Chủ Tịch Nguy Hiểm: Cưng Chiều Cô Vợ Khuynh Thành

Chương 115



Chương 116

“Vậy nhìn anh đi.” Rạp phim còn tối đen Nam Lãnh ôm gáy cô hôn một lúc cho tới khi bắt đầu có vài người vào.

Trên màn hình đang giới thiệu, quảng cáo mấy bộ phim khác. Dựa vào nguồn sáng từ màn ảnh rộng cả hai nhìn thấy rõ ba người vừa gặp ban nãy ngoài sảnh mua vé.

Lại xem cùng một bộ phim?

Mấy cặp mắt nhìn nhau trong tích tắc rồi thu hồi ngay lập tức. Chỉ có ánh mắt của cô gái xa lạ đi cùng Hàn Dĩ Ngôn với Hứa Ngạn Thâm mãi không rời khỏi Hàm Hi Họa.

Cô cau mày nghiêng đầu nói với Nam Lãnh. “Sao cô ta nhìn em ghê vậy chứ?”

Nam Lãnh cũng đã nhìn ra được chuyện này, anh vỗ nhẹ mu bàn tay cô. “Đừng nghĩ nhiều.” Thực tế thì anh đang suy ngẫm.

Cứ xem phim trước đã vậy.

Bọn Hàn Dĩ Ngôn ngồi cách Hàm Hi Họa hai dãy ghế.

Hứa Ngạn Thâm uống một ngụm coca lơ đãng nói. “Không phải ban đầu bảo xem cái phim về khoa học viễn tưởng gì đó à? Tự nhiên đổi sang bộ này.”

Hàn Dĩ Ngôn không trả lời. Nhưng đúng là có nguyên nhân.

Đường Tuyết ngồi cạnh Hàn Dĩ Ngôn cắn môi nhìn chằm chằm màn hình, những ngột ngạt, thắc mắc trong lòng cô ta ngày một tăng lên mà cô ta lại không sao tìm ra được đáp án. Cái nhìn của Hàn Dĩ Ngôn dành cho cô gái kia vô cùng khác thường. Cô ta chưa bao giờ thấy anh để lộ ra một chút kỳ lạ nào trong giao tiếp thường ngày với cô gái nào. Chỉ duy người phụ nữ vừa rồi. Cô ta sinh ra một sự ghen tị và bài xích đối với người phụ nữ kia. Hiếm lắm cô ta mới về nước thăm Hàn Dĩ Ngôn được , nhưng về rồi anh cũng chẳng tỏ vẻ nghênh đón gì cô ta, giống như đưa cô ta đi xem phim cũng chỉ là một quy tắc, một trách nhiệm nào đó anh nên hoàn thành, đã vậy còn kéo cả Hứa Ngạn Thâm đi cùng. Rõ ràng là anh cố ý.

Cô ta hiểu rõ Hàn Dĩ Ngôn không bao giờ cho cô ta cơ hội tiến thêm một bước với mình, chỉ cần cô vừa nhấc chân anh đã ngăn cản ngay, nói cách khác anh cắt đứt mọi kế hoạch cô ta chuẩn bị để tiếp cận anh. Nhưng dù biết rõ cô ta vẫn không bỏ cuộc. Người đàn ông như Hàn Dĩ Ngôn, cô ta không thể bỏ qua.

“Chị ấy diễn hay quá.” Hàm Hi Họa há miệng ăn miếng bắp rang bơ Nam Lãnh đút, cô không nhịn được mà khen ngợi Mạnh Uyển liên tục. Đúng là thần tượng của cô có khác.

Nam Lãnh cũng ăn theo cô vài miếng nhưng thấy không hợp khẩu vị, về sau chỉ đút cho cô thôi. Anh không có sở thích với phim ảnh, hay nói đúng hơn là anh không có hứng thú với showbiz. Chỉ là kể từ ngày cô vợ bé nhỏ của anh tham gia diễn xuất anh mới bắt đầu tìm hiểu về cái gọi là “showbiz”. Anh muốn về lâu dài vợ yêu có gặp chuyện gì thì anh cũng có đủ vốn liếng để giải quyết giúp cô bằng tốc độ nhanh nhất và hiệu quả nhất.

Ra khỏi rạp chiếu phim Nam Lãnh hỏi cô muốn đi dạo đâu nữa không. Hàm Hi Họa nghĩ nghĩ một chút. “Vậy đến nhà sách đi ạ. Lâu rồi em không ghé.”

Nam Lãnh đương nhiên đồng ý rồi.

Ở tầng hầm lấy xe cả hai lại lần nữa chạm mặt mấy người Hàn Dĩ Ngôn.

Ban đầu còn ngạc nhiên, có chút lo sợ vì quan hệ giữa cô và Nam Lãnh đã bị phát hiện nhưng sau đó Nam Lãnh bảo không cần để ý. Anh nói. “Hàn Dĩ Ngôn sớm biết em là vợ của anh rồi.”

Cô kinh ngạc nhìn chằm chằm anh. “Vậy Hứa Ngạn Thâm cũng biết sao?”

Nam Lãnh đáp. “Có thể.” Thấy sắc mặt của cô khá căng thẳng anh vuốt một cái lắc đầu. “Em yên tâm, bọn họ không phải người nhiều chuyện.” Chợt nhớ tới câu cô vừa hỏi. Anh nhíu mày nhìn cô. “Sao em quen Hứa Ngạn Thâm?”

Hàm Hi Họa liếm môi thành thực trả lời. “Anh ta là bạn trai của Nhạc Yến. Hôm trước có gặp một lần.”