Chờ Ngày Trăng Máu

Chương 19: Quỳ xuống!



- Bắt…. đền? Bắt…. đền gì? Những chuyện đó, cho tôi xin lỗi nhé! Vậy là không còn ai nợ ai, được không?

Người kia nghiêng đầu nhìn cô, thấy biểu hiện thú vị trên gương mặt nhỏ nhắn kia khiến hắn thoải mái lạ thường. Tay hắn vẫn giữ chặt không có ý định thả cô ra, trong lòng hắn đang rất phấn khích vì đã thành công “trả đũa” được chuyện sáng nay. Nhưng hắn cũng rất biết nắm bắt cơ hội để đạt mục đích của mình.

- Không được, tôi muốn cô đồng ý cho tôi hai chuyện. Cho phép tôi được ở nhà cô mãi mãi, tôi có thể đến bất cứ lúc nào; Và tôi muốn cô…

Hắn ngập ngừng vài giây để tăng thêm sự hồi hộp, gương mặt hắn áp sát vào gương mặt nhỏ của cô mặc cho cô đang né tránh.

- …hôn tôi một cái. Thấy sao, hửm?

Cái…gì? chuyện này không được, Hạ Anh nghe xong những điều Aris Jeffrey nói, cô khẳng định chắc nịch tên này còn nguy hiểm hơn những người đã theo dõi cô, chỉ là cô không nhận ra sớm thôi.

- Không được, chuyện đầu tiên, lỡ sau này tôi có bạn trai, tôi lấy chồng thì sao? Hôn? tôi chỉ hôn người mình yêu thô. Với lại đây là….nụ hôn đầu nên… nên phải gìn giữ.

Hắn gật đầu như ngầm xác nhận đã nghe và hiểu ý của Hạ Anh đang nói, mang vẻ mặt trầm ngâm giống như đang suy nghĩ sâu xa gì đó. Aris Jeffrey nói với cô:

- Vậy, tôi sẽ ở hoặc lui tới đến khi nào cô có người yêu. Còn nụ hôn đầu, nụ hôn đầu… có thể thay thế bằng việc cho tôi ôm một lúc đi.

Hạ Anh nghĩ ôm không cũng không được. Hôm nay, tên này có bị làm sao không? hắn không để yên cho cô, luôn bày đủ trò để trêu ghẹo cô. Thấy cô im lặng, hắn nghĩ cô đã đồng ý chuyện cho hắn ở nhờ.

- Hạ Anh, tim cô đập nhanh quá, hình như rơi một nhịp rồi thì phải. Có đây là lần đầu được con trai ôm thế này sao?

Xin chúc mừng Aris Jeffrey đã thành công chọc giận cô gái nhỏ. Ngay lập tức âm thanh “bộp” vang lên, nguyên nhân là do Hạ Anh đã “thưởng nóng” cho hắn một cú đấm vào vai. Cô tức giận bỏ đi cũng không quên kèm theo câu nói:

- Đồ lão già biến thái!

“Rầm” tiếng của phòng của cô đóng lại. Bên ngoài, người nào đó trong lòng như mở hội đang chậm rãi đi vào phòng của mình. Hắn nghĩ, vậy là có thể đường đường chính chính ở đây một cách lâu dài rồi, còn chuyện cô nói sẽ có bạn trai ư? Ánh mắt hắn bỗng nhiên hiện lên tia nguy hiểm khó đoán. Hắn thì thầm trong miệng:

- Yên tâm, tên nào dám đến gần cô là tôi đá mông tên đó. Mà khi nãy, Hạ Anh ra tay ác thật, cũng may mình là ma cà rồng nên bây giờ đã không sao. Nếu không…

Chỉ nghĩ đến cơn đau mà mùi hôi đó thôi đã khiến hắn lắc đầu ngao ngán. Cô gái trong phòng gương mặt vẫn phiếm hồng, tim đập nhanh. Tạm gác lai mọi thứ, Hạ Anh nhanh chóng nhắn tin cho Tiểu Miên rồi chuẩn bị mọi thứ để đi ngủ.

***

Bên trong căn nhà xoa hoa lộng lẫy, nơi mà nhiều người mong ước được đặt chân vào, trên bàn có hai người đang ngồi tận hưởng buổi tối đầy thư giãn.

Sự xuất hiện của một người trẻ tuổi đã khiến bầu không khí trở nên lạnh lạ thường.

- Về rồi sao?

Vừa vào đến cửa hắn đã nghe giọng nói không mấy êm tai của Trần Lan. Ngô Bân và Trần Lan đang ngồi trên ghế, người thì đọc báo, người thì thưởng thức trái cây.

Hôm nay, khi làm việc Ngô Đông Thành nhận được cuộc gọi từ Ngô Bân, chủ tịch công ty P.K, cũng là cha ruột của “Ngô Đông Thành”. Ngô Bân bảo hắn về sớm vì có chuyện cần bàn bạc. Đã quen với hai chữ “bàn bạc” của ông, Đông Thành biết rằng mình sắp bị chất vấn, hỏi tội hoặc những trận đòn roi.

- Con chào ông Ngô, bà Ngô.

Chỉ những lúc này sự thật về Ngô Bân, Trần Lan và Ngô Đông Thành mới được phơi bày. Hai người kia lập tức dừng ngay hoạt động của mình, nhìn chăm chăm vào Ngô Đông Thành. Ngô Bân tức giận lên tiếng:

- Quỳ xuống!

Ngô Đông Thành khụy gối quỳ xuống, cúi đầu không nhìn Ngô Bân và Trần Lan. Hành động của hắn thành thục đến mức có thể xem đây là một thói quen vì việc này đã diễn ra rất nhiều lần.

- Kiến Hưng, cậu làm tôi quá thất vọng, cậu xem từ khi chúng tôi nhận cậu về, chúng tôi có bạc đãi cậu ngày nào không? Chuyện kết hôn, chúng tôi cũng chọn một nhà rất tốt cho cậu, tại sao cậu vì một đứa thư ký nhỏ nhoi… mà cậu dám làm nhà họ Kiều không vừa lòng.

Đến đây, Ngô Bân không muốn nói thêm nữa, ông ta chỉ để lại một câu:

- Cậu làm chúng tôi quá thất vọng.

Ông Ngô tỏ thái độ ra mặt khiến cho bầu không khí càng thêm căng thẳng. Một người cứng thì một người sẽ mềm, Trần Lan nhẹ nhàng khuyên bảo Ngô Đông Thành:

- Kiến Hưng à!. Ông ấy chỉ muốn tốt cho con thôi, để con có một gia đình tốt cho tương lai sau này, con cũng biết mà, P.K sau này không thể là của con được nên chúng ta chỉ cho con một lựa chọn chắc chắn hơn. Chúng ta cũng vì thương con, con đừng trách ông ấy. Hãy hiểu cho những điều tốt đẹp mà chúng ta dành cho con nhé!