Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi

Chương 249: Anh Cố là tra nam à? (1)





Về nhà với cô ư… Mấy lời này thực sự khiến Hứa Tịnh Nhi bất ngờ.

Từ lần đầu tiên Cố Tuyết gặp cô tại buổi tiệc sinh nhật 18 tuổi của Cố Khiết Thần, cô ta đã rất ghét cô, nhìn cô làm gì cũng ngứa mắt, lúc nào cũng kiếm chuyện với cô, giờ còn muốn theo cô về nhà sao?

Chắc là hôm nay thực sự đã bị dọa cho hết hồn, đầu óc không tỉnh táo nữa rồi…

Hứa Tịnh Nhi cũng có thể hiểu, bất cứ người phụ nữ nào đột nhiên gặp chuyện như thế, đều không thể giữ được bình tĩnh, nói gì đến Cố Tuyết luôn được bao bọc.

Cũng không phải cô gái nào cũng như Hứa Tịnh Nhi, vì cuộc sống dồn ép mà buộc phải luyện cho bản thân thành mình đồng da sắt.

Cuối cùng cũng không nỡ từ chối, Hứa Tịnh Nhi gật đầu: “Được”.

Mặc dù… căn hộ không phải là của cô, thật ra cô không có quyền làm chủ, nhưng nói thế nào thì Cố Tuyết cũng là em họ của Cố Khiết Thần, đưa cô ta về chắc Cố Khiết Thần không để ý đâu nhỉ?

Kiều Sở đưa bọn họ về dưới tòa nhà, tận mắt thấy họ đi vào rồi mới lái xe rời đi.

Đêm đã muộn, cô Lâm đã ngủ, Hứa Tịnh Nhi đưa Cố Tuyết vào phòng, rót cho cô ta một cốc nước lọc, bảo cô ta uống rồi mới dẫn cô ta tới phòng cho khách.

Cô lấy một bộ đồ ngủ của mình đưa cho cô ta, nhẹ nhàng nói: “Ở đây chỉ có đồ ngủ của tôi là vừa với cô, cô mặc tạm vào đi”.

Cố Tuyết không hề ái ngại, hai tay đỡ lấy, giống như đang nâng một món bảo bối vậy.

“Tôi đã mở nước nóng cho cô rồi, cô tắm trước đi!”.

Cố Tuyết vô cùng ngoan ngoãn nghe lời, gật đầu rồi đứng dậy đi vào nhà tắm, đi được vài bước, cô ta có vẻ bất an quay đầu lại nhìn Hứa Tịnh Nhi, nói: “Cô có thể… ở đây đợi tôi không?”.

Hứa Tịnh Nhi nhất thời không biết nên khóc hay nên cười, nhưng cô vẫn thoải mái nhận lời: “Được, tôi ở đây đợi cô”.

Nỗi sợ hãi trong ánh mắt Cố Tuyết tan đi, cô ta bước vào nhà tắm.

Cô ta tắm rất nhanh, cứ như sợ Hứa Tịnh Nhi đi mất vậy, lúc đi ra, ánh mắt còn vội vàng tìm kiếm bóng dáng Hứa Tịnh Nhi. Nhìn thấy cô đang ôm laptop ngồi trên sofa gõ chữ cạch cạch, cô ta mới thở phào, rồi đi tới ngồi xuống bên cạnh cô.

Cố Tuyết nhìn thấy Hứa Tịnh Nhi đang viết bản thảo tin tức về những chuyện xảy ra tối hôm nay, mặc dù cô không phát trực tiếp, nhưng điện thoại của cô đã quay lại toàn bộ hành vi bạo hành của Dung Vương.

Đến khi cô đưa mọi chuyện ra ánh sáng, cộng thêm A Mỹ, cô ta, và cả bạn fan kia làm chứng, Dung Vương chắc chắn sẽ tiêu đời!

Xem một lúc, khóe mắt của Cố Tuyết bất giác đỏ hoe, những giọt nước mắt không ngừng rơi, từng giọt lăn xuống, trái tim cô ta như có thứ gì đó khoét một mảng lớn, đau đớn tột cùng.

“Tôi thích anh ta bảy năm, từ khi anh ta vào nghề cho đến tận bây giờ, anh ta là thanh xuân của tôi, là tín ngưỡng của tôi, tôi thích nhìn anh ta khiêu vũ, tôi thích nhìn anh ta hát, nhưng… tại sao anh ta lại là người như vậy? Tại sao…”.

Bàn tay đang đánh máy của Hứa Tịnh Nhi dừng lại, cô quay đầu sang nhìn Cố Tuyết, khẽ thở dài.

Cô rất hiểu tâm trạng của Cố Tuyết lúc này, tận mắt chứng kiện thanh xuân và tín ngưỡng của bị hủy hoại, cảm giác sụp đổ đó, cô hiểu.

Không biết là cô đang an ủi Cố Tuyết, hay an ủi chính mình: “Cố Tuyết, thời niên thiếu ngây ngô ai mà chẳng có lúc gặp phải đàn ông tồi, chỉ cần tiếp thu được bài học, sau này không dính vào mấy gã tồi đó nữa, thì sẽ không bị tổn thương”.

Giọng điệu vô cùng cảm động của cô khiến Cố Tuyết không thể không hỏi lại: “Lẽ nào với cô, anh Cố… cũng là đàn ông tồi à?”.



Sau khi Cố Khiết Thần nghe tin, liền lập tức chạy về chung cư, vừa mới về đến cửa phòng khách thì nghe thấy tiếng nói chuyện từ trong phòng phát ra.