Chung Cư Của Các Ảnh Đế

Chương 61: Một ngày của các ảnh đế – sáng sớm (phiên ngoại)



Chuyện kể rằng để khảo sát cuộc sống hàng ngày của các sinh viên Học viện điện ảnh, một ngày nọ phóng viên đã cố ý tới thăm căn hộ số 20-3, tòa nhà Đan Mĩ A.

Phóng viên: “Xin hỏi các bạn sắp xếp lịch sinh hoạt một ngày của mình như thế nào?”

Hạ Lan Bá (Năm thứ tư khoa biên kịch): “Ăn cơm, ngủ, viết kịch bản, luyện yoga, đập Quắn Quắn.”

Khải Mặc Lũng ( Hệ thạc sĩ khoa đạo diễn): “Ăn cơm, ngủ, lên lớp, chơi cricket, dự tiệc, đập Quắn Quắn.”

Âu Triết Luân (Sinh viên năm thứ hai khoa diễn xuất): “Ăn cơm, ngủ, đi học, luyện tập tại công ty, chạy show, đập Quắn Quắn.”

Tần Tu (Sinh viên năm thứ hai khoa diễn xuất): “Ăn cơm, ngủ, chạy bộ buổi sáng, đi học, đập Quắn Quắn.”

Thẩm Triệt (Sinh viên năm hai khoa diễn xuất): “Ăn cơm, ngủ, đi học, làm thêm.”

Phóng viên (ngạc nhiên): “Sao chương trình của cậu lại không có mục ‘đập Quắn Quắn’ như các bạn cùng nhà vậy?”

Thẩm Triệt (Sinh viên năm hai khoa diễn xuất): “Tôi chính là Quắn Quắn nè.”

Phóng viên: “…….”

Được rồi, đây chỉ là màn khai vị của câu chuyện cười khổ bức thôi…. Tiếp theo đây, để đáp lại thịnh tình của mọi người, tui sẽ tiết lộ một ngày ngập (gà) tràn (bay) năng (chó) lượng (sủa) của các chàng trai sống trong căn hộ số 20-3 tòa nhà Đan Mỹ A.

(Ngập tràn năng lượng: trong bản gốc tiếng trung có pinyin là Ji fei gou tiao cũng có nghĩa là gà bay chó sủa)

(Đây là chuyện phát sinh một ngày trước khi Thẩm Triệt dọn ra ngoài)

07:00AM

Khải Mặc Lũng chỉnh trang xuống lầu, vừa cười nói tiếp điện thoại vừa đi ra cửa.

Hạ Lan Bá đang điên cuồng gõ bàn phím: “Âu Luân Luân (bị đặt ở trên giường sướt mướt nhỏ lệ): Không cần! Buông tay! Cho dù ngươi đoạt được thân thể của ta thì trái tim ta vẫn chỉ thuộc về Tiền Quý Tắc! (trong lúc liên tục phản kháng) Tiền Quý Tắc! Ta, Âu Luân Luân sống không thể làm người của chàng thì chết cũng muốn làm ma của chàng!! (rút dao thái rau từ trong gối ra)”

Âu Triết Luân gặp ác mộng bừng tỉnh, nhận được điện thoại của người quản lý, lòng vẫn còn sợ hãi mà xuống giường.

Tần Tu tung chăn lên, *** bước xuống giường.

Thẩm Triệt trở mình trên sô pha, tiếp tục ngủ say.

07:30AM

Hạ Lan Bá gõ vào xong kịch bản tập thứ chín mươi tám (của bộ phim 8h nào đó) , hài lòng mỹ mãn, tắt máy chuẩn bị lên giường đi ngủ.

Âu Triết Luân xuống lầu, vén áo, lột quần ngủ của Thẩm Triệt xuống, chụp ảnh lại, sau đó mới thỏa mãn ra ngoài cùng nữ trợ lý.

Tần Tu thay bộ đồ thể thao đi xuống lầu, khiếp sợ nhìn thấy đầu quắn nằm trên sô pha, áo quần xộc xệch, quần sịp lộ cả ra ngoài, vẻ mặt khinh bỉ đi tới kéo áo ngủ che nước da màu tiểu mạch lại, thô bạo kéo quần ngủ lên.

Thẩm Triệt nằm trên sô pha, vẫn say sưa không biết gì lật người lại.

07:31AM

Tần Tu trợn mắt nhìn tay mình bị kẹp giữa hai chân của Thẩm Triệt, lúc này đang thân mật tiếp xúc với tiểu đệ đệ của Thẩm Triệt. Thẹn quá hóa giận, Tần Tu rút tay ra, cầm gối nện lên mặt Thẩm Triệt, tức giận đá cửa xông vào toilet. Gối đầu rơi khỏi sô pha, Thẩm Triệt vẫn ngủ say như chết.

08:00AM

Chuông báo di động vang lên, bạn học Thẩm tắt báo thức, tiếp tục vùi đầu vào chăn ngủ.

Tần Tu chạy thể dục buổi sáng trở về, bộ dáng thanh thuần động lòng người vào bếp lấy một lon nước tăng lực ra uống.

08:15AM

Tần Tu vừa cởi áo ba lỗ, vừa tiến vào toilet chuẩn bị tắm.

Thẩm Triệt chậm rãi đứng lên, miệng còn ngáp ngắn ngáp dài đi vào toilet, xoay nắm cửa.

08:15:10AM

Tần Tu đừng động tác cởi quần lót, quay đầu lại.

Thẩm Triệt mặt đỏ như gan heo rú lên một tiếng ngoài cửa.

Chuyện bên lề:

Thẩm Triệt (cách tấm cửa toilet): “Vô cùng xin lỗi, vô cùng xin lỗi! Thề là không phải tôi cố ý đâu! Tôi chưa nhìn thấy gì hết! Lần sau vào toilet tôi sẽ nhớ gõ cửa!”

Tần Tu: “Cậu không cần phải xin lỗi. Là tôi sai.”

Thẩm Triệt nội tâm: Cũng đúng ha, ai biểu anh tắm mà không thèm khóa cửa chớ….

Tần Tu: “Tôi đã sai là trước khi đi tắm đã quên không đem cậu cột vào sô pha.”

Thẩm Triệt: “………”