Cố Sự

Chương 3: Vân Mộc Đại Đế - Thanh Tẩy.



Sáng sớm Vân Thôn lão tộc trưởng Vân Phá Thiên liền tập trung đám hài từ ngày hôm qua vừa thức tỉnh huyết mạch, ngày hôm nay bọn chúng sẽ chính thức bước lên con đường làm Chiến Sĩ.

"Các ngươi mau chóng cởi y phục, nhảy vào Vân Đỉnh ngâm thuốc tắm, thanh tẩy cơ thể" Vân Phá Thiên lạnh giọng nhìn đám Hài Tử nói.

Một đám hài đồng có hăng hái, sợ sệt chuẩn bị nhảy vào Vân Đỉnh để tắm thuốc thanh tẩy cơ thể, một tiếng hét thất thanh từ một hài tử vang lên, làm đám hài tử sợ đến hồn bay phách lạc.

"Đau quá, đau quá, Thái Gia Gia ta chịu không nổi mau cho ta ra ngoài" Vân Cam Túc thân thể đau đớn khuôn mặt nhợt nhạt cắn môi nhìn về phía Vân Phá Thiên hét lớn.

Vân Cam Túc ngày hôm qua là một trong những Hài Tử thức tỉnh Tam Cấp huyết mạch, huyết mạch mạnh mẽ hơn những người đồng trang lứa rất nhiều, hắn cũng không chịu nổi lần đầu tiên thanh tẩy tạp chất dơ bẩn trong thân thể, để có thể bước vào con đường Chiến Sĩ.

"Khóc lóc cái gì, còn ra thể thống gì, chỉ một chút đau đớn xác thịt ngươi còn không chịu nổi làm sao trở thành Chiến Sĩ, cố gắng chịu đựng" Vân Phá Thiên nhìn hài tử đau đơn la hét thất thanh nằm trong Vân Đỉnh quát lớn, hắn cũng có vài phần yêu thương dành cho Vân Cam Túc, Tam Cấp huyết mạch thanh tẩy tạp chất trong thân thể, càng nhiều, càng đau đớn, càng trở nên cường đại.

Sau thời gian một nén nhan cuối cùng Vân Cam Túc cũng thành công thanh tẩy cơ thể, chân chính trở thành Chiến Sĩ: "Thái gia gia ta thành công!".

Vân Phá Thiên mỉm cười nhìn hắn cảm thấy hài lòng gật đầu đáp: "Tốt, ngươi đứng sang một bên, đợi các huynh đệ thanh tẩy thành công tạp chất, ta dạy đám các ngươi tu luyện!".

Tiếp theo đến lượt thiên tài Vân Long ngày hôm qua đối với hắn mà nói là một ngày trọng đại ,cũng là một ngày thay đổi cả cuộc đời hắn, thành công thức tỉnh Ngũ Cấp huyết mạch, trong Vân Thôn từ trước đến nay chỉ có Phụ Thân hắn thành công thức tỉnh huyết mạch Ngũ Cấp, về phần cao hơn Ngũ Cấp thì hắn chỉ biết có Lão Thôn Trưởng là Lục Cấp, còn lại Thất Cấp đến Cửu Cấp chưa từng nghe nói ở Vân Thôn.

"Long nhi, ngươi mau nhảy vào Vân Đỉnh thanh tẩy, Gia Gia đã hòa trộn Huyết Quả cùng Hàn Lộ Thảo cho ngươi" Vân Phá Thiên nhìn Vân Long gọi.

"Vâng,Gia Gia ta sẽ cố gắng" Vân Long tự tin đáp.

Vân Long nhảy vào Vân Đỉnh, tiếng la hét còn lớn hơn Cam Túc lúc nãy rất nhiều, thân thể của hắn gần như vỡ nát tan thành từng khối, sau thời gian nửa nén nhan, thân thể của hắn bắt đầu khôi phục, da thịt sáng bóng hắn cảm thấy thân thể cường đại, một quyền vung ra có thể hơn ngàn cân lực lượng.

"Tốt vừa thanh tẩy đã trực tiếp bước vào Luyện Cốt Cảnh, không hổ là Ngũ Cấp huyết mạch" Vân Phá Thiên vui mừng nói.

Sau khi Vân Long thành công thanh tẩy, cũng đến lượt Vân Mộc cùng các huynh đệ Nhất Cấp, Nhị Cấp bắt đầu thanh tẩy cơ thể, khác biệt với Vân Long, Vân Cam Túc, bọn họ hơn mười mấy người cùng nhảy vào Vân Đỉnh thanh tẩy cơ thể, huyết mạch càng cao càng cần nhiều dược lực hơn bọn họ rất nhiều.

Mười mấy người nhảy vào Vân Đỉnh, vạc thuốc của bọn họ cũng không kém hơn Vân Long là bao, bọn họ có chút ủy khuất, mười mấy người bọn họ mới bằng Vân Long, còn không có Huyết Quả, Hàn Lộ Thảo trong vạc thuốc, lúc này bọn họ mới cảm thấy được thiên tài khác xa với bọn họ như thế nào.

Vân Mộc không để ý những chuyện đó hắn trực tiếp nhảy vào Vân Đỉnh bắt đầu thành tẩy, Thán Thai Hoán Cốt, từ hôm nay hắn bắt đầu có thể trở thành Chiến Sĩ đi ra khỏi Vân Thôn, săn bắt Yêu Thú, mười mấy người trong Vân Đỉnh không ai hăng hái, chờ mong bằng hắn.

Thời gian một nén nhan trôi qua, tất cả bọn họ thành công thanh tẩy nhảy ra Vân Đỉnh, đi đến chổ Vân Long đang đứng, Lão Tộc Trưởng thấy mười mấy Hài Tử chạy tới cảm thấy vui vẻ.

"Được rồi, đừng làm rộn, các ngươi đã thành công thanh tẩy cơ thể, cường hóa nhục thân" Vân Phá Thiên nhìn bọn chúng gọi.

"Hôm nay ta truyền cho các ngươi công pháp, Vân Thôn truyền lại suốt hơn ngàn năm nay"

Vân Phá Thiên tiếp tục nói: "Công pháp này gọi Vân Luyện Quyết là công pháp tổ tuyền của Vân Thôn chúng ta"

"Các ngươi tu luyện Vân Luyện Quyết từ Luyện Cốt Cảnh đến Luyện Nhục Cảnh là cực hạn, công pháp phía sau Luyện Nhục Cảnh ta liền cũng không có, các ngươi phải tự thân lĩnh ngộ".

"Được rồi công pháp có thể từ từ nghiên cứu, ta dạy các ngươi luyện Quyền" Vân Phá Thiên nhìn đám hài tử tò mò gọi.

"Bộ này quyền pháp gọi là Kình Phong Quyền nói khó cũng không khó, dễ cũng không dễ".

"Luyện đến Kình Phong gào thét mà ra liền Lô Hỏa Thần Thanh!".

"Ta cũng chỉ luyện được đến đó mà thôi, toàn bộ Vân Thôn chỉ có một bộ Kình Phong Quyền, các ngươi cố gắng mà luyện quyền".

Vân Mộc hớn hở làm theo lão tộc trưởng vung quyền, vung quyền, vung quyền được hai giờ bọn chúng cảm thấy một thân sức lực hao gần hết có đứa nghỉ ngơi, có đứa chạy về nhà.

Chỉ riêng Vân Mộc hắn tiếp tục luyện, luyện hơn một giờ cảm thấy một thân khí lực tiêu hao gần hết, hắn mới dừng lại, hắn cũng không hiểu vì sao bản thân lại khí lực nhiều như vậy, so với Vân Long còn luyện hơn nữa giờ cảm thấy có chút kì lạ, hắn cũng không suy nghĩ nhiều tiếp tục nghỉ ngơi.

Thời gian cũng đã đến giữa trưa, các đại thúc săn bắn đã trở về, trong đó có Phụ Thân của Vân Long trên vai vác một đầu Thiết Ngưu to lớn, có lẽ đến mấy trăm cân, coi như hôm nay các đại thúc ra ngoài, săn bắn rất thuận lợi không có vấn đề gì xảy ra.

Xa xa nhìn thấy một thiếu niên chạy tới chỗ Vân Mộc gọi "Mộc đệ đang nghỉ ngơi sao, thanh tẩy cơ thể thế nào?".

Vân Mộc đang ngồi dưới gốc cây lớn đồ sộ đã tồn tại ở Vân Thôn không biết bao lâu, nghe nói nó tồn tại còn lâu đời hơn Lão Tộc Trưởng, nghe thấy thiếu niên kia gọi Vân Mộc đáp: "Vân Sơn ca ca, huynh đi săn về sao, lần đầu tiên đi săn như thế nào?".

Vân Sơn nghe Vân Mộc hương phấn trả lời "Ngày hôm nay ta cùng Hổ thúc thúc, đi ra Hoang Nguyên săn bắn, đệ không biết bọn ta phải vây công đầu kia Thiết Ngưu liền hai giời đồng hồ mới thành công giết nó!".

Vân Hổ là Phụ Thân của Vân Long cũng là một Chiến Sĩ Luyện Nhục Cảnh Hậu Kỳ của Vân Thôn, nghe người trong thôn đồn đại, Vân Hổ một Quyền liền hơn vạn cân lực lượng.

"Vậy Sao, ta sẽ cố gắng mau chóng trưởng thành cùng huynh với Hổ thúc thúc đi săn" Vân Mộc nghe Vân Sơn kể lại hương phần nói.

"Haha, được mau chóng trưởng thành, đợi khi đệ Luyện Cốt Cảnh Hậu Kỳ liền có thể đi theo bọn ta ra Hoang Nguyên săn bắn" Vân Sơn nhìn Vân Mộc đáp.

"Thôi được rồi không luyên thuyên nữa, mau theo ta về nhà Nương ngươi sẽ lo lắng" Vân Sơn chạy về hướng Bắc của Vân Thôn gọi.

Vân Sơn sống cùng Phụ thân, Nương ở cạnh nhà hắn từ bé đến hiện tại Vân Sơn một tay chiếu cố dạy bảo Vân Mộc rất nhiều, hắn xem Vân Sơn như Đại Ca của hắn vậy, chạy một hồi liền về đến nhà: "Mộc đệ ta về nhà báo bình an cho Phụ Thân, Nương, không bọn họ lại lo lắng".

Vân Mộc cũng xoay người chạy vào nhà của mình, thấy Nương của hắn đang nấu cơm liền vui vẻ gọi: "Nương, ta về ".

"Mộc nhi về rồi sao, hôm nay thế nào thanh tẩy huyết nhục có đau không, để Nương xem ?" Vân Thị chạy lại xoay hắn một vòng rồi gặn hỏi.

"Không sao, ta rất tốt!" Vân Mộc vui vẻ trả lời Vân Thị.

Nói đến gia đình hắn Phụ Thân hắn năm hắn hai tuổi ra ngoài săn bắn, cùng các Thúc Thúc liền qua đời, năm đó người chết đi, cùng bị thương rất nhiều bọn họ bị một đầu Kim Loan Điểu một loại Yêu Thú Lục Cấp tập kích, tương đương với Linh Anh Cảnh, một đầu Yêu Thú là chúa tể bầu trời bên trên Hoang Nguyên khô cằn.

Phụ Thân hắn năm đó là một Vị Luyện Nhục Cảnh Trung Kỳ, ngạnh kháng cùng Kim Loan Điểu một hồi lâu thành công dẫn theo mười mấy huynh đệ trốn thoát, đào tẩu được nữa đường, gặp Kim Xí Hổ một đầu Yêu Thú Ngũ Giai Luyện Nhục Kỳ Đỉnh Phong.

Phụ Thân hắn năm đó thân là Đội Trưởng liền ở lại ngạnh kháng đầu kia Kim Xí Hổ cùng với Phụ Thân của Vân Sơn, qua một lúc cảm thấy không ổn hắn bèn bảo Vân Thạch dẫn các huynh đệ chạy về Vân Thôn, Vân Thạch nghe vậy liền dẫn theo các huynh đệ rời đi, hắn cũng không khá hơn là bao hai cánh tay bị đoạn mất sau này chỉ có thể là một phế nhân.

Nhìn thấy Vân Thạch rời đi Phụ Thân hắn liền vung quyền chiến đấu cùng Kim Xí Hổ suốt một giờ, chống cự không nổi liền ngã xuống, mấy giờ sau Vân Hổ Thúc Thúc dẫn theo các huynh đệ đến cứu Phụ Thân hắn liền đã muộn.

Hắn năm đó còn nhỏ chưa hiểu chuyện gì, cứ tưởng Phụ Thân hắn chỉ ngủ một lát tỉnh lại cùng hắn chơi đùa, sau mấy ngày không thấy Phụ thân, hắn liền hỏi Nương: "Phụ Thân đâu rồi Nương"

Vân Thị nhìn hắn không trả lời, chỉ lặng lặng quay đi.

Mấy năm sau hắn mới biết Phụ Thân mình liền không còn, sau này chỉ còn hắn và Nương hắn trên trời là người thân duy nhất.