Có Lòng Mãnh Hổ Cùng Tường Vi

Chương 3: Wechat



Úc Lê Xuyên không quấy rầy Kì Ninh vẫn đang ngủ ở chỗ cũ, một mình đi ra ngoài gọi bác sĩ.

Bác sĩ đi tới nhìn một chút sau hỏi:

" Tỉnh rồi?"

" Hừ, con ngươi đang chuyển động, là đang giả bộ ngủ."

Bác sĩ đi tới giúp Mặc Sênh làm kiểm tra, đồng thời hỏi tình hình, Mặc Sênh nhắm mắt lại trả lời, tình cảnh vô cùng lúng túng.

Xác định không có vấn đề gì, Mặc Sênh liền có thể xuất viện.

Tất cả mọi chuyện bất quá chỉ là sợ bóng sợ gió, tổng kết lại là: Mặc Sênh bị dọa sợ, phải vào bệnh viện sau khi kiểm tra đơn giản thân thể một chút ngủ một giấc liền tốt.

Sau khi bác sĩ đi vào Kì Ninh cũng tỉnh.

Cô ngồi ở một bên lau nước bọt trên miệng, đỡ Mặc Sênh đứng dậy, đồng thời hỏi thăm: " Hôm qua cậu sao vậy?"

Mặc Sênh vẫn như cũ cảm thấy mất mặt cũng khó mà mở miệng, suy nghĩ một chút nhỏ giọng nói: " Trở về nói cho cậu sau."

Khi Mặc Sênh dự đinh đi thanh toán tiền thuốc thì biết được Úc Lê Xuyên đã giúp cô thanh toán, lúc này còn trả lại cho Úc Lê Xuyên một phần tiền cọc.

Lúc Úc Lê Xuyên giúp cô làm thủ tục xuất viện, Mặc Sênh cẩn thận từng li từng tí nói: " Số tiền kia tôi trả lại cho cậu."

Cô không muốn thiếu nợ người khác.

Nhất là cô bây giờ thấy Úc Lê Xuyên liền đặc biệt chột dạ, xấu hổ không chịu nổi. Mà cô lại vẫn như cũ không dám nhìn vào Úc Lê Xuyên, cô đến bây giờ là không còn cách nào thích ứng một người phát ra ánh sáng.

Lúc Úc Lê Xuyên đang làm thủ tục thỉnh thoảng sẽ dùng ánh mắt còn lại quét qua Mặc Sênh, thấy được cô mặc dù không được tự nhiên nhưng đã không còn sợ anh như trước, điều này khiến anh thở phào nhẹ nhõm, cảm giác mất mát cũng không lớn lắm

Anh cầm hóa đơn bỏ vào túi của mình, nhìn Mặc Sênh trả lời: " Không cần, dù sao cũng là tôi hù dọa cậu."

Kỳ thật nếu loại sự tình này giải thích dựa theo điều hoang đường như cầu nguyện trở thành sự thật như vậy chuyện này cuối cùng xem như Mặc Sênh có vấn đề.

Cô miêu tả loạn lên cộng thêm nhìn thấy Úc Lê Xuyên liền công kích, nhất định chính là một người bệnh thần kinh.

Người cô đơn là người như thế nào? Chính là trời cao mở ra cho cô một cánh cửa sổ, cô đều có thể mai phục ở cửa sổ, đem tất cả những người vô tình đi qua mà đánh lén.

Trò chơi tình yêu trở thành trò chơi cạnh tranh, cô có thể tự mình kiếm tiền và ăn gà ngay tại chỗ.

Cô nhận được án treo rồi, cũng có thể đắc tội với người ta thành như vậy cũng dựa vào thực lực

Nhất định sẽ bị chán ghét?

Mặc Sênh lấy hết dũng khí ngẩn đầu xem đạn mạc trên đỉnh đầu Úc Lê Xuyên.

[ Vẫn là phải cần có một phương thức liên lạc....]

[ Có đường đột quá không?]

[ Nếu như bỏ lỡ lần này lần sau sẽ không có cơ hội?]

Mặc Sênh hiểu được, người ta vẫn là phải trả tiền thuốc men cho cô, bây giờ chẳng qua là khách khí vài câu.

Loại khách khí này không thể làm thật, cô hiểu? Cô cũng không có ý định chiếm cái tiện nghi này.

Cô trên người tìm một chút Kì Ninh đặc biệt ăn ý đưa điện thoại tới.

Cô mở wechat ra nhìn Úc Lê Xuyên nói: " không đường đột, cậu tranh thủ thời gian quét mã đi, điện thoại tôi sắp hết pin."

Úc Lê Xuyên sững sờ nhìn Mặc Sênh, đạn mạc trên đỉnh đầu còn đang xuất hiện.

[.......]

[????]

[!!!!!!]

Mặc Sênh cũng không biết giữa ba điều này phải trải qua bao nhiêu cuộc đấu tranh tư tưởng, đối với học tra như Mặc Sênh, gian lận nhiều như vậy đây là lần đầu tiên cô không cách nào hiêut được suy nghĩ của đối phương, cũng là uổng công.

Úc Lê Xuyên quét mã Wechat của Mặc Sênh thêm bạn

Mặc Sênh ngay trước mặt Úc Lê Xuyên thêm bạn bè, đồng thời nói với anh: " điện thoại di động tôi sắp hết pin, về trường học sẽ liên hệ với cậu sau, A.....Hôm qua thật xin lỗi....Cái kia......Tôi...... Mắt tôi đột nhiên lóe sáng, cậu hiểu ý tôi không?"

Đại khái là tôi ngụy biện, vô cùng cố gắng nghĩ lí do, cậu phải hiểu cho tôi.

Úc Lê Xuyên lại liếc mắt nhìn danh sách bạn mới trong Wechat sau đó tắt điện thoại để lại vào túi, thuận miệng trả lợi: "ừ, không có việc gì, tôi không để ý."

" Đúng, Mỗi tháng đều vài ngày như vậy mà......hahaha" Mặc Sênh rốt cuộc cảm nhận được cái gì gọi là nói chuyện lung tung, cô thật là không còn gì để nói, cuối cùng thở dài một hơi, " được rồi, không có lí do đặc biệt gì, tôi giải thích với cậu chút, cậu không có bị thương chứ?"

Mặc Sênh chỉ có thể hỏi, cô không thấy rõ ngũ quan Úc Lê Xuyên, cũng không biết Úc Lê Xuyên có biểu tình gì chỉ có thể nghe được giọng nói cùng nhìn thấy động tác của anh.

"Không có việc gì." Úc lê Xuyên trả lời đặc biệt ngắn gọn, vẫn như cũ là giọng ôn hòa như mộc xuân phong kia.

Mặc Sênh nhìn đường lượn sóng giống như điện tâm đồ lơ lửng trên đầu Úc Lê Xuyên nhưng cô xem cũng không hiểu.

Cái này.... Làm sao lại khó hiểu như vậy?

Mặc Sênh im lặng, nhìn Kì Ninh xin cầu cứu.

Kì Ninh đang xem náo nhiệt, hay nói cách khác là đang đắm chìm thưởng thức dung nhan của Úc Lê Xuyên, đột nhiên bị nhìn tới có chút khó hiểu, hoàn hồn theo.



Mặc Sênh trong cái khó ló cái khôn nói lần nữa: " Coi như nói xin lỗi và cảm ơn cậu đưa tôi đến bệnh viện, tôi mời cậu ăm cơm nhé?"

Nói xong cô lập tức hối hận, cô không biết mình có thể hay không chịu đựng cùng ánh sáng ăn cơm.

Bất quá, vị này đoán chừng cũng sẽ không đồng ý, ai lại nguyện ý cùng kẻ tâm thần ăn cơm cùng nhau?

Ai ngờ Úc Lê Xuyên nhẹ nhàng trả lời: "Được"

Mặc Sênh cũng sửng sốt một chút, sau đó nói: " Vậy chúng ta liên hệ Wechat."

"Được."

Lúc ba người trở về đón một chiếc xe, hai người nữ ngồi ở hàng sau.

Mặc Sênh không được tự nhiên đến mỗi lỗ chân lông toàn thân đều đang kêu gào, cô lén lút mở điện thoại ra dẫn đường, muốn nhìn một chút còn bao lâu mới có thể đến trường học. Thấy con đường màu đỏ kẹt xe, cô cũng không nhìn được giương mắt nhìn bầu trời qua cửa sổ, không được tuyệt vọng.

Xe không thể tiến vào trong trường học, bọn họ xuống xe ở cửa trường học, Mặc Sênh sau khi xuống xe liền nói với Úc Lê Xuyên: " Chúng tôi còn phải tập luyện, đi trước, bái bai."

Nói xong liền lôi kéo Kì Ninh chạy về hướng sân vận động.

" Mặc Sênh"chạy xa về sau Kì Ninh lập tức hét lên.

Mặc Sênh bị giọng nói đột ngột này làm cho giật mình: " làm gì vậy, đột nhiên hét to dọa tôi sợ."

"Cậu xảy ra chuyện gì? Hôm qua thật là bị hù dọa sao? Giáo thảo làm gì cậu?"

Mặc Sênh nghe xong hững hờ hỏi: " Giảo thảo?"

*Giáo thảo: chỉ những nam sinh đẹp trai học giỏi

"Đúng vậy, kia là Úc Lê Xuyên! Gần đây vô cùng nổi tiếng, nói là cầm giải thưởng quốc tế chiến thắng trở về, là giáo thảo mới nhậm chức. Chúng ta vừa mới cầm tới hạng nhất tranh tài bóng chuyền sinh viên cả nước danh tiếng chính là bị anh ta chiếm đoạt.

Mặc Sênh không thấy rõ dáng vẻ Úc Lê Xuyên, chẳng qua là cảm thấy nam sinh này cao cao, gầy gò, nhân phẩm không tệ, người cũng hào hoa phong nhã, không có cảm giác gì khác.

Hiện tại biết được Úc Lê Xuyên lại là giáo thảo, cô không khỏi giật mình sau đó chính là uể oải, cô không nhìn thấy dáng dấp ra sao thật là thèm chết cô

Mặc Sênh nhịn không được hỏi: " Tớ đến Đại học Cao đông ba năm, sao chưa từng nghe nói cái gì mà giáo thảo Úc Lê Xuyên?"

" Kỳ thật không cần đến ba năm, dù sao người ta năm nay là năm thứ nhật, mới tới không đến một học kỳ."

" Còn là một học đệ? Sau 00?"

Mặc Sênh sinh năm 99, một mực tự xưng là tiểu tỷ tỷ 9x.

Cô luôn cảm thấy cô cùng thế hệ 00 sau cũng không phải là cùng một thế hệ.

Cô cầu nguyện ngưới tới là giáo thảo, hay là một đệ đệ sau 00?

Cô đột nhiên có một loại cảm giác kì dị mình sắp mãnh hổ ủi tường vi.

*

Mặc Sênh một mực tự xưng là mãnh hổ nữ hài

*Mãnh hổ nữ hài: chỉ người con gái mạnh mẽ

Như thế nào là mãnh hổ nữ hài? Chính là cách đàn ông chỉ kém một lâm môn cước Đánh nhau, ba hoa từ trước đến nay khó gặp đối thủ, tự thân cũng đủ cường đại. Chơi đùa không cần người hộ, một mình khiêng đổi thùng nước, một mình thay bóng đèn.

Cái cô cần không phải là nam nhân, mà là một kiểu bầu bạn, thậm chí chỉ là một loại trải nghiệm.

Có cũng được mà không có cũng chẳng làm sao.

Các cô nàng mãnh hổ cũng xem phim hàn, cũng có trái tim thiếu nữ

Nhưng họ chờ mong tập thứ hai liền có cảnh hôn, tập 3 toàn lên giường, tập 4 ngọt ngào và sau đó họ liền sẽ vứt bỏ phim.

Đột nhiên tiếp tục xem đoán chừng là ngày nào đó bỗng dưng nghe nói đằng sau còn thật nhiều cảnh hôn.

Cho nên chỉ bảy, tám tập mới có cảnh hôn, thật sự là chuyên trị các cô nàng mãnh hổ này.

Mỗi lần xem phim Hàn, nửa cái phòng ngủ người tụ tập trước máy vi tính, một đám người giống như xem thi đấu bóng trước màn hình hô to: " làm gì vậy?! Hôn cô ấy! Hôn đi! Ba đối với ngươi vô cùng thất vọng!"

Mặc Sênh thỉnh thoảng cũng sẽ tỉm hiểu phim Hàn một chút, hơn phân nửa là ngày nào đó đột nhiên chịu khổ độc thân, tìm đến những đoạn phim ngắn chia tay trong phim hàn xem rồi cười thành tiếng.

Như vậy trong lòng cô liền cảm thấy yên ổn.

Hiện tại, cuộc sống cô bỗng xuất hiện nhân vật nam chính. Tạm thời......Xem như nhân vật nam chính đi.

Lúc cô đang vận động giãn cơ liền suy nghĩ, cô phải làm sao để khống chế kịch bản chứ?

Nụ hôn của cô phải là an bài tại tập thứ mấy? Nàng lúc nào có thể cùng niên đệ lên giường? Lúc lên giường có hay không nhìn một người toàn thân đang phát sáng đem ổ chăn chiếu sáng bóng lên?

Người khác lượng kiếm, niên đệ của cô thì lượng súng, chữ trên mặt đều là "Lượng"

*Lượng: sáng

Ngay tại lúc cô đang suy nghĩ lung tung, liền nghe được các đồng đội bên cạnh đang tán gẫu: " Nghe nói Mặc Sênh hôm qua đánh giáo thảo."

" Tại sao lại đánh người ta?"

" Ninh Ninh nói, hình như là cô ấy bị giáo thảo làm giật mình."



Mặc Sênh không dám nói thật, đoán chừng nói ra Kì Ninh cũng sẽ không tin

Cho nên nang hàm hồ trả lời chính là bị hù dọa, Kì Ninh cũng liền tin.

" Sênh Sênh trước kinh tính tình bạo, cũng không có như vậy? Nhưng cô cũng coi là cho giáo thảo một bài học để cho giáo thảo biết cái gì là nhân gian hiểm ác, giáo thảo ở đây đối với Sênh Sênh nhà chúng ta là khắc sâu ấn tượng."

" cậu nói giáo thảo có khả năng coi trọng Sênh Sênh nhà chúng ta hay không?"

" Cái này nếu là cũng có thế coi trọng. Giáo thảo này đơn thuần đầu có bao, trong bọc có phân /bên trong có độc."

Mặc Sênh nghe xong cảm thất rất tức giận.

Nhưng mà suy nghĩ một chút, nàng thế mà cảm thấy đồng đội nói rất có lý, nàng cũng cảm thấy vị này tuyệt đối là điên rồ mới có thể thể trải qua những chuyện này còn có thể coi trọng cô.

Người khác bắt đầu bằng một nụ hôn, cô bắt đầu giội cho phân.

Thế là Mặc Sênh thở dài một hơi.

Các đội viên khác nhao nhao lại gần an ủi Mặc Sênh: " Không có việc gì không có việc gì, chuyện nhỏ."

" Tớ cũng cảm thấy giáo thảo không đến mức cho cậu đi tiểu hài."

*Tiểu hài: giày chật, trói buộc, hạn chế ( ví với việc ngầm gây khó khăn cho người khác)

"Yên tâm đi, sẽ không trả thù, trả thù thật cũng không nhất định có thể đánh được cậu."

Một câu cuối cùng coi như là lời Mặc Sênh nói trong tâm khảm.

Mùa giải mới vừa kết thúc, trong thời gian này huấn luyện rất nhẹ nhàng, cơ hồ giống như là nghỉ. Mỗi ngày chỉ là sẽ tiến hành huấn luyện căn bản nhất, thời gian khác liền có thể đi học hoặc nghỉ ngơi.

Bọn họ sau khi kết thúc huấn luyện đi về phía trường học đi qua nhà ăn ăn cơm trưa.

Mặc Sênh liền thấy Úc Lê Xuyên từ xa, dù sao một người phát sáng trong đám đông thật mười phần chói mắt, một chút liền có thể nhìn thấy.

Các đội viên trong đội bóng chuyền bắt đầu thấp giọng nhắc nhở: " kia chính là Úc Lê Xuyên."

Một người trong đó nhìn Úc Lê Xuyên sau: " Chết tiệt."

Người không rõ chân tướng rốt cuộc thấy được Úc Lê Xuyên là ai, nói theo: " Chết tiệt"

Các thành viên lần lượt biểu diễn một cái " Chết tiệt", dùng cái này thống nhất phát biểu ý kiền của mình.

Cái này " Chết tiệt" bao hàm rất nhiều nghĩa

Bất quá từ nét mặt của họ có thể nhìn ra họ đang cảm thán giá trị nhan sắc của vị này

Úc Lê Xuyên là một tràng ôn nhu

Nam sinh này thân cao có 1m88, dáng người thon dài tinh tế, ăn mặc phù hợp liền càng tăng thêm điểm cộng

Anh để mái tóc ngắn xõa bồng, màu tóc gần với màu xanh than, càng thừa dịp làm da thịt anh trắng nõn. Mặt mày nhu hòa, mũi cao thẳng thêm đường cong lưu loát, bờ môi không tệ không dày mà vừa vặn, sắc môi cực kì đẹp mắt.

Ngay lúc này Úc Lê Xuyên cùng một nam sinh sánh vai hướng về phía bọn họ đi tới, đội trưởng theo bản năng chặn Mặc Sênh lại nhỏ giọng nói: " Đừng sợ, nếu như cậu ta gây khó dễ em, chúng ta sẽ giúp em chặn lại."

Một người khác đi theo nói: " không có sao, chúng ta nhiều người như vậy không phải sợ cậu ta."

Mặc Sênh bị bọn họ làm cho có chút luống cuống.

Lúc này Úc Lê Xuyên đi tới chỗ Mặc Sênh: " Mặc Sênh chủ đề máy móc kĩ thuật thông minh nếu như cậu không hiểu có thể hỏi tôi."

Cậu vẫn như cũ là giọng nói ôn hòa kia, giống như mưa phùn sau hạn hán đã lâu, làn mây mềm mại bay giữa ánh nắng gay gắt, nhẹ nhàng trêu chọc đến lòng người

Mặc Sênh khẽ giật mình, sau đó nhắc nhở Úc Lê Xuyên: " Tôi là năm thứ ba đại học đó!"

Úc Lê Xuyên ngữ điệu không có chút rung động nào: " Tôi có thể dạy cậu sau khi xem xong."

"..........."

" Nếu cần liên hệ Wechat tôi, bái bai."

" A, bái bai."

Người đi xa, Đội trưởng kỳ quá hỏi: " cái gì máy móc kĩ thuật thông minh?"

Mặc Sênh yếu ớt trả lời: " Bài tập nhóm nhỏ của em...."

Lúc trước Mặc Sênh chọn môn này cũng không biết là nghĩ thế nào, nghe nói là đi theo làm người máy, có thể là có hứng thú. Kết quả đi học thật làm cô mơ màng. Linh kiện người máy rất đắt, những người học môn tự chọn để thu tín chỉ như cô thực sự không thể làm được.

Một đội viên khác hỏi: " Cậu thế mà có nick wechat hắn?"

Mặc Sênh cười ngượng ngùng: " Tớ thiếu cậu ta tiền thuốc."

Các đồng đội gật đầu hiểu rõ, Cùng Mặc Sênh đi về phía phòng ăn, đồng thời cảm thán: " Giáo thảo này EQ rất cao nha, đòi tiền cũng khéo léo như vậy. Sênh Sênh cậu mau chóng trả tiền lại đi."

Đội trưởng cười to: "Không trả, để cậu ta ngày ngày đến thúc giục, chúng ta liền có thể mỗi ngày nhìn thấy hắn, muốn mặt mũi cái gì? Không biết xấu hổ! Chúng ta là dựa vào thực lực không cần mặt mũi là vì cái gì?"

Mặc Sênh thở dài: " Em chính là điện thoại hết pin, trở về kí túc xá sạc điện liền trả lại hắn, nhanh đi thôi."

Đội trưởng chủ tiếc rèn sắt không thành thép: " Kì Ninh người ta đã cùng bạn trai kỉ niệm một năm, em cũng sắp tốt nghiệp, nắm chặt đi. "

Mặc Sênh ủy khuất không được.