Chú Là Của Em

Chương 1217



Anh ấn nút nghe máy, mở loa ngoài, trực tiếp ném lên bàn ăn rồi tiếp tục ăn cơm.



Tân Thiên ở đầu dây bên kia trực tiếp rống lên.



“Lệ Minh Viễn! Cậu có thể trông coi con nhóc kia của nhà cậu một chút không, cậu đối xử với cô ta tốt mà cô ta còn không biết dừng, còn muốn đi khoe khoang khắp nơi mới thoải mái sao?”



Tô Noãn Tâm lập tức không vui, đang định nói chuyện thì thấy Lệ Minh Viễn lắc đầu với cô.



Được rồi.



Cô nhịn.



Cô nghe lời chú nói.



Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: “Con nhóc nhà tôi vui, cậu quản sao?”



Được rồi!



Câu nói này có thể khiến Tân Thiên tức chết.



Tô Noãn Tâm hung dữ ăn một miếng cơm lớn.



Tân Thiên tức giận không có chỗ phát tiết: “Thằng nhóc cậu muốn đối nghịch với tôi?”



“Nhà họ tần với nhà họ lệ khai chiến, tôi không sợ”



“.” Mẹ nó, ai muốn khai chiến với nhà họ lệ cậu!



Đi chịu chết sao?



Tân Thiên hít sâu một hơi nói: “Tôi chỉ muốn hỏi thăng nhóc cậu có thể bớt bơt tý không? Đường đường là người cầm quyền của gia tộc thuộc tứ đại gia tộc, thê mà lại chạy tới tham gia chương trình chó má gì đó, cậu không ngại sao?”



“Cậu không sợ bị người bên trong cái vòng tròn nhà giàu này chê cười chết à?”



“Có quan trọng không? Chuyện bọn họ có cười hay không không quan trọng bằng việc cô nhóc nhà tôi vui vẻ, ở trước mặt tôi cười rạng rỡ”



“Thằng nhóc cậu không cần mặt mũi luôn!



“Cùng vợ chưa cưới đi tham gia chương trình chính là không cần mặt mũi? Tân Thiên, cậu học được hết chủ nghĩa đàn ông của bố cậu rồi”



“Cậu đánh rắm… Tôi không có kỳ quái như bố tôi.



“Cũng gần tương tự rồi, điểm mạnh duy nhất của cậu so với bố cậu là cậu còn trẻ… Tuổi của ông ta càng lớn thì càng kỳ quái, chờ đến khi cậu già, sợ rằng cậu cũng sẽ giống như bố cậu.”



“Lệ Minh Viễn, cậu muốn ông đây tức chết sao?”



“Tôi sủng cô nhóc nhà tôi, liên quan gì đến “Vấn đề là ông đây bị cậu làm liên lụy! Lâm Xuân Mạn còn vừa gọi điện thoại khóc lóc với tôi… Chuyện này mà nói không liên quan gì đến tôi?”



“Đó cũng là vấn đề của cậu, tuy nhiên không phải là cậu không quan tâm đến sống chết của Lâm Xuân Mạn sao? Chỉ khóc một trận thôi mà… Thế mà lại để ý như vậy? Còn đặc biệt gọi điện thoại tới mảng tôi?”



“Ai để ý? Ông đây bị làm phiền! Mỗi lần đều bị thằng nhóc cậu đề đầu, phiền chết”



“Vợ chưa của mình, tự bản thân phải chịu”



“Nếu không phải do thằng nhóc cậu, ông đây sẽ phải bị như bây giờ sao?”



“Người một tuần mới hẹn người ta gặp mặt một lần không có tư cách phàn nàn với tôi mấy thứ này!”



“…. Con mẹ nhà cậu, thằng nhóc thối, cậu phái người đi điều tra ông đây!”



“Không có, tôi chỉ bảo Lý Mạnh đi tra mấy thứ khác, tiện thể tra được”



“Ha, tôi thấy thằng nhóc cậu chính là dang điều tra tôi! Đến cả anh em tốt mà cậu cũng không tin”



“Tùy cậu nói thế nào cũng được, nếu không có việc gì thì tôi cúp đây”



“Đợi đất”



“Nói”



“Cậu thật sự muốn cùng con nhóc kia tham gia chương trình kia sao?”



“Đúng vậy, đã báo danh”



“Tại sao?”