Chung Cực Nhân Loại

Chương 135: Mặc kệ đời, chúng tôi song tu



“Hải Yên….?”

“Ngươi……”

Lục Dạ hai mắt trợn trừng nhìn Chu Hải Yên, hắn không ngờ mình vừa tỉnh lại đầu tiên đập vào mắt hắn là hình ảnh Chu Hải Yên trần như nhộng đang cưỡi trên người mình. Con mẹ nó, lão tử lần này thật bị cưỡng dâm hay sao?

“Ta…..ta…….không!!!”

Chu Hải Yên khuôn mặt đỏ bừng lên, nàng vì quá kinh hoảng nền liền nghiên về phía sau một chút thế là liền mất thăng bằng ngồi xuống, mà trùng hợp nàng nơi ngồi xuống lại là côn thịt to cứng của Lục Dạ.

“Á hự!!!”

“To…..to quá…….ưm…..”

Côn thịt to lớn của Lục Dạ chớp mắt liền xuyên thẳng vào trong tiểu huyệt của Chu Hải Yên, đầu rùa to lớn đỉnh lấy tử cung nàng như muốn đâm xuyên qua nó. Chu Hải Yên trợn tròn mắt, nàng khẽ ngâm một tiếng thật dài rồi lại phát ra từng tiếng rên rỉ mê hoặc.

“Ặc, chuyện này…..”

Lục Dạ cũng là toàn thân nổi lên da gà, hắn chỉ cảm thấy côn thịt của mình chớp mắt bị bao phủ bởi từng thớ thịt mềm mại ẩm ướt khiến hắn cảm thấy sung sướng dễ chịu không thôi, cùng lúc hắn cũng không biết nên nói như nào trong việc này.

Đại não Lục Dạ điên cuồng vận chuyển tìm hiểu vì sao Chu Hải Yên lại làm việc này thì hắn chợt phát hiện lỗ hổng trên bụng mình đã hoàn toàn khôi phục, trong cơ thể hắn Sinh Mệnh Lực tràn đầy chưa từng có mà bắt đầu khôi phục thân thể Lục Dạ sau tác hại của máy gia tốc.

Hiện giờ, dù hắn vẫn chưa thể chiến đấu nhưng di chuyển bình thường cũng là được rồi. Cảm nhận trong thân thể mình thây đổi, Lục Dạ phần nào đoán được điều gì đã xảy ra.

Cơ thể hắn Sinh Mệnh Lực từ sau khi song tu với Đoàn Tử Y mà xuất hiện thì cũng có thể bằng cách song tu với người khác tạo ra thêm, cùng với Vô Cực công pháp Bất Diệt Tuyên Cổ Quyết, khả năng song tu hồi phục của Lục Dạ có thể nói là kinh khủng tuyệt luân.

Còn vì sao Chu Hải Yên biết được cách song tu có thể giúp hắn khôi phục nhanh hơn thì Lục Dạ cũng đã nghĩ ra, chỉ có thể là bà già kia nói với nàng thôi. Ngoài Kim Mịch Tước cũng là mẹ nuôi của hắn ra thì Lục Dạ chẳng nghĩ ai có thể cho Chu Hải Yên biết cách này.

Về việc nàng tự nguyện dâng hiến cơ thể thì xin lỗi, đánh chết Lục Dạ cũng không tin có chuyện vô lý đó. Tất cả đều có nguyên do của nó, Chu Hải Yên làm việc này là vì nàng cảm thấy mắc nợ hắn và Kim Mịch Tước cho nàng biết cách song tu, nếu không thì cô nàng này biết cái rấm về việc song tu a.

“Hải….Hải Yên ngươi đứng lên được rồi, ta thương thế cũng đã khỏi!”

Lục Dạ cố gắng chống cự sự mê hoặc của tiểu huyệt chặt khít kia mà khó khăn nhìn Chu Hải Yên nói, hắn đây là cho mình cơ hội lùi và tiến.

Nếu Chu Hải Yên đứng lên thì Lục Dạ cũng không mất gì, nếu nàng muốn tiếp tục thì càng tốt, đến lúc đó hắn cũng sẽ không khách khí.

“Ta…….nhưng mà, nàng đã nói rằng phải làm như thế này đủ ba ngày ba đêm…..”Chu Hải Yên có chút do dự nhìn Lục Dạ lẩm bẩm, nàng dù bên trong đều bị hắn lắp đầy nhưng vẫn là xấu hổ đỏ bừng mặt đưa tay che lấy trên người mình bộ phận nhạy cảm.

“Ba ngày…..không sai, đúng là cần ba ngày lận!!”

Lục Dạ nghe lời nói của Chu Hải Yên liền sững sờ vài giây rồi liền gật đầu liên tục.

“Vậy thì, chúng ta tiếp tục…..”

“Ưm…..ahh…..”

Chu Hải Yên thấy Lục Dạ gật đầu liên tục cũng tin tưởng hắn không chút nghi ngờ, nàng bắt đầu tự lực như lúc nãy lên xuống, động tác của nàng đã có phần thành thạo hơn rất nhiều.

Lục Dạ nhìn Chu Hải Yên chợt cảm thấy nàng vô cùng đáng yêu và ngây thơ, nhất thời hắn có chút không đành lòng nhìn nàng tự nhấp lấy. Nàng đã cho hắn lần đầu của mình chỉ để giúp hắn khôi phục nhanh hơn, Lục Dạ cũng không có chút nào cảnh giác với nàng nữa.

“Để ta làm đi!”

“Ahh!!”

Lục Dạ chọt cười tà, hắn hai tay vươn ra nắm lấy Chu Hải Yên cặp mông đầy đặng khiến nàng giật thót lên. Không cho nàng thời gian phản ứng, Lục Dạ đã xoay người đổi khách làm chủ đè Chu Hải Yên xuống nền đất mà bắt đầu một cuộc chiến mới.

Bạch bạch bạch bạch…..

“Ahh……không……nhanh quá…….không được……ưm….”

Lục Dạ biết Chu Hải Yên không còn đau nên cũng không khách khí, hắn nhanh chống ra vào bên trong cơ thể nàng, mỗi lần đều là rút ra gần hết rồi lại lút cán mà vào khiến Chu Hải Yên đường đường Đế Vương cường giả cũng chỉ biết trợn mắt hốc mồm rên rỉ.

Nàng khi nãy tự nhấp cũng không nhanh bằng Lục Dạ hiện đang làm a, nhất thời Chu Hải Yên càng cảm thấy kích thích khó tả, bên dưới nàng âm huyệt co bốp chặt lấy Lục Dạ côn thịt khiến mỗi lần côn thịt lấp đầy bên trong nàng là nàng lại cảm nhận được khoái cảm ập tới.

“Làm nhanh như này mới gọi là song tu đấy!”

“Tiểu Yên, ta truyền cho ngươi một công pháp rồi chúng ta tiếp tục công việc, haha!”

Lục Dạ cười lớn nhìn nữ hài bị mình ép dưới thân đang rên rỉ liên hồi này, hắn ánh mắt có phần ôn nhu hôn lên trán nàng nói sau đó Lục Dạ liền điều động hồn lực truyền cho nàng Âm Dương Long Phương Quyết.

“Ưm……ừm……ahh….”

Chu Hải Yên trong cơn sung sướng đê mê cũng là nghe theo lời Lục Dạ ngoan ngoãn tiếp nhận công pháp hắn truyền tới, nàng tiêu hóa lượng tin tức truyền tới một hồi rồi liền trừng lớn mắt kinh hoảng.

Công pháp hắn truyền cho nàng thực sứ qua cao siêu vượt qua cả công pháp chủ tu của nàng không chỉ một hai lần, Chu Hải Yên đoán môn song tu công pháp này ít nhất cũng phải là Đế Cấp Cực Phẩm còn vượt trên nữa thì nàng thực sự là không giám nghĩ đến.

Bạch!

“Ahhh!!”

“Nghĩ gì thế hả? Chúng ta phải tập trung làm chính sự trước chứ!”

“Khoan…..”

Bạch bạch bạch bạch……

Chu Hải Yên vừa cất lời thì đã bị Lục Dạ động tác làm cho không thể thốt ra dù chỉ một tiếng, chỉ thấy bên dưới côn thịt to lớn của Lục Dạ điên cuồng ra vào bên trong tiểu huyệt của nàng không ngừng, mỗi lần đều là đỉnh đến tận tử cung mới thôi.

“Ahhhh……to quá……nhanh quá…..thật sướng……..ngươi làm ta thật thoải mái……ahhh!!”

Chu Hải Yên hai tay vòng qua cổ Lục Dạ, nàng eo bắt đầu phối hợp với hắn nâng lên hạ xuống cho côn thịt có thể tiến vào sâu hơn nữa.

Tiếng rên rỉ phóng đãng của Chu Hải Yên khiến Lục Dạ cũng cảm thấy cực kỳ kích thích, hắn có thể cảm thấy được tử cung nàng cứ mỗi khi hắn đút vào là lại hút chặt lấy côn thịt của hắn như đang đòi hỏi điều gì đó khiến Lục Dạ hưng phấn không thôi.

Bạch bạch bạch…..

“Tiểu Yên, ta sắp ra rồi đây!!”

Sau một hồi hoan ái và đưa Chu Hải Yên lên đỉnh hoang sơn tầm ba lần, Lục Dạ cuối cùng cũng sắp không chịu nổi, hắn bắt đầu chạy nước rút càng mạnh bạo hơn nấc mạnh.

“Áhhh…….mạnh quá……không được…..ta chết mất…….ta cũng sắp ra……ta…..ta….ta ra…..hở?”

Chu Hải Yên cũng đã tiến đến cao trào nhất nàng rên rỉ tường tiếng ngâm khẽ khiến người khác đỏ mặt, nhưng ngay khi nàng sắp lần nữa lên đỉnh thì Lục Dạ lại đột nhiên dừng lại động tác khiến nàng hụt hẫn không thôi.

“Muốn nó không? Nếu muốn thì gọi phu quân đi rồi ta sẽ cho nàng thảo mãn!”

Lục Dạ hai mắt hiện lên nụ cười xấu xa, hắn nhẹ nhàng ngoe ngoảy côn thịt của mình ngoài mép tiểu huyệt của Chu Hải Yên khiến nàng ngứa ngấy cùng thèm khát đến mức phát điện lên. Lục Dạ nhân cơ hội này liền đưa ra đề nghị đối với Chu Hải Yên, hắn biết nàng với mình khoảng cách còn vài bước nữa mới có thể đến người yêu trình độ, vì vậy phải cố hết sức rút ngắn khoảng cách này.

“Ngươi……ta…….phu……phu quân…..”Chu Hải Yên tuy cực kỳ xấu hổ nhưng trong đầu nàng đều là hụt hẫn cảm giác, nếu không lấp đầy cảm giác này thì nàng sẽ không chịu nỗi mất.

“Haha, tốt lắm. Đế phu quân làm ngươi sung sướng!!”Lục Dạ trong lòng đều là thành tựu cảm giác, khiến Chu Hải Yên lạnh lùng không nhiễm khói bụi gọi mình phu quân thật sự vô cùng tốt cảm giác a.

Bạch bạch bạch bạch…..

“Ứhh…..sướng…….không được…….ta sắp không được rồi……..phu quân…….ta ra!!!”

Chu Hải Yên đột nhiên bị Lục Dạ mạnh mẽ đút vào khiến nàng trong đầu nhất thời ngập tràn đều là cuồng cuộng khoái cảm, nàng ôm chặt lấy hắn tấm lưng hét lớn một tiếng. Một luồng nước ấm liền từ sâu bên trong âm huyệt của nàng bắn thẳng lên côn thịt của Lục Dạ khiến nó hơi giật nhẹ.

“Ta cũng ra đây!!”

Lục Dạ gầm thét lên một tiếng, hắn đẩy mạnh côn thịt vào sâu bên trong Chu Hải Yên rồi bắn mạnh vô số tinh hoa vào hết bên trong nàng.

“Ưm…..nóng……nhiều quá……chết mất……”

Chu Hải Yên trợn mắt ngâm một tiếng thật dài rồi liền mệt mỏi bất tỉnh dưới thân Lục Dạ.

Lục Dạ giữ im nơi kết nối giữa hai người, hắn vòng tay qua khẽ ôm Chu Hải Yên vào trong ngực rồi liền cùng nàng nhắm mắt thiếp đi trong khi Âm Dương Long Phượng Quyết cứ liên tục vận chuyển qua lại giữa cơ thể của hai người.