà chỉ đánh ngã anh ta xuống đất.

Những bảo vệ khác, bắt đầu trái phải công kích Nam Cung Diệu, không cho anh cơ hội đánh lén, bởi vì người đông thế mạnh, Nam Cung Diệu trước sau bị mấy quyền, tiếp theo chính là lại quật ngã hai bảo vệ, bảo vệ té xuống đất bị đánh sưng mặt sưng mũi, ôm bụng kêu rên, không ngờ sức lực của người đàn ông Trung Quốc này mạnh như vậy, chỉ là một quyền, liền không đứng lên nổi! Giống như là gãy xương sườn, đau gần chết.