Chuyển Sinh Sang Thế Giới Athanor

Chương 134: Quá khứ bi thương



Nam Vô Tâm nhân lúc thời gian nghỉ cũng trở về bên các cô vợ của hắn, ngoài ra còn có những nữ nhân khác là người thân của hắn nữa.

Không chỉ vậy mà còn có những người bạn cũ của Nam Vô Tâm cũng đến và chúc mừng, cổ vũ cho chiến thắng của hắn.

Còn Capheny khi đến thời gian nghỉ thì nàng lại không hề rảnh rỗi, nàng trở về phòng của mình và rồi tháo bộ pháo Đệ Tứ ra khỏi cơ giáp của mình.

Capheny muốn kiểm tra lại nó một lượt, trận đấu chiều nay đối với nàng rất quan trọng, Capheny sẽ cẩn thận và cố gắng hết sức có thể.

Tỉ mỉ xem xét từng chi tiết dù là nhỏ nhất của Vũ khí, Capheny còn không quên lau chùi nó cho thật sạch sẽ, khẩu pháo Đệ Tứ siêu tối tân này chính là tâm huyết của nàng.

Capheny có một khao khát mãnh liệt trong việc trở nên mạnh mẽ hơn, nàng cũng là người có quá khứ vô cùng bất hạnh, mỗi khi mang khẩu pháo Đệ Tứ ra kiểm tra, Capheny đều nhìn vào trong đó siêu máy tính xử lý rồi lâm vào dòng hồi ức..

Oành..Đùng..

Một tiếng nổ lớn trong đêm làm kinh động toàn bộ thành Kazell. Xưởng quân sự Videl ở vùng ngoại ô tòa thành rất nhanh chìm trong biển lửa. Đám cháy và khói đặc quyện lại tạo thành một màn sương đỏ rực phản chiếu lên bầu trời - giống như một đóa mân côi rực rỡ nở rộ trong màn đêm, Capheny chính là kẻ đã tạo ra kiệt tác này.

Tuy vậy nàng cũng không có tâm tình đứng lại chiêm ngưỡng mà lập tức chạy trốn, vì phía sau nàng có một thân ảnh đỏ rực đang bám theo như giòi trong xương.

Nửa năm trước so với tại thời điểm đó, Capheny du học từ Học Viện Cơ Khí Mildar du học trở về, tràn ngập trong Capheny là ước mơ được làm việc cùng cha mẹ trong trung tâm nghiên cứu Videl. Nàng từ Mildar mang về một siêu máy tính và công nghệ chế tạo bộ khung động lực. Những đóng góp này đã giải quyết một loạt những bài toán tồn đọng về động lực của cố máy nghiên cứu của nàng.

Trung tâm nghiên cứu cha mẹ Capheny đang làm thuộc quân xưởng Videl. Quân xưởng này là doanh nghiệp quốc phòng có quy mô lớn nhất trong Liên bang. Trong đó việc dây chuyền sản xuất vũ khí và tiêu thụ đều bị luật pháp Liên bang quản lý nghiêm ngặt.

Do đó những loại vũ khí tân tiến này được cam đoan chỉ sử dụng để bảo vệ chính nghĩa và trong các cuộc chiến tranh hợp pháp. Tuy nhiên bên trong bóng tối vẫn có những thế lực âm mưu sở hữu loại vũ khí này mà không bị luật pháp ước thúc. Họ sẽ không từ mọi thủ đoạn đạp lên tất cả luật pháp và quy tắc - chỉ để đạt được mục đích cuối cùng.

Capheny không ngờ tới, tổ chức bí ẩn cực đoan Hội Ám Hoàng lại chính là thế lực ủng hộ cho quân xưởng Videl, và trớ trêu thay, cha mẹ nàng lại là những thành viên của tổ chức này.

Hội ám hoàng đang toàn lực thúc đẩy hạng mục nghiên cứu vũ khí này của quân xưởng vì một mục đích sâu xa, đó chính là vũ trang cho một chi bộ đội đặc chủng với một mục đích duy nhất - quét sạch các chủng tộc khác. Vì vậy Mildar trở thành mục tiêu số một mà Hội Ám Hoàng nhắm vào.

Nguyên nhân vì nơi đây chính là ngôi nhà của những kỹ sư lão luyện có tay nghề chế tác tinh xảo, tài giỏi như Moren và đội ngũ khoa học gia tài ba lỗi lạc của học viên Cơ Khí, tất cả những yếu tố này đều là tài nguyên quý giá mà Hội Ám Hoàng không thể thiếu.

Khi phát hiện ra sự thật, Capheny liền bị cha mẹ giam lỏng, nhưng nàng biết rằng nếu không phải chảy trong huyết quản nàng là dòng máu thân sinh, và nếu không phải bản thân sở hữu mẫu thiết kế quan trọng, Capheny tin tưởng rằng Hội ám hoàng sẽ không ngần ngại mà khai đao với mình. Tuy vậy hình thức giam lỏng cũng không ngăn trở được Capheny vì nàng đã được huấn luyện qua kỹ năng phá khóa và cận chiến bên trong Học Viện Cơ Khí Mildar.

Nhưng sở trường mạnh nhất của Capheny không phải là cận chiến mà chính là sử dụng các loại pháo đại liên plasma. Giống như vụ nổ nàng vừa gây ra - lợi dụng thân phận nhân viên lẻn vào trung tâm quân xưởng, bắn nổ dây chuyền sản xuất - khiến tất cả thành phẩm máy móc, thiết bị thành bãi sắt vụn. So sánh với hành động tố cáo chậm chạp lên Liên bang, chờ đợi điều tra cùng xét tìm chứng cứ, cách làm này mới là nhanh chóng nhất - triệt để đập tan âm mưu của Hội Ám Hoàng.

Tuy vậy hành động bắn phá này của Capheny đã gây ra nguy hiểm cho nàng, về mặt vi phạm luật pháp tạm thời chưa nhắc đến, nhưng nàng đã bị kẻ thù phát giác và đeo bám sát nút.

Không cần quay đầu lại, Capheny cũng có thể cảm giác được một cỗ hơi thở âm hiểm đang nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với nàng.

Capheny chạy trốn trong vô thức, nàng còn chưa ý thức được mình đang chạy hướng về Mildar bởi có lẽ chỉ có đám bạn từng ở cùng với nàng tại vùng đất đó mới có thể chia sẻ, xoa dịu sự bi thương của nàng - một cô bé có nhà nhưng không khác gì vô gia cư. Từ lúc bắt đầu ra khỏi nhà, nàng đã biết mình vĩnh viễn sẽ không còn trở lại mái ấm đó nữa.

“Chạy gấp như vầy không mệt sao?” Cùng với một tiếng cười khẽ, thân ảnh đỏ rực kia bỗng nhiên gia tăng tốc độ, chặn trước mặt Capheny.

Nhìn mái tóc đỏ dài như thác máu rủ xuống che khuất nửa khuôn mặt, làn da trắng trẻo nhưng mang nhợt nhạt thần sắc cùng cặp mắt rắn độc, Capheny càng cảm thấy kẻ đang chặn trước mặt mình vô cùng quỷ dị. Dưới đêm trăng sáng khiến nàng càng kiêng kị hơn khi xiềng xích cuộn trên tay đối phương không ngừng vặn vẹo như mãng xà đang nhe nanh thè lưỡi.

Nếu cha mẹ của Capheny cũng ở nơi đây, có lẽ họ có thể nhận ra thân phận của kẻ chặn đường. Đó chính là sát thủ vương bài mới quật khởi của Hội ám hoàng: Veres.

“Ngươi... Ngươi đừng mơ tưởng bắt ta trở về. Cùng lắm thì, ta khởi động chức năng tự bạo của cỗ máy này cùng ngươi chết chùm!” Tuy nhiên hô hấp dồn dập của Capheny đã bán đứng nội tâm đang khẩn trương sợ hãi của nàng. Wisp tuy trước đây đã từng nhắc nhở nàng chế tạo hệ thống tự bạo cho cỗ máy này nhưng bị Capheny từ chối. Lúc bấy giờ khi hồi tưởng lại, lời nói của Wisp cũng không phải không có lý, chí ít trường hợp trước mắt có thể cần dùng đến.

“Chớ khẩn trương, ta không phải đến bắt ngươi.” Nữ sát thủ Veres tỏ vẻ lãnh đạm, nàng khẽ cười rồi nhìn vào Capheny đánh giá nói: “Ta chỉ là muốn nhìn rõ ràng, đến cùng là cô bé nào thay ta giải quyết công việc nhàm chán này.”

“A?” Capheny trợn mắt há hốc mồm. Nàng chắc chắn mười phần kẻ chặn đường chính là sát thủ của Hội Ám Hoàng. Nàng nhận ra tiêu ký trên trang phục cha mẹ nàng và tiêu ký trên người Veres giống nhau như đúc.

“Thiếu nợ ngươi một lần, ta tha ngươi một mạng. Chúng ta không ai nợ ai!” Veres cũng đã nhìn ra, Capheny không phải là thành viên của tổ chức. Quillen đại nhân cũng không thể truyền lệnh cho nàng rồi lại phái người khác cùng tham gia. Như vậy, nàng có thể nhìn ra thân phận của Capheny: chính là kẻ địch của tổ chức.

Có điều, Veres không định ra tay. Bất luận như thế nào, Capheny cũng đã giúp nàng giải quyết một cái phiền toái nhỏ, đầu đuôi sạch sẽ, miễn phải lao tâm phí sức xóa đi chứng cứ. Cho nên khi không có thêm kẻ nào biết rõ chân tướng, nàng có thể tha cho Capheny một lần, hoặc có lẽ là do phần nào lương thiện trong lương tâm bị sức mạnh hắc ám sa đọa của Veres trỗi dậy.

“Lần sau gặp mặt, có thể sẽ là kẻ địch!” Nói xong, Veres khẽ cười vẫy vẫy tay, xoay người một cách tiêu sái đi mất.

Sau khi chính mắt thấy bóng dáng Veres dần khuất dạng, Capheny lập tức ngồi bệt xuống đất thở dốc, mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng. Dù sao, nàng vẫn chưa trưởng thành, không hiểu sự đời. Đương nhiên nàng cũng không thể từ câu nói của Veres mà biết được tình trạng đấu đá tàn khốc giữa các phe phái trong tổ chức Hội Ám Hoàng.

Hiện tại, Capheny chỉ còn một ý nghĩ: “Về nhà! Trở lại Mildar!" Trở lại thế giới tràn ngập ánh sáng,nơi mà bóng tối không thể ẩn nấp.

Mỗi lần nhớ lại dòng kí ức đó, Capheny thân thể lại run lên nhè nhẹ, ánh mắt và nụ cười của nữ sát thủ Veres đó làm Capheny vẫn chịu sâu ám ảnh sau nhiều năm như vậy.

Lại nhớ về gia đình, những người được mang danh nghĩa là cha và mẹ của nàng đáng lẽ ra phải yêu thương nàng hết mực nhưng họ lại coi Capheny như một công cụ, đưa ra lợi dụng cho lợi ích và mục đích của họ, sâu xa hơn chính là Hội Ám Hoàng.

Bất tri bất giác đã có những giọt nước mắt khẽ lăn dài trên má của Capheny, nàng gạt đi dòng lệ ánh mắt trở nên kiên định nói: "Hội Ám Hoàng, ta sẽ tiêu diệt hết tất cả các ngươi!"

...

Rất nhanh đã đến buổi chiều, thời điểm mà trận đấu trung kết của bảng đấu 1 được diễn ra, người xem trên khán đài cũng đã tề tựu đầy đủ, sức nóng của Đại hội lúc này có lẽ còn nhiệt hơn cả lúc sáng, khi mà hiện tại mọi người sắp được chiêm ngưỡng trận đấu giữa hai thành viên xuất sắc nhất trong bảng 1 thi đấu với nhau.

Người dẫn chương trình nhanh chóng xuất hiện, âm thanh vang vọng như cả đấu trường nói: "Xin lỗi đã để mọi người chờ lâu, vì thế ngay bây giờ đây trận đấu chung kết của bảng đấu 1 sẽ được diễn ra ngay và luôn, đó chính là cuộc đối đầu giữa học viên của Học Viện Cơ Khí Mildar Capheny và học viên của Học Viện Ma Pháp Carano Ayatte!"

Nam Vô Tâm và Capheny đã chuẩn bị xong từ lâu, cả hai nhanh chóng đứng lên và di chuyển, chẳng lâu sau, bóng dáng của hai người đã biến mất và xuất hiện tại bên trong Đấu trường.

Tại trận đấu này, địa hình của sàn đấu chính là một khu rừng rộng lớn nơi mà có những cây Đại thụ mọc dài và rộng, chưa hết, khu rừng còn có rất nhiều mỏm đá lớn chắn ngang các lối đi.

Nam Vô Tâm và Capheny xuất hiện tại đấu trường bên trong đứng đối diện nhìn nhau, cả hai đều biết đối phương có cùng cảnh giới với mình nhưng không vì vậy mà coi thường.

Nam Vô Tâm biết Capheny thực sự vô cùng tài năng và mạnh mẽ, khẩu pháo Đệ Tứ của nàng mang trong mình siêu máy tính xử lý vô cùng tiên tiến của đội ngũ thiên tài Cơ Khí của Học viện Cơ Khí Mildar.

Hắn đương nhiên cũng biết được quá khứ bi thảm của nàng, tưởng tượng đến cảnh cô thiếu nữ mới lớn bị chính gia đình của mình lừa dối, lợi dụng và khiến nàng phải chịu những tổn thương và đau buồn to lớn, Nam Vô Tâm cảm thấy rất đau lòng.

Tiếng còi hiệu lệnh bắt đầu trận đấu vang lên đó cũng là lúc mà cả hai đều bắt đầu những bước di chuyển đầu tiên của mình...