Có Em, Quãng Đời Còn Lại Vừa Ngọt Ngào Vừa Ấm Áp

Chương 158: Trí nhớ chôn sâu



Vừa nhận cú điện thoại, thanh âm líu lo không ngừng lại nhiệt tình như lửa kia của Bùi Vũ Đường lần nữa truyền đến.

"Tốt tốt tốt, tôi biết rồi." Lâm Yên bất đắc dĩ thở dài nói.

Bùi Vũ Đường quả thực là thuốc cao da chó bỏ rơi cũng bỏ rơi không được, nếu như không đáp ứng cậu ta, chỉ sợ Bùi Vũ Đường sẽ vẫn gọi điện thoại cho mình, gọi tới hết pin mới thôi.

"Ha ha, Yên tỷ, vậy chúng ta đã có thể nói xong, chị ngàn vạn không thể cho em leo cây, cái kia Yên tỷ chị trước vội vàng, em tắt máy!" Bùi Vũ Đường hoan hoan hỉ hỉ mở miệng nói.

"Chờ một chút!" Nghe Bùi Vũ Đường muốn cúp điện thoại, Lâm Yên vội vàng mở miệng nói.

"Yên tỷ, làm sao vậy?" Bùi Vũ Đường có chút không hiểu.

"Kí tên... Bản số lượng có hạn... Áp phích! Đừng quên!" Lâm Yên âm vang hùng hồn nói.

Bùi Vũ Đường: "..."

"Tốt tốt tốt, yên tâm đi, em khẳng định trộm được cho chị." Bùi Vũ Đường lời thề son sắt.

Sau khi nghe Bùi Vũ Đường cam đoan, Lâm Yên lập tức cúp điện thoại.

Đứa trẻ trâu này...

Lâm Yên cầm di động, không khỏi có chút thất thần, nếu như, không có sự kiện năm đó kia, nếu như đệ đệ còn ở đó, hẳn là tuổi tác không kém Bùi Vũ Đường bao nhiêu đâu.

Nghĩ đến đệ đệ, trong mắt Lâm Yên, bất tri bất giác liền sẽ hiện ra một nét tàn khốc khó có thể phát hiện.

Nếu như không phải đám súc sinh kia...

Luôn có một ngày, cô muốn đem những người kia ngàn đao bầm thây, để bọn họ ân hận lúc đầu đã làm sai.

Một lát sau, Lâm Yên thu lại nỗi lòng, thở sâu mấy hơi, lập tức thu hồi cảm xúc càng ngày càng xao động trong đầu.

Cô đã từng không chỉ một lần mất khống chế qua, mà hậu quả khi mất khống chế cũng hết sức nghiêm trọng, mỗi lần đều cơ hồ sẽ mang đến tổn thương cùng đả kích mang tính hủy diệt.

Bây giờ cô đã có thể điều chỉnh dòng suy nghĩ của mình rất tốt, có thể khống chế số lần mất khống chế của mình.

Nhớ tới đủ loại sự việc năm đó ở phòng thí nghiệm kia, cho dù là hiện tại, lưng Lâm Yên cũng sẽ từng cơn phát lạnh, cái kia căn bản chính là Vô Gian luyện ngục*, là một tràng diện Tu La chân chính, nếu như có thể, cô tình nguyện quên hết những chuyện đã từng, nhưng hết sức đáng tiếc, loại trí nhớ này giống như bàn ủi màu đỏ tươi in vào trong đầu.

* Vô Gian luyện ngục: là tòa ngục đen tối khăng khít chặt chẽ không lối thoát. (Nguồn: cvt)

Từ nhỏ sức lĩnh ngộ cùng năng lực học tập của cô đã cao hơn người thường, sau cải tạo ở phòng thí nghiệm kia càng khủng bố hơn, nếu như không phải bởi vì cải tạo ở phòng thí nghiệm, có lẽ, cô cũng sẽ không trở thành tay đua xe hàng đầu thế giới, năng lực lĩnh ngộ học tập càng không có khả năng sẽ kinh người như vậy.

Chẳng qua là, cô đồng thời mất đi em trai của mình, đồng thời lưu lại di chứng không thể khống chế, còn có một phần hồi ức thống khổ không cách nào xoá bỏ kia.

Từ sau khi trốn trở về, cô liền tận lực ẩn giấu chút thay đổi trên người mình này, nhưng trên thực tế, đến bây giờ, Lâm Yên cũng không biết, chính mình còn có thể xem như một người bình thường hay không.

Chỉ sợ, tinh thần phân liệt hiện nay, cũng là di chứng khi đó lưu lại, quỷ nhập vào người cái gì, thật có chút quá không khoa học.

Chỉ là còn tốt, gần nhất chính mình còn rất bình thường, không có phát bệnh, hy vọng có thể tiếp tục bảo trì, cô cũng không muốn đến lúc đó bị giam vào bệnh viện tâm thần.

...

Ngày thứ hai, Lâm Yên đội mũ cùng khẩu trang đi tới địa chỉ trường đua Bùi Vũ Đường gửi cho cô.

Trường đua xe chia làm sân bãi thi đấu cùng sân bãi không phải thi đấu.

Sân bãi không phải dùng cho thi đấu đua xe không phải phong toả, phần lớn ở bên ngoại, có đường trường thi đấu, thi đấu việt dã cùng leo núi, thi đấu bãi cát, trên mặt đất các loại.

Sau đó không lâu, ông ngoại họ bên kia liền không thi ở sân bãi thi đấu, là ở đường trường thi đấu của tổ đội tay đua xe cùng hoa tiêu.

Sân bãi thi đấu được phong toả là chỉ dành cho thi đấu đua xe tiến hành tranh tài, loại sân bãi thi đấu này, tính thưởng thức sẽ mạnh hơn, bởi vì người xem có thể trực tiếp ngồi ở hai bên nhìn trên đài xem thi đấu.

Hôm nay bọn người Bùi Vũ Đường tranh tài chính là sân bãi thi đấu.

Giờ phút này hai bên trên khán đài đã ngồi không ít người xem, Lâm Yên vượt qua đám người, tìm chỗ hậu cần của đội xe Bùi Vũ Đường.