Cô Nàng Không Muốn Kết Hôn

Chương 9



Cô cảm thấy nam nhân kia trông thật kiêu ngạo.

Không thể nói là suất, cũng không thể dùng tuấn mỹ để hình dung, anhta bộ dạng rất đặc sắc, nhất là lúc xuất hiện ở trên thang lầu, liềnkhiến mọi người phải chú ý.

Hạ Di Hàng nhìn Lục Phi Dương lẳng lặng suy nghĩ, muốn nhìn ra anh ta cùng với Bách Lăng Phong chỗ nào tương tự, đáng tiếc bề ngoài, haingười là hoàn toàn bất đồng, Bách Lăng Phong giống như một con Báo ChâuMỹ hoang dại, khí chất tao nhã, thần bí khó dò.

Mà Lục Phi Dương lại làm cho cô đột nhiên liên tưởng đến loài thúkhát máu, hiếu chiến, là vua của muôn thú, sư tử. Nghe nói anh là huyếtthống ngoại lai, khó trách ngũ quan rõ ràng mà thâm thúy.

Đi xuống bậc thang, Lục Phi Dương trực tiếp hướng bọn họ đi tới, mụctiêu rõ ràng chính xác hoàn toàn không để ý tới đám người xung quanhđang chào hỏi.

“Phi Dương, cậu hôm nay là chủ nhân lại đến trễ.” Chờ anh vừa đi đến, Nghiêm Quân Nghiêu mở miệng nói.

Lục Phi Dương nhíu chặt mi, nhìn Bách Lăng Phong,“ bạn gái đêm nay cảu cậu là cô?”

“Cậu có ý kiến?” Anh tà tà tựa vào quầy bar, nhíu mày hỏi lại.

“Hừ!” Xoay người bước đi, Hạ Di Hàng nghẹn họng trân trối nhìn bóngdáng của anh ta, cái kia cao ngạo nam nhân thế nhưng lại đi lên thanglầu rồi biến mất.

Làm ơn, yến hội này rốt cuộc là của ai? Cô vẫn nghĩ Bách Lăng Phonglà nam nhân có tính tình tệ nhất, khó nắm lấy nhất trên đời, thì rakhông phải, còn có Lục Phi Dương có thể cùng anh ganh đua cao thấp, cáikia nam nhân thoạt nhìn giống như là chỉ muốn ở 1 mình.

“Ai, phong, tôi không phải đã nói sao?” Nghiêm Quân Nghiêu than nhẹ,vẻ mặt lại rất khoái trá, giống như vừa mới nhìn thấy 1 chuyện thú vị.

“Đừng chọc hắn.” Nãy giờ không nói gì Nhậm Hạo Đông đột nhiên mởmiệng, thanh âm trầm thấp mang theo thản nhiên quan tâm,“Cậu ta gần nhất tâm tình không tốt.”

“Phải không?” Bách Lăng Phong lười biếng tựa vào nơi đó,tay nhẹ nhàng chuyển động chén rượu, sau đó, nở nụ cười.

Hạ Di Hàng nhìn thấy anh tươi cười, tim đập trở nên trầm trọng, từlúc quen biết cho đến nay, cô đây là lần đầu tiên nhìn thấy Bách LăngPhong tươi cười. Đương nhiên, trước kia hay nhếch khóe miệng, cái biểutình đó căn bản không được tính là cười.

Trong ánh mắt tràn ngập sung sướng, khóe miệng giơ lên độ cong rấtlớn, đây mới là nụ cười chân chính, có phải hay không là vì gặp được bạn bè, cho nên tâm tình của anh tốt lên? Thì ra bộ dáng anh cười rộ lên,thực sự rất tuấn tú thực mê người, này nam nhân, anh vẫn là không nêncười thường, bởi vì thật sự là rất đáng sợ!

Mãi cho đến khi yến hội qua hơn phân nữa, Hạ Di Hàng cũng không thấyLục Phi Dương xuất hiện. Hắn giống như đã mất tích, như vậy co6tu72 ĐàiLoan bay đến Newyork xa xôi này để làm gì.

Không thể hướng Lục Phi Dương trình bày đề án, ngay mặt anh ta cònchưa kịp nhìn, vậy cô đến đây để làm gì? Chỉ là vì hầu hạ người nào đócứ thích soi mói khiến người ta phát điên sao?

“Nga không được ăn gan ngỗng.” Đại lão gia thản nhiên hạ lệnh.

“Nga.” Tiểu nha đầu vội vã để xuống đồ ăn đang cầm trên tay.

“Uy, cái này không ngon.” Nhìn mỗ nữ đang cầm dĩa rau đựng 1 đốngtoàn rau dưa trong tay, nhẫn nại rốt cục đến cực hạn, mở miệng nói.

“Không được.” Tiểu giai nhân dịu ngoan (dịu dàng + ngoan ngoãn) nóirằng:“Bữa tối ăn nhiều rau dưa một chút đối với thân thể tốt hơn.”

Lần này không có theo người nào đó ý, Hạ Di Hàng kiên trì hướng bànăn rất phong phú ở gần đấy, muốn gia nhập, bàn ăn nhiều chủng loại phong phú, màu sắc rau quả tươi đẹp.

Bách Lăng Phong chỉ là hừ lạnh, không có kháng nghị.

Nghiêm Quân Nghiêu thiếu chút nữa ôm bụng cười thành tiếng, nhìn Bách Lăng Phong bộ dáng không giống trước đây, anh thật sự là được mở rộngtầm mắt, trong tay đang cầm dĩa nhỏ, với bọn họ cảnh này còn có hứng thú hơn nhiều so với thức ăn ngon ở trên bàn.

Nhậm Hạo Đông tối đôi mắt đen cũng hiện lên ý cười nhàn nhạt.

Hạ Di Hàng cầm cái đĩa chứa đầy thức ăn đưa cho đại lão bản, sau lạichuẩn bị đồ ăn cho chính mình, cô không biết yến hội bình thường củagiới thượng lưu là như thế nào, nhưng cô có thể khẳng định, đãi ngộ củabọn họ không giống với người bình thường.

Yến hội lần này của Lục Phi Dương, vẫn là áp dụng tiệc đứng truyềnthống, chiêu đãi bằng các loại rượu tốt nhất, khách nhân có thể tự chọnlấy thức ăn ở trên bàn dài đặt tại đại sảnh.

Bất quá bọn họ cùng mấy người kia đãi ngộ không giống nhau. Là cáisảnh nhỏ tách riêng ra, quản gia đẫy ra 1 cái toa ăn thật lớn, chuyênhầu hạ mấy vị thiên chi kiêu tử dùng cơm.

Loại phô trương này chỉ sợ không phải bình thường đi? Nhìn mấy namnhân này có lẽ là tập mãi đã thành thói quen, cô hiểu được bọn họ là rất thành thục trong việc này.

Như vậy Bách Lăng Phong cùng Lục Phi Dương quan hệ thực sự không tốtsao? Xiên lấy 1 miếng dưa chuột nhỏ đưa vào miệng, thật là, ngay cả dưachuột bình thường nhất, mùivị cũng không giống nhau, cuộc sống của kẻ có tiền, dân chúng bình dân thực không dám nghĩ đến.

Ba nam nhân nhàn nhã dùng cơm, nói những chuyện mà chỉ có bọn họ mớihiểu, Hạ Di Hàng lười nghe, cũng không có hứng thú nghe. Cô thoãi máingồi ở một bên ở trên sô pha, ăn thức ăn ngon trên dĩa, nhìn đại sảnhnáo nhiệt cách đó không xa, quan sát đến đũ thứ loại người.

Hiện tại cô mới đi vào Newyork bây giờ mới có cảm giác chân thực,toàn bộ đại sảnh người nhiều như vậy, nhưng trên cơ bản là không nhìnthấy người Đông Phương, tất cả đều là người Tây Phương, khó trách lúc cô cùng Bách Lăng Phong bước vào lại khiến mọi người chú ý như vậy.

Âm thầm nói thầm, cô tin tưởng, có thể đi vào nơi này mọi người không phải là nhân vật bình thường, nhưng là Lục Phi Dương lại có thể để bọnhọ ở tại phía dưới, cũng không thèm nhìn đến, tùy hứng của anh ta cũngđã thấy rõ, nếu không nghĩ để ý tới người bên ngoài, vậy tổ chức yến hội làm chi, tính tình kỳ quái, thực khiến người khó hiểu.

“Bọn anh có việc phải xử lý.” Bách Lăng Phong bỗng nhiên đi đến bêncạnh cô, mở miệng nói:“Em ngoan ngoãn đợi, đừng chạy loạn, biết không?”

Cô gật gật đầu, mừng rỡ vì bản thân cuối cùng cũng được thanh thản 1chút, cầm lấy miếng cà chua phết đầy mayonnaise đưa đến miệng, khoái trá nhấm nuốt.

Bách Lăng Phong xoay người chuẩn bị đi, ánh mắt qua những ánh mắt nam tính trong yến hội đang không ngừng hướng phía bọn họ lia tới, khônghờn giận ánh mắt sắc bén híp lại, đột nhiên xoay người, nâng cằm của côlên, trên môi cô nặng nề ấn xuống 1 nụ hôn.

Đinh một tiếng vang thanh thúy, cái nĩa bạc trơn nhẵn trong lòng bàn tay cô rơi xuống.

“Ngoan một chút, ân?” Vừa hôn xong, anh ở bên môi cô thấp giọng thì thầm, ngón cái lưu luyến âu yếm 1 bên má trắng mịn của cô.

Bị động tác của anh dọa đến, cô chỉ có thể ngây ngốc gật đầu, anh mới có chút không cam lòng hướng thang lầu đi lên.

Hạ Di Hàng nhìn chằm chằm vào bàn ăn, sau một lúc lâu,“Nha!” Quẩn bách xấu hổ rên rỉ thành tiếng.

Cô, cô sắp mắc cở đến chết đây, anh thế nhưng ở trước mặt người kháchôn cô, này thật là muốn cho cô chết, cô lúc ấy miệng còn ngậm cà chuaa, trời ạ, nha, nam nhân kia, thế nhưng còn dùng đầu lưỡi.

Ô…… Cô, cô không muốn sống!

Ăn no, uống đã, cô nghe lời, nhàm chán ngồi trên sô pha mềm mại, lật xem tạp chí.

Nghĩ nơi đây cũng thật chu đáo, còn sắp xếp các thứ giải trí tronglúc nhàm chán, không gian cá nhân cảu cô, không bị người quấy rầy, làmcho cô cảm thấy thoải mái lại tự tại.

Mắt nhìn thấy bên ngoài phòng còn có 1 người bồi bàn đứng đấy, thựcrõ ràng là ai đó lo lắng nên phái nam nhân kia đến trông chừng cô mà.

Thật bá đạo, cô thầm than, cô cũng sẽ không ngốc đến mức cho rằngBách Lăng Phong là vì thích cô, yêu cô, nên mới làm như vậy. Anh, namnhân này đối với những thứ thuộc về mình, đều mãnh liệt giữ lấy, khôngcho phép bất luận kẻ nào đụng chạm một chút, nhìn xem anh ngày thườngkhông bao giờ rời xa bảo bối laptop thì biết, cô không cẩn thận chạm vào một chút, còn có thể bị trừng.

Tuy rằng đem chính mình ra so sánh với đồ vật của anh thì thực hạthấp chính mình, nhưng là cô cảm thấy, chính mình cũng bị Bách LăngPhong cho vào diện đồ vật của anh, có lẽ không thương, nhưng tuyệt không sẽ không cho người khác đụng đến.

Bất quá cô cũng phải cảm tạ loại độc chiếm này của anh, nhìn xem bồibàn lại vừa đuổi đi người đàn ông nhàm chán đang muốn tiến vào khu vựccủa cô, nhờ có Bách Lăng Phong, cô mới có thể nhàn nhã hưởng thụ khãngthời gian riêng tư này.

Ngô, cô uống nước hơi nhiều, cần đi toilet, cô đứng dậy, bồi bàn thông minh vội vàng tiến đến, “Tiểu thư, xin hỏi cần cái gì?”

“Ân……” Có điểm ngượng ngùng, nhưng cô vẫn hỏi:“Xin hỏi toilet ở nơi nào?”

“Tiểu thư xin theo tôi đến.” Bồi bàn cung kính dẫn cô đi.

“A, không cần, anh chỉ cần nói cho tôi biết đi như thế nào là được.”Cô nếu để cho một người đàn ông dẫn đi toilet, vậy thật kỳ quái! Khônglay chuyển được kiên trì của cô, bồi bàn liền chỉ cho cô hướng đếntoilet.

Vòng qua dãy hành lang gấp khúc, đi qua vô số phòng, cô cũng tìm được toilet mà bồi bàn chỉ, thật là, biệt thự lớn như vậy, chỉ sợ có tới mấy trăm cái phòng đi, vậy dọn dẹp chẳng phải rất mệt?

Từ trong toilet xa hoa đi ra, cô đột nhiên không muốn trở về đại sảnh đầy người của yến hội, vừa nghĩ vừa đi ra ngoài. Miễn là cô trở vềtrước khi anh xuất hiện là được.

Cô nhấc lên làn váy thật dài, đi qua vài cái hành lang, đi ra phònglớn, đi vào hồ phun nước mà đa số những nhà giàu có đều có, di, hồ phun nước này không giống với cái ở ngoài cửa lớn khi bọn họ vừa vào đã gặp?

Cái kia là xây theo kiểu Venus thực truyền thống, này cũng có tượng 5 thiên sứ nhỏ chơi đùa tại suối phun, tuy rằng nhỏ một chút, nhưng làrất tinh xảo. Hơn nữa nơi này cách đại sảnh rất xa, xa đến nỗi cô khôngcòn nghe thấy âm thanh huyên náo, chỉ có tiếng nước chãy róc rách.

Ân, thật thoải mái, đây mới là hưởng thụ, thực là không hiểu nhữngngười của xã hội thượng lưu, cái yến hội buồn chết người, một đống người chen chúc tại đó, chỉ lo xả giao, trên mặt đều là những nụ cười giảtạo, cuộc sống như vậy nhưng lại có nhiều người mơ tới, đúng là có bệnh!

Cô ngồi trên bờ hồ, tay nhỏ nhẹ nhàng vốc nước, a, nước thật lạnh, trời đã vào tháng 2 ở nước Mỹ vẫn là rất lạnh.

Quần áo của cô, rời khỏi đại sảnh có lò sưởi ấm áp, thì thật làphong phanh , mắt đẹp(anchan: bản gốc là mắt nhỏ, nhưng nghe ko hay nênta sửa lại) nhìn xung quanh, muốn tìm nơi nào đó ấm áp hơn, ai ngờ lạithấy một thân ảnh màu tím cách đó không xa.

Cái kia, không phải…… Không phải là Hứa Mạn Tuyết sao?

Nhìn thấy bóng dáng có chút quen thuộc, cô luôn lười không muốn dínhvào việc của cô ấy, nhưng là cô lại tò mò đi theo, nhìn thấy thân ảnhnhỏ nhắn sắp biến mất ở khúc rẽ vào cầu thang lầu hai, cô vội vàng ngâng làn váy, nhẹ nhàng theo sau.

Nhưng là vừa lên đến lầu hai, người, cũng đã không thấy, cô do dự đứng ở đầu thang lầu, không biết có nên đi tiếp hay không.

Cùng Hứa Mạn Tuyết công tác nhiều năm, tuy rằng không quen thân,nhưng hai năm tiếp xúc cũng không ít, cô cũng không biết là cô ấy cùngBách Lăng Phong có quan hệ như thế nào.

Vốn, trải qua hơn hai năm cùng Bách Lăng Phong qua lại “Thân mật” Côđối với quan hệ của Bách Lăng Phong cùng Hứa Mạn Tuyết cô hoài nghi khảnăng 2 người họ có qua lại với nhau là rất cao, bọn họ thoạt nhìn chỉ là quan hệ ông chủ và thư ký bình thường.

Hứa Mạn Tuyết là thư ký của anh ở công ty Đài Bắc, chỉ khi nào anhquay về Đài Bắc thì mới thường xuyên tiếp xúc, hơn nữa Bách Lăng Phongđến Đài Loan, buổi tối đều cùng Hạ Di Hàng cô ở cùng một chỗ, như vậymới nói Bách Lăng Phong cùng Hứa Mạn Tuyết là tình nhân thần bí.

Cô vốn nghĩ, đó chỉ là mấy chuyện tào lao trong công ty, mấy ngườirãnh rổi bịa đặt lung tung, nhưng là hôm nay, cô nhìn thấy Hứa Mạn Tuyết thần bí đi vào nơi này, thế nhưng không có từ đại sảnh đi vào, lại trực tiếp đi lên lầu hai ẩn mật, ý vị thật xâu xa.

Cô ấy đến Newyork khi nào? Nếu là vì công việc, lúc trước vì saokhông đi cùng bọn họ? Cho dù lúc đó không có thời gian, như vậy hôm naythì sao? Hôm nay nếu đến, vì sao lại phải bí mất như vậy, thật giốngnhư…… Thật giống như tình nhân lén lút gặp nhau.

Nghĩ đến đây, cô không tự giác cắn môi, Hứa Mạn Tuyết có phải là đếngặp Bách Lăng Phong? Cho nên mới thần bí như vậy, cẩn thận như vậy.

Lòng hiếu kỳ đột nhiên tăng vọt, cô nhẹ tay nhẹ chân đi tới, muốn tìm kiếm hành tung của Hứa Mạn Tuyết. (anchan: tỷ làm cứ như đi bắt gian ý, Lady: đề phòng cho chắc chứ)

Đại khái đi qua trái phải mười mấy cái phòng, cô đột nhiên nghe đượcâm thanh mơ hồ, cũng không xa xa truyền đến, tim đột nhiên đập nhanhhơn, vừa nặng lại vang.

Cô có nên đi lên nhìn xem, nhưng đây là việc của người ta, cô làm như vầy là nhìn lén, là hình vi không đúng. Lòng của cô kịch liệt giãy dụa, rốt cuộc đi hay không đi đây? Từ nhỏ cô đã tập thành thói quen làm saođể khi đi không phát ra tiếng động.

“A!” Một tiếng đầy tiếng rên rỉ từ bên trong phòng đột nhiên vang ra.

Đó là…… Cô đã không còn là cô gái đơn thuần không biết gì, đối vớiloại thanh âm này sẽ không xa lạ, đó là thanh âm lúc nữ nhân kích tình.

Hứa Mạn Tuyết! Trực giác nói cho cô biết, cái âm thanh mềm mại tớicực điểm kia chính là Hứa Mạn Tuyết, như vậy nam nhân cùng cô ta hoanái, là ai? Có phải hay không, có phải hay không là Bách Lăng Phong?

Đau lòng đến không thể hô hấp, cô từng bước một đi đến phía trước,sắc mặt trở nên tái nhợt, cô muốn tận mắt nhìn thấy thì mới tin, cô nhất định phải nhìn!

Phòng cách cô vốn là không xa, chỉ hai ba cái phòng mà thôi, nhưng là lúc này đối với cô mà nói, lại giống như tới mấy vạn dặm xa xôi, mỗimột bước đi thật rất vất vả, tấm thảm dày mềm mại che đi tiếng bước chân nặng trích của cô.

Mồ hôi lạnh theo lưng chãy xuống, khẳng định là do máy sưởi hoạt động quá lớn, nóng quá, nóng quá.

“A…… Nơi đó không cần……” Thanh âm đứt quãng của nữ nhân trong phòngtruyền đến, tuy rằng môn không có đóng chặt, nhưng cách âm vẫn phát huyhiệu lực đến tối đa, trừ bỏ một hai thanh âm rên rỉ lọt ra ngoài, côtrên cơ bản không nghe được động tĩnh bên trong.

Như vậy cô có nên đẫy cửa ra? Ngón tay trắng nõn run run đưa lên, côkhông có dũng khí, phá hư chuyện hoan ái của người khác, đều không phảichuyện của Hạ Di hàng cô, cho dù, cho dù nam nhân bên trong kia là BáchLăng Phong, cô làm gì có tư cách quản anh.

Cô, cô chẳng qua chỉ là bạn gái trên danh nghĩa của anh, là bạn gáimà mọi người không biết cũng không thừa nhận mà thôi, người sáng suốtđều nhìn ra, cô căn bản chỉ là tình nhân của anh, là cô kiên trì muốnlừa gạt chính mình.

Như vậy cô đứng ở chỗ này làm cái gì? Thực sự muốn đi xem người ta hoan ái? Loại sự tình này, cô làm không được.

Cắn chặt răng, cô xoay người chuẩn bị chạy lấy người,“Lục Phi Dương,anh làm cái gì?” Thanh âm nữ nhân xấu hổ và giận dữ nũng nịu giữ lạibước chân của cô.

“Không cần, a……” Tiếng rên rỉ liên tiếp làm cho người ta nghe xong liền mặt đỏ tim run kịch liệt, làm cho cô đỏ bừng mặt.

Thiên, cái nam nhân bên trong kia, dĩ nhiên là cái người tính tìnhquái dị Lục Phi Dương! Lúc này, Hạ Di Hàng hận không thể chạy nhanh biến mất. Đúng, cô phải nhanh rời khỏi nơi này, cúi đầu, cô hướng dưới lầuphóng đi, ai ngờ lại đụng vào bức tường thịt.

“Bách…… Ngô……” Tay lớn duỗi ra che lấy cái miệng nhỏ nhắn vì kinh sợ mà định la lên của cô.

“Dễ nghe sao, nữ nhân?” Anh nhìn cô, đôi mắt mang theo vài tia hàihước, làm cho mặt cô đỏ lên gần như là bị thiêu cháy, ai, thật sự là nữnhân dễ đỏ mặt, anh trìu mến lắc đầu.

Cô trừng lớn thủy mâu, cảm thấy sắp đỏ mặt đến chết, trời ạ, nghe lén người ta hoan ái còn chưa tính, thế nhưng còn bị Bách Lăng Phong bắtgặp, anh sẽ nghĩ cô như thế nào? Có thể hay không cảm thấy cô chính làcảm thây bất mãn, trời ạ, để cô chết đi.

Quả nhiên,“Em muốn thì nói với anh là được rồi, cần chi đến góc tường nghe lén.” Một phen ôm lấy nữ nhân xấu hổ đến ngay cả mặt cũng khôngngẩng lên, đi nhanh vài bước, xoay người mở ra 1 cánh cửa, đi vào.

Dựa vào vết xe đổ của Lục Phi Dương, anh thực sáng suốt đóng cửa, hơn nữa còn cẩn thận khóa lại.

“Anh, anh muốn làm gì?” Lúc anh buông cô ra, cô vôi vàng hỏi.

“Muốn làm cái gì không phải thực rõ ràng sao?” Cười cởi áo khoác.

“Không cần.” Cô nếu còn không hiều thì thật là ngu ngốc, nhưng đây là ở trong nhà người ta, bọn họ như vậy không tốt lắm đâu? Cô hoảng hốtvội vàng muốn mởcửa chạy ra ngoài.

Bất quá nàng còn không có tới kịp đụng tới khóa, đã bị nam nhân dùng thân hình to lớn áp lên cửa.

“Ngô……” Cẩn thận xoay mặt lại, Bách Lăng Phong trực tiếp hôn trụ môicô, đầu lưỡi tham tiến vào trong khoang miệng ấm áp trơn ướt của cô, câu dẫn cái lưỡi mềm mại.

Tay to theo nách của cô mà đi xuống, trực tiếp lẻn vào ôm chặt lấy bộ ngực bên trong áo, hai tấm vãi mỏng manh trên ngực hoàn toàn không phải đối thủ của anh, rất nhanh, tay anh liền tiếp xúc cùng với bộ ngực mềmmại trần trụi của cô.

Ngực mềm mại no đủ ở trong tay anh bị anh bừa bãi vân vê,“Em càngngày càng đầy đặn.” Nhiệt tình liếm hôn xuống bả vai lõa lồ của cô, nơinào anh đi qua liền lưu lại ấn ký ẩm ướt.

“Lăng Phong, không cần ở trong này.” Cô không muốn ờ tại nơi của người khác làm cái chuyện này, thấp giọng cầu xin.

“Đến, em sờ sờ xem.” Cầm lấy tay nhỏ bé của cô trực tiếp đưa tới dục vọng đang dựng đứng lên của mình.

“A.” Cho dù cách quần cô cũng có thể cảm nhận được phân thân nóng rực tràn đầy sinh mệnh của anh cương lên, nặng nề từ đũng quần nhô lêntrong lòng bàn tay của cô.

“Bộ dáng thế này, làm sao chờ?” Một tay vén lên làn váy dài, sờ soạng trên đùi tuyết trắng, nàng mặc quần lót chữ “T”, kia thật đáng thươngvải dệt càng hổ trợ thêm cho động tác của anh, tay sờ qua bộ lộng mềmmại, cảm giác được cô đã động tình.

“Chậc chậc, em ẩm ướt.” Anh nhẹ giọng thở dài nói, vì trên tay kia vuốt qua liền ẩm ướt mà tán thưởng nói.

Ngón trỏ ở giữa hoa môi trắng mịn chuyển động qua lại, dứng lại ờđỉnh hoa châu nho nhỏ mà ấn xuống,“A!” Khoái cảm đánh mạnh làm chân cônhũn ra, lại bị anh dùng tay chống đỡ, đặt ở trên vách tường.

Anh không ngừng vân vê châu ngọc mượt mà, làm cho nó ở ở giữa ngóntay lăn lộn, nặng nề mà chuyển động, lôi kéo, làm cho cô triều tình lêncao.

Xuân dịch trơn ướt không ngừng từ sâu trong hoa huyệt dũng mãnh tràora, theo bàn tay anh đang vỗ về chơi đùa hướng sàn nhà rơi xuống, khôngbiết là vì sao cô lần này cao trào đến thật nhanh.

Yêu kiều, mông tròn vểnh lên để ở nơi cương cứng của anh, thắt lưng khẽ vặn vẹo, cách quần cùng anh ma sát lẫn nhau.

“Em, này nữ nhân.” Anh cúi đầu rít gào, một phen vén lên váy dài củacô, lộ ra cái mông trắng nõn như quả đào mật, đẹp mê người. (anchan: sao ta thấy hít thở không thông, khó thở quá, máu dồn lên não hết rồi,chuẩn bị phun tùm lum)

Một phen lôi kéo căn bản không giữ lại được cái quần chữ “T”, nó bịcởi ra đến mắt cá chân của cô, dùng sức vỗ mông nộn co dãn,“Nhếch lênđến!” Loại này tư thế, thật sự là hảo cảm thấy thẹn, cô cắn môi, thânthể cúi xuống, cái mông tuyết trắng nhếch lên, đi đến.

Tầng tầng đóa hoa bao lấy chổ sâu nhất trong hoa tâm chãy ra nhè nhẹchất dịch, hương thơm nồng nặc, anh cúi đầu, đầu lưỡi liếm mở ra 2 cánhhoa, lộ ra hoa tâm màu hồng phấn, tham nhập vào huyệt đạo ấm áp, ở nơichảy ra hoa dịch trong suốt ngọt ngào. (anchan: *xịt máu*, Lady: má ơi,cứu con)

“Ân……” Đầu lưỡi của anh, tốt xấu, ở trong cơ thể cô làm càn, hút lấy, răng nanh còn khẽ cắn nhụy cánh hoa của cô, từng ngụm từng ngụm nuốtxuống mất dịch đang không ngừng chãy ra.

Âm thanh chậc chậc không ngừng theo trong miệng của anh truyền ra,nghe được mặt cô lại 1 trận ửng hồng, tim đập gia tốc. Loại chuyện nàythật sự quá mức dâm loạn, vượt qua khả năng nhận thức của cô, loại hoanái khiến người sợ hãi này, nhưng cũng làm cho cô cảm thấy đặc biệt kíchthích, động tình đặc biệt lợi hại.

“Em nhìn em xem, chảy ra nhiều như vậy.” Anh quệt lấy 1 lượng dịchthủy, đứa tới bên môi cô, ngón tay tham nhập vào trong miệng hoạt nộnnhỏ nhắn của cô,“Nếm thử tư vị chính mình, ăn ngon không, ân?”

“Ngô……” Cô nếm thử tư vị của chính mình, có điểm tanh, có điểm ngọt,còn có hương vị ái muội làm cho người ta xấu hổ tới cực điểm.

Tay anh quấn lấy cái lưỡi mềm mại ẩm ướt của cô, để cho cô mút lấy,liếm láp, tiếp theo rút tay ra đặt tại bụng dưới mềm mại, hơi dùng mộtchút lực, làm cho mông của cô vểnh cao hơn.

Một tay phóng thích dục vọng to cao của chính mình, cầm nam tính thôto để ở giữa hoa môi của cô, thẳng lưng, hung mãnh (hung hăng+ mãnhliệt) đâm vào chổ sâu nhất của cô.

“A!” Loại tư thế này, làm cho anh sáp càng sâu càng mạnh, một cái đâm thẳng vào, toàn thân cô liền run rẫy.

Anh không cho cô thời gian để thích ứng, liền ở phía sau kịch liệtdây dưa, mỗi một lần đều hung hăng đâm vào thủy huyệt non mềm của cô,cảm giác được hoa thịt của cô gắt gao bao bọc lấy, làm cho anh cảm thấyvừa sảng khoái lại khổ sở.

“Như thế nào vẫn chặt như vậy, ân?” Anh ở bên tai cô nhẹ giọng hỏi,hoa huyệt của cô đã bị anh cố gắng khai phá qua vô số lần, nhưng là mỗilần làm, đều cảm thấy giống như lần đầu chặt chẽ khó đi.

“A…… Chậm, chậm một chút……” Cô không thở nổi, anh, anh như thế nàokhông nói chính mình quá lớn? Mỗi lần làm, đều làm cho cô cảm thấy nơiđó sắp bị anh chống đỡ đến vỡ ra mất, cảm nhân được nó rất.

Kích cuồng va chạm không đình chỉ, cơ bụng mông thịt đầy đặn của côva chạm vào nhau, sinh ra thanh âm vang dội, nghe lọt vào tai, lại cảmthấy dâm loạn đến cực điểm.

“Mông lại vểnh cao lên một chút, ngô, chính là như vậy.” Anh mệnh lệnh, ngữ điệu thoải mái, khiến long cô một trận nhốn nháo.

Không tự giác nghe theo mệnh lệnh của anh nhếch lên cái mông, phốihợp với động tác của anh, nam căn đâm vào, nặng nề đâm xuyên vào, bêntrong cơ thể cô không tự giác co rút lại.

Lượng lớn xuân dịch theo động tác của anh tràn ra, theo đùi trắng nõn của cô, rơi xuống sàn nhà, tạo thành 1 vũng nước nhỏ.

“Không cần……” Thân thể của cô bị anh không ngừng từ đằng sau đâm tới, đón nhận nam căn cường hãn đâm vào, dũng đạo mẫn cảm bị nóng thiết tớilui vừa nóng vừa khó chịu. Anh thân mình gắt gao đè nặng cô, dưới thândục vọng xâm chiếm thủy huyệt mềm mại, ma sát lẫn nhau mang đến cườngđại khoái cảm, làm cho cô như thế nào ngăn cản đều ngăn cản không được.

Bọn họ rên rỉ, khàn giọng gào thét, giống như dã thú, một cái xâmnhập, một cái bao dung, thầm nghĩ muốn điên cuồng mà cắn nuốt đốiphương.

Dục vọng quá mức cường đại, nồng đậm ở chỗ sâu nhất trong cơ thể nổilên khoái cảm, từng đợt sóng đánh úp vào nhau, càng ngày càng mãnh liệt, sau đó khoái cảm chồng chất đến cao nhất, cô toàn thân căng thẳng, điđến cao trào, tay nhỏ gắt gao nắm chặt lấy cửa, hoa thịt trong cơ thểkịch liệt co rút, một cỗ mùi thơm thủy dịch ở chỗ sâu bên trong cơ thểtràn ra bên ngoài.

“Ngô…… Trời ạ, buộc thật chặt.” Cô đến cao trào giữa hoa huyệt mãnhliệt co rút, gắt gao buộc chặc dục vọng tráng kiện của anh, hơn nữa loại này tư thế làm cho cô trời sinh hoa huyệt nhỏ hẹp càng trở nên chặt chẽ hơn, anh cảm giác được dưới thân cái miệng nhỏ nhắn của cô mãnh liệthút dục vọng của anh, giống như một cái tay nho nhỏ, gắt gao cầm lấyanh, bức bách anh đầu hàng.

Anh đến cao trào, trong nháy mắt đã đến cực điểm, thắt lưng cảm nhậnđược khoái cảm cực đại, làm cho anh giống nổi điên cầm lấy cái mông vểnh cao của cô, cuồng mãnh ra vào, sức lực toàn thân đều tụ tập ở nơi haingười kết hợp, thô to nam tính sưng to ở giữa hoa môi ra ra vào vào,nặng nề ma sát miệng tử cung của cô.

“Ân……” Anh ngẩng đầu gầm nhẹ, đem chính mình xuyên vào chổ sâu nhấtcủa cô, gắt gao để ở cửa ra vào, bắn nhanh tinh dịch nồng đặc.

“A……” Cô rên rỉ, bị tinh dịch nóng hổi của anh làm căng thẳng, thân mình mềm mại ngồi bệt xuống đất.

Bênh ngoài hoa môi chậm rãi chãy ra ra tinh dịch tinh dịch trắng đục, trộn lẫn với mật dịch của cô, vẫn chảy ra……

Trận kích tình này, thật sự thật đáng sợ, thật đáng sợ, làm cho cô cảm thấy khí lực toàn thân đều bị rút mất hết.