Chồng Ma Của Em

Chương 819



Tuy trước mắt Thao Thiết không biểu hiện ra nhiêu sát khí, nhưng ánh mắt Lãnh Mạch chưa từng dời khỏi người Thao Thiết một giây nào, một lát sau anh nhìn tôi, nói với tôi: “Lúc trước anh đã nói rồi, Thao Thiết là quái vật mưa năng thất thường, lúc trước ông ta không giết em, không có nghĩa là lần này ông ta sẽ không giết em, không thể khinh thường, ông ta là người mạnh hơn Mộ Tu vài lần”

Bây giờ là Mộ Tu chiếm lấy cơ thể tôi, ông ta lạnh lùng quay đầu liếc mắt nhìn Lãnh Mạch một cái: “Tôi thật sự cảm ơn cậu đánh giá cao”

“Con người tôi ấy à, chỉ cảm thấy có hứng thú với ai tôi có hứng thú” Thao Thiết nói: “Thực lực của Minh Vương Lạc Nhu mạnh tới cỡ nào tôi biết rõ, cô bé này không chỉ giết được Lạc Nhu, triệu hoán quỷ thần nghìn năm, thậm chí ngay cả tứ đại thần thú từ không quan tâm tới sự sống chết của nhân loại lại đứng về một phía thống nhất, càng khỏi phải nói ở đây có kẻ mạnh khắp nơi”

Sau khi nói xong, Thao Thiết nhìn xung quanh.

Tộc của quỷ láu cá, tộc dược sư, tộc người lùn, quân đoàn mười tám tầng địa ngục, quỷ sai, quân của Lãnh Mạch, Dạ Minh hôn mê và Tống Tử Thanh, Chu Tước một trong tứ đại thần thú, Si Mị, Lãnh Mạch vây quanh Thao Thiết ở giữa, đều đang nhìn ông ta chuẩn bị tấn công.

Cuối cùng ánh mắt Thao Thiết nhìn về phía người tôi: “Cho nên tôi muốn nhìn xem, rốt cuộc cô bé có bản quái vật mưa nắng thất thường, lúc trước ông ta không giết em, không có nghĩa là lần này ông ta sẽ không giết em, không thể khinh thường, ông ta là người mạnh hơn Mộ Tu vài lần”

Bây giờ là Mộ Tu chiếm lấy cơ thể tôi, ông ta lạnh lùng quay đầu liếc mắt nhìn Lãnh Mạch một cái: “Tôi thật sự cảm ơn cậu đánh giá cao”

“Con người tôi ấy à, chỉ cảm thấy có hứng thú với ai tôi có hứng thú” Thao Thiết nói: “Thực lực của Minh Vương Lạc Nhu mạnh tới cỡ nào tôi biết rõ, cô bé này không chỉ giết được Lạc Nhu, triệu hoán quỷ thần nghìn năm, thậm chí ngay cả tứ đại thân thú từ không quan tâm tới sự sống chết của nhân loại lại đứng về một phía thống nhất, càng khỏi phải nói ở đây có kẻ mạnh khắp nơi”

Sau khi nói xong, Thao Thiết nhìn xung quanh.

Tộc của quỷ láu cá, tộc dược sư, tộc người lùn, quân đoàn mười tám tầng địa ngục, quỷ sai, quân của Lãnh Mạch, Dạ Minh hôn mê và Tống Tử Thanh, Chu Tước một trong tứ đại thần thú, Si Mị, Lãnh Mạch vây quanh Thao Thiết ở giữa, đều đang nhìn ông ta chuẩn bị tấn công.

Cuối cùng ánh mắt Thao Thiết nhìn về phía người tôi: “Cho nên tôi muốn nhìn xem, rốt cuộc cô bé có bản lĩnh thế nào, có thể làm ra lực hấp dân như vậy. Hơn nữa, còn sáng tạo ra nhiều kỳ tích như thế: “Ông muốn thấy cái gì?” Mộ Tu nói.

“Quỷ thần Mộ Tu, ông có thể phụ vào trong cơ thể cô ta, nhặt kiếm thần trên đất lên, tôi nhường ông năm phần thực lực, nhìn xem ông và cô bé kia có thể sáng tạo ra một kỳ tích, kỳ tích đánh bại tôi hay không?”

“Đánh bại ông?” Hàn Vũ kinh hãi: “Đây là chuyện ngay từ đầu đã không có khả năng! Cho dù có thêm mười quỷ thân Mộ Tu cũng không làm được! Vương Thao Thiết, đây không phải là khinh người quá đáng sao?”

Bông nhiên ánh mắt Thao Thiết thay đổi, nhìn vê phía Hàn Vũ, ánh mắt đó vô cùng tàn nhân, khí thế mạnh tới mức khiến người ta không rét mà run: “Người thủ hộ sách cổ tiên tri, đừng tưởng răng cậu có được sách cổ tiên tri thì có thể nhòm ngó thực lực của tất cả người và thú trong lịch sử, có thể kêu gào ở trước mặt tôi”

Hóa ra sách cổ tiên trí của Hàn Vũ còn có tác dụng này!

Nói như vậy, bên trong sách cổ tiên tri chắc chăn cất giấu hiểu Thao Thiết, hiện giờ sách cổ tiền tri ở trên người tôi, nếu tôi tìm xem, có lẽ… Thật sự có hi vọng đánh bại được Thao Thiết!

“Vương Thao Thiết, cô ấy chỉ là con gái, ông đã sống bao nhiêu năm rồi, muốn một chọi một với cô ấy, không phải là làm mất mặt ông sao?” Sỉ Mị đi từ phía sau tới: “Không băng thế này, ông nhường chúng tôi năm phần thực lực, ông thì đấu một mình, một mình đấu với đám chúng tôi, thế nào?”

Lãnh Mạch không tỏ thái độ, nhưng cơ thể hơi chăn trước người tôi, dùng hành động nói cho Thao Thiết, bọn họ sẽ không để tôi một mình đấu với Thao Thiết.

“Tôi sống đã lâu như vậy, còn cần gì mặt mũi? Tôi chỉ muốn chơi đùa với cô bé này, còn các ngư: Thao Thiết đang nói dừng một lát, trong tay đột nhiên xuất hiện dòng khí.

“Cẩn thận!” Khi ánh mắt tôi nhìn thấy kịp, kêu to “Phản ứng rất nhanh” Thao Thiết nói: “Nhưng không có tác dụng gì.”

Một giây sau, bỗng nhiên trời đất quay cuồng, sương mù tràn ngập, người nào cũng không nhìn thấy được nữa!

“Lãnh Mạch! Sỉ Mị!” Tôi kêu to với xung quanh, bởi vì tạm thời không chiến đấu, tôi và Mộ Tu lại chuyển đổi quyền chủ đạo.

“Cô am hiểu chiến đấu trong sương mù không?

Nếu không am hiểu, chúng ta lại đổi?” Giọng nói của Thao Thiết xuất hiện bên tai tôi.

“Rốt cuộc là ông muốn như thế nào?” Tôi rống lên với Thao Thiết.

“Không thế nào cả, nếu như cô đánh không lại tôi, vậy thì chết. Cô bé, đây không phải là chơi đùa…” Sau khi Thao Thiết nói xong, thật sự tấn công tôi!

“Mộ Tu!” Tôi nhắm mất.

Tóc dài lập tức biến đỏ.

Mộ Tu từ trên đất nhảy dựng lên, mau chóng cho Thao Thiết một kích, nhưng sương mù quá rộng, chúng tôi ngay cả kiếm thần ở đâu cũng không thấy!

“Thao Thiết, rút sương mù đi!” Mộ Tu ở trong không trung lạnh lùng nói.

Thao Thiết đứng trên mặt đất, không hề nghĩ ngợi vung tay lên, sương mù lập tức tan hết: “Tôi còn tưởng hai người thích chiến đấu trong sương mù”