Chung Cực Nhân Loại

Chương 134: Song tu!!



"Xoẹt!"

Chu Hải Yên đưa tay dứt khoát liền cởi ra Lục Dạ y phục, ngay khi nhìn thấy thân thể tràn đầy mâu tươi cùng vùng bụng rỗng toét của hắn, trong mắt nàng liền hiện lên một tia nhỏ đến ngay cả nàng cũng không nhận ra đau lòng.

"Nó....."

Khẽ đưa ánh mắt xuống thì nàng liền đỏ bừng mặt vì ngại ngùng khi thấy phần thân dưới của Lục Dạ.

Côn thịt của hắn hiện đang trong trạng thái bình thường nhưng vẫn dài hơn 10cm khiến chưa từng trải sự đời như Chu Hải Yên cực kỳ xấu hổ và hơi chút tò mò nhìn nó.

“Đây là thứ đó của nam nhân sao?”

Chu Hải Yên ánh mắt mang theo xấu hổ nhưng nàng sự tò mò vẫn là chiến thắng, nàng đưa tay hơi chạm nhẹ vào côn thịt của Lục Dạ khiến nó hơi giật nhẹ.

“Ahh!!”

Côn thịt bị kích thích dần to ra trong vô thức, chớp mắt nó đã cương cứng đặt đến gần 25cm kinh khủng. Chu Hải Yên chớp mắt liền bị dọa sợ, hai tay nàng không kìm chế được mà vuốt mạnh xuống khiến côn thịt chớp mắt liền lộ ra hết trước mặt nàng.

Đầu khấc to lớn liền lộ ra trước mắt Chu Hải Yên, cái mùi hôi tanh lại thu hút đến lạ thường liền xọc thẳng vào mũi nàng khiến cả người Chu Hải Yên đỏ bừng lên như say rượu.

“Làm việc này thực sự có thể giúp hắn sao?”

Chu Hải Yên ánh mắt lãng tránh lại vô ý liến nhìn côn thịt đang cương cứng kia, nàng trong đầu nhớ tới lời mà nữ nhân lúc nãy đã nói.

“Hắn tuy sẽ không chết, nhưng nếu ngươi muốn giúp hắn tỉnh dậy sớm hơn thì chỉ cần song tu là được!”

Đó chính là lời nói của nữ nhân kia, Chu Hải Yên cũng biết song tu là một loại phương pháp tu luyện khác nhưng nàng không nghĩ nó thần kỳ đến nỗi giúp Lục Dạ khôi phục vết thương nhanh chống, nhưng có gì đó trong thâm tâm nàng lại mách bảo đấy là sự thật.

“Ta…….nợ hắn quá nhiều, chỉ là một việc này cũng không có gì quá đáng!!”

Đến cuối Chu Hải Yên liền quyết định điều mình muốn làm, nàng buông tay ra khỏi côn thịt to lớn nóng hổi của Lục Dạ rồi đứng lên bắt đầu cởi ra mình y phục.

Làn da trắng mịn như ngọc trai của nàng liền hiện ra khiến không gian xung quanh như dừng lại bởi vẻ đẹp của nàng, cơ thể có lồi có lõm cùng với vùng thảo nguyên thần bí bên dưới và hình xâm song ngư sau lưng khiến nàng vẻ đẹp càng được tôn lên nhiều lần.

“Như này đúng không?”

“Ưh….”

Chu Hải Yên cởi xuống y phục liền xấu hổ không thôi nhưng nàng vẫn là lấy hết can đảm cúi người xuống đưa tay nắm lấy côn thịt to lớn kia chậm rãi vuốt lên xuống khiến Lục Dạ vô thức rên rỉ lên một tiếng.

“Tiếp sau đó là như này…..”

Thấy Lục Dạ có phản ứng, Chu Hải Yên liền vui vẻ, nàng tiếp đó theo lời nói mà nữ nhân kia lúc nãy đã truyền âm mà làm theo ngồi lên trên Lục Dạ côn thịt.

“Ưm~~”

Vừa ngồi lên, Chu Hải Yên thân thể như bị điện giật rẽn thân ngâm một tiếng, nàng có thể còn thấy côn thịt nóng hổi của Lục Dạ chạm vào mình chỗ thầm kín. Không hiểu sao, Chu Hải Yên lại cảm thấy tình cảnh này kích thích đến lạ thường khiến bên dưới nàng khe huyệt chảy ra từng giọt từng giọt dâm thủy.

“Giờ thì, cho nó vào trong….”Chu Hải Yên không dừng lại, nàng hơi nâng người lên tay cầm lấy Lục Dạ côn thịt, trong mắt nàng thoáng hiện lên do dự cùng ngại ngùng nhưng rồi lại hóa thành kiên quyết.

Nàng nợ hắn không chỉ một mà đến 2 mạng, cả những việc hắn đã giúp nàng. Quan trọng hơn đó là muội muội nàng cũng có thể sẽ được cứu, vì vậy nàng đã nợ hắn quá nhiều giờ cũng là lúc trả ơn.

“Phóc!”

“Ahh!!”

“Ưhh….”

Chu Hải Yên hoàn toàn không biết lần đầu thì sẽ rất đau nên liền một phát ngồi mạnh xuống khiến côn thịt to lớn của Lục Dạ chịu tọt vào trong người nàng. Cơn đau như toàn thân bị xé nát khiến Chu Hải Yên khóe mắt hiện lên vài giọt nước mắt, bên dưới nàng từng tia máu tươi chảy ra minh chứng cho việc nàng đã trở thành một nữ nhân.

Lục Dạ dù đang bất tỉnh nhưng bên dưới chớp mắt liền bị khe huyệt ẩm ướt cùng khít chặt bao phủ khiến hắn vô thức rên rỉ, hai mắt hắn hơi nhíu lại rồi lại giảng ra vừa thoải mái vừa khó chịu vì quá chặt.

Vì không có phần dạo đầu hay gì nên âm huyệt của Chu Hải Yên cực kỳ khô khan khiến nàng càng đau đớn hơn, dù vậy nàng vẫn là cắn chặt răng run rẩy nhẹ nhàng nhấp lên xuống.

Đây là cách mà nữ nhân kia chỉ cho nàng, dù không biết nó có thật sự hiệu quả hay không nhưng phóng lao thì phải theo lao thôi.

Bạch bạch bạch bạch….

“Ưm….ahh…..to….to quá….ưm”

Chu Hải Yên một hồi nhấp nhô liền bắt đầu không còn cảm thấy đau nữa, bên dưới nàng chảy ra dịch thủy bôi trơn khiến côn thịt to lớn của Lục Dạ ra vào dễ dàng hơn rất nhiều.

Từng cơn khoái cảm cũng là lần lượt truyền đến khiến Chu Hải Yên không kìm được rên rỉ từng tiếng tiêu hồn, nàng bên dưới lên xuống ngày càng nhanh mà không để ý rằng Lục Dạ hai mắt lúc nhíu lúc giãn ra như sắp tỉnh lại.

Dù khoái cảm liên tục truyền tới nhưng Chu Hải Yên cũng có thể cảm thấy một luồng năng lượng kỳ lạ cứ truyền qua cơ thể nàng rồi lại truyền vào Lục Dạ qua nơi hai người kết hợp.

Cùng lúc đó là lỗ máu ngay bụng Lục Dạ cũng lấy tốc độ kinh khủng khôi phục lại. Thấy được điều này, Chu Hải Yên liền biết lời nữ nhân kia nói là thật, nàng nhất thời càng hưng phấn, bên dưới càng lên xuống nhanh hơn nữa.

“Ahh…không được…..ngươi đỉnh ta…..thật sướng……ahh……chạm đến…..chạm đến sâu bên trong…..ahh…..”

Chu Hải Yên càng nhấp càng phóng đãng rên rỉ vì khoáng cảm ập tới, nàng hoàn toàn không như lúc đầu lạnh băng. Nàng mạnh mẽ nhấp lên xuống liên tục khiến côn thịt của Lục Dạ liên hồi công kích đến tận sâu bên trong tử cung của nàng.

Bạch bạch bạch bạch….

“Ứhh……ta……ta sắp……có gì đó sắp ra…..ahh……không được…….ta…..ta……ahh!!”

Một hồi nhấp nhô, Chu Hải Yên liền bị đưa đến đỉnh điểm, nàng càng thêm thô bạo ngồi lên xuống trên côn thịt của Lục Dạ không ngừng. Cuối cùng theo một tiếng rên lớn, Chu Hải Yên liền lần đầu trong đời lên đỉnh.

“Ư!!”

Côn thịt của Lục Dạ cũng co giật mạnh mẽ trong khe huyệt khít chặt kia rồi bắn ra vô số tinh hoa vào sau bên trong Chu Hải Yên khiến nàng chỉ vừa mới lên đỉnh đã lần nữa dục tiên dục tử.

“Hộc….hộc…hộc…”

Chu Hải Yên sau khi xuất khí liền toàn thân mềm nhuyễn nằm lên người Lục Dạ, nàng thở hồng hộc không ngừng rồi chợt phát hiện bên dưới vết thương của Lục Dạ đã khỏi gần tám phần.

“Hải Yên?”

Nàng còn chưa kiệp vui mừng thì giọng nói hơi khàn của Lục Dạ vang lên khiến Chu Hải Yên cứng đờ cả người, nàng ánh mắt ngơ ngác nhìn lên thì thấy được Lục Dạ không biết từ bao giờ đã trừng mắt nhìn nàng.

Cả hai cứ thế nhìn chằm chằm nhau, thời gian cứ như dừng lại đúng khoảng khắc hai người trừng mắt nhìn nhau.