Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3463



Chương 3516

Cậu Tô hiểu ý của Thành thiếu chủ, khóe môi không khỏi giật giật. Chỉ có điều, nếu đã là ý của Thành thiếu chủ thì tất nhiên anh ta vẫn phải tuân theo.

“Cô Đường, cô muốn Thành thiếu chủ của chúng tôi xử lí Trịnh Hùng và Bùi Doanh như thế nào vậy ạ?”

Cậu Tô truyền đạt ỵ́ của Thành thiếu chủ, một lần nữa hỏi ý của Tô Khiết.

Tô Khiết hơi ngẩn ra. Cô chỉ muốn cung cấp manh mối thôi, còn giải quyết ra sao thì đó là việc của Quỷ Vực Chi Thành bọn họ. Ý kiến của cô thế nào thì có gì quan trọng sao?

Chẳng lẽ ý kiến của cô lại có thể ảnh hưởng đến Thành thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành sao?

Liễu Ảnh càng nghe càng ngây ngẩn, càng nghe càng kinh ngạc. Người của Quỷ Vực Chi Thành đang hỏi ý kiến Tô Khiết xem họ nên xử lý Trịnh Hùng và Bùi Doanh như thế nào sao?

Thái độ của họ cũng thay đổi quá nhiều rồi đấy!

Hơn nữa, thậm chí họ còn hỏi ý của Tô Khiết nữa, Tô Khiết đúng là có tiếng nói quá mà!

“Đây là chuyện nội bộ của Quỷ Vực Chi Thành các anh, nên xử lý thế nào tất nhiên phải do Thành thiếu chủ của các anh quyết định rồi.” Tuy trong lòng còn nghi ngờ nhưng Tô Khiết vẫn tỏ rõ ý tứ của mình.

“Thành thiếu chủ của chúng tôi nói là nghe cô…” Trong một giây “mất não”, Cậu Tô đã buột miệng nói lộ ra.

“Hả?” Tô Khiết nghe thấy lời anh ta nói thì lập tức khẽ chau mày. Tuy anh ta đang nói thì dừng lại, nhưng ỵ́ nghĩa trong đó đã rất rõ ràng. Tô Khiết là người thông minh sắc sảo nhường nào, tất nhiên cô chỉ cần nghe vậy là đã hiểu.

Thành thiếu chủ lập tức trừng mắt với Cậu Tô.

Khóe môi người kia giật giật vài cái. Không phải anh ta cố ý, nhưng rõ ràng là bây giờ họ đã không thể gạt đối phương được nữa. Cậu Tô biết cô Đường là một người rất lợi hại, nên cũng không muốn giấu giếm nữa.

“Bây giờ tôi đang ở cùng Thành thiếu chủ ạ. Thành thiếu chủ của chúng tôi muốn nghe ý kiến của cô. Dù sao thì khi trước Trịnh Hùng và Bùi Doanh vẫn luôn nhắm vào nhà họ Đường, vậy nên tất nhiên là cô cũng có quyền lên tiếng trong chuyện này.” Nếu đã bị lộ thì Cậu Tô cũng không định giấu giếm nữa, có điều cái lý do đưa ra ở cuối là do anh ta nhanh trí bịa ra.

“Ý của Thành thiếu chủ là chuyện này có thể giao cho nhà họ Đường xử lý sao?” Vẻ mặt Tô Khiết lập tức trở nên nghiêm túc hơn. Cô cũng chỉ mới điều tra xong mọi việc, còn chưa kịp ra tay thì Bùi Doanh đã chết rồi.

Dù sao, Trịnh Hùng cũng là người phụ trách ở thành phố A của Quỷ Vực Chi Thành, vậy nên Tô Khiết vẫn chưa vội vàng ra tay. Nếu Thành thiếu chủ đã không ngại để nhà họ Đường xử lý thì tất nhiên cô cũng sẽ không cần phải kiêng dè điều gì, muốn đối phó với Trịnh Hùng không phải là việc khó.

Vậy thì vấn đề của Bùi Dật Duy cũng dễ giải quyết hơn.

“Vâng, đó là điều đương…” Cậu Tô cảm thấy chuyện này hoàn toàn không có vấn đề gì. Chỉ là một Trịnh Hùng và một Bùi Doanh thôi mà, tất nhiên cô Đường muốn xử lý thế nào cũng được.

Nhưng Cậu Tô chưa kịp nói hết câu thì chiếc điện thoại trong tay đã bị Thành thiếu chủ giật lấy, hơn nữa anh ta còn tắt cả loa ngoài đi.

“Cô muốn xử lý hai người đó thế nào?” Thành thiếu chủ rất đẹp, giọng nói cũng hết sức dễ nghe.

Bỗng nghe thấy tiếng Thành thiếu chủ, Tô Khiết hơi bất ngờ, không chỉ vì giọng nói kia mà còn vì câu hỏi của anh ta.

“Ý của Thành thiếu chủ là tôi muốn xử lý thế nào cũng được sao?” Tô Khiết cảm thấy thật sự không phải do cô ảo tưởng, mà quả thật lời nói vừa rồi của Thành thiếu chủ có ý như thế.

“Phải, cô muốn xử lý thế nào thì cứ xử lý như vậy.” Thành thiếu chủ lặp lại một lần nữa, tuy tiếng nói không lớn nhưng ý tứ thì rất rõ ràng.