Chinh Phục Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 181





"Người nào náo loạn với anh? ‘ chồng trước ’, em muốn ăn bánh ngọt ở Hilton." Lâm Khả Nhi đột nhiên cảm động đói bụng cực kỳ, vô cùng muốn ăn loại bánh ngọt có hương vị ngọt ngào này. .

"Anh đi mua cho em." Đường Chá ôm lấy Lâm Khả Nhi, đặt cô vào phòng khách trên sô pha, cưng chiều vỗ vỗ mặt của cô, "Bảo bối, chờ anh trở lại."

Nếu cô không muốn hắn kêu là bà xã, hắn lại không muốn gọi cô là ‘ vợ trước ’, vậy thì gọi cô là bảo bối, cô vĩnh viễn là bảo bối hắn nâng niu trong lòng bàn tay .

Nghe được hắn gọi, Lâm Khả Nhi cảm thấy trong lòng ngọt ngào , cô ngang ngược ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, bá đạo nói: "Hạn anh trong vòng mười phút phải mua về, nếu không em liền không gặp lại ‘ chồng trước ’ là anh nữa!"

"Tuân lệnh!" Đường Chá siết chặt chóp mũi của cô, trong mắt, trong lòng tràn đầy tất cả đều là tình yêu.

Lâm Khả Nhi mặt hạnh phúc nhìn theo bóng lưng Đường Chá rời đi, trong mắt tràn đầy nụ cười.

"Bảo bối à! Ghê tởm chết rồi !" Lâm Ngạo Phong đột nhiên chạy đến bên cạnh chị gái, hướng về phía lỗ tai của cô nói. Một bên hắn nói xong, còn vừa làm ra nét mặt muốn ói.

"Ác ma, em tự đâm đầu vào chỗ chết!" Lâm Khả Nhi nhảy dựng lên, đuổi theo bóng dáng nghịch ngợm của em trai, không thuận theo giơ quả đấm muốn đánh hắn.

Hai chị em ở trong phòng khách ngươi truy ta đuổi, chỉ chọc cho vợ chồng Lâm Ngao nhếch môi càng không ngừng cười.

"Đây chính là hạnh phúc." Lâm phu nhân cảm khái tiến sát trong ngực chồng mình.

Tựa vào trong ngực cha, xem xong phim Hàn thích xem nhất , Lâm Khả Nhi mới đem quyền khống chế TV giao cho hắn: "Cha, người xem bóng đá đi. Con lên lầu ngủ trước."

Bính bính khiêu khiêu chạy lên lầu, Đường Chá từ phòng bếp bưng nước trái cây đi ra lập tức lo lắng hô to: "Đừng chạy! Từ từ đi!"

Đã là phụ nữ có thai, lại vẫn bướng bỉnh như vậy, chỉ cần có thể chạy quyết không đi.

Nghe được tiếng Đường Chá, Lâm Khả Nhi ảo não oán trách: "Thật phiền phức! Sớm biết bị bó tay bó chân như vậy, còn không bằng đem nó giết đi!"

Đường Chá bị hù dọa chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, hắn lập tức bỏ lại nước trái cây, cường hãn ôm lấy cô: "Không cho tổn thương ba¬by của chúng ta! Em ngại phiền toái, anh ôm em."

Lâm Khả Nhi dí dỏm mà cười , nằm ở trong rộng rãi lồng ngực của chú Chá thật thoải mái: "Xem lo lắng của chú Chá, sẽ để cho nó nằm lại trong bụng em mấy tháng thôi."

"Đứa nhỏ tinh nghịch, ngươi nghĩ dọa hỏng ta!" Đường Chá vừa trách cứ nhìn chằm chằm Lâm Khả Nhi, vừa ôm cô lên lầu.

"Ngươi cũng không phải là phụ nữ có thai, làm sao biết khi phụ nữ có thai khó xử? Ăn có cái gì không đúng sẽ ói, đi bộ muốn nhẹ, không thể nhảy, không thể nhảy, cũng mau phiền chết rồi !" Lâm Khả Nhi ủy khuất quyết nâng cái miệng nhỏ nhắn, nhìn Đường Chá.

"Uất ức cho em rồi. Tiểu bảo bối, kiên trì mấy tháng nữa, chờ ba¬by sanh ra được là tốt." Đường Chá đau lòng hôn hôn môi hồng của Lâm Khả Nhi . Đối với hắn mà nói, tiểu Khả Nhi mới là đứa bé, nhưng bây giờ phải làm mẹ, đang thai nghén đứa bé của bọn họ.

Bị thả vào trên giường, Lâm Khả Nhi nhếch lên chân, nằm lỳ ở trên giường nghịch ngợm cười: "Chú Chá, nếu không, hai ta thay đổi, anh làm phụ nữ có thai, em tới phục vụ anh."

Đường Chá bị lời của cô chọc cười, nắm chóp mũi của cô cưng chiều nói: "Đứa nhỏ tinh nghịch, chuyện như vậy có thể nào trao đổi? Ngoan ngoãn làm mẹ của con anh."

"Vậy em muốn bồi thường." Lâm Khả Nhi bá đạo nháy một đôi mắt đẹp linh động, cùng Đường Chá đưa ra điều kiện.

Đường Chá ngồi ở bên giường, ôm cô vào lòng ngực , cười nhạt nói: "Em nói điều kiện gì anh đều đồng ý."

"Thật?" Lâm Khả Nhi cười xấu xa xoay người, mặt quỷ trá nhìn tới trước Đường Chá.

"Điều kiện tùy em." Đường Chá nhìn Lâm Khả Nhi nhu thuận tóc dài, trong mắt tràn đầy tình yêu.

Lâm Khả Nhi đột nhiên lấn đến gần ngực Đường Chá , lộ ra một nụ cười: "Nếu như mà em muốn mỹ nam, anh cũng cho em sao?"

Lời của cô vừa ra, lập tức thấy sắc mặt của Đường Chá đại biến, hắn cắn răng nói: " điều kiện này không được! Ngoại trừ anh ra, người đàn ông khác em muốn nghĩ cũng đừng nghĩ!"

"Nói không giữ lời! Em muốn mỹ nam! Em liền muốn mỹ nam!" Lâm Khả Nhi bá đạo đấm ngực Đường Chá , không thuận theo la ầm lên.

"Em muốn mỹ nam? Tốt! Anh cho ngươi!" Đường Chá đột nhiên bắt được tay Lâm Khả Nhi, lộ ra một nụ cười thâm u , dính vào trước mặt người gây sự mà nhìn cô.

"Vậy còn không mau đem cho em!" Lâm Khả Nhi ngẩng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, không chịu yếu thế nhìn chằm chằm Đường Chá.

Đường Chá chỉ cười không nói, hắn tràn ngập thần bí mà cười , một tay lấy Lâm Khả Nhi ép đến phía dưới: "Mỹ nam đến rồi!"

Bàn tay to của hắn lưu loát kéo rơi y phục trên thân mình , lộ ra lồng ngực cường tráng. Cái kia thân thể hoàn mỹ lập tức khiến cặp mắt của Lâm Khả Nhi sáng lên, một đôi tay nhỏ bé tình không tự chủ sờ lên một mảnh kia bóng loáng.

"Còn chưa đủ! Em muốn nhìn toàn bộ!" Lâm Khả Nhi che cái miệng nhỏ nhắn, ác ý cười.

"Toàn bộ? Không sợ đau mắt hột?" Trêu chọc Lâm Khả Nhi, Đường Chá mị cười nhảy xuống đất, cởi ra dây lưng cài, một tay lấy quần dài rút đi, hắn cong lên cánh tay, nhảy qua mở chân dài, Hướng bà xã lộ ra thân mình cường tráng. Hướng cô chau chau mày, hài hước hỏi "Đã hài lòng chưa?"

Lâm Khả Nhi không cho là đúng lắc đầu một cái: "Tạm được."

Đường Chá hắc hắc cười lạnh hai tiếng, tựa như Lão Ưng bắt con gà con bình thường nhào tới trên người bà xã: "Anh sẽ khiến em thu hồi những lời này!"

"A cường bạo a" Lâm Khả Nhi vừa né tránh nụ hôn nóng bỏng bá đạo của Đường Chá, vừa nghịch ngợm thét lên.

Đường Chá làm sao để ý đến cô thét chói tai, nhân cơ hội lúc cô thét chói tai chui vào trong miệng của cô, cùng với cái lưỡi thơm tho quấn quanh ở cùng nhau.

Một đôi tay nhỏ bé không tự chủ được lượn quanh cổ hắn, đem hắn đầu kéo đến thấp hơn.

Nụ hôn nóng bỏng dần dần mất khống chế, bốc cháy lên lửa lớn hừng hực, lập tức đem kích tình đốt. Đêm không ngủ tiếp tục, Đường Chá cường hãn rồi lại không mất dịu dàng ở trong thân thể tiểu Khả Nhi rong ruổi. Giọt giọt mồ hôi nóng nhỏ xuống ở trước ngực tiểu Khả Nhi , hắn lập tức thấp cúi đầu xuống, đem mồ hôi hột mút duy trì. Môi của hắn theo đáy cốc thấp u leo lên ngọn núi, lưu luyến cắn mút.

Lâm Khả Nhi kích động giơ cao người, đem thân mình đưa vào trong miệng chú Chá.

Kể từ khi cô về đến nhà, chú Chá tựa như biến thành người khác, dũng mãnh khác thường, làm hại cô muốn cự tuyệt hắn đều không có hơi sức.

Kế hoạch dạy dỗ kia cuả cô làm sao có thể tiếp tục?

Cô nhất định phải hảo hảo nghĩ cái phương pháp, không thể để cho chú Chá chiếm thế chủ động.

"Tiểu bảo bối, Em có vừa lòng?" Đường Chá đột nhiên dừng ở trong cơ thể cô bất động, tràn đầy mê hoặc hỏi.

Thấy gương mặt tuấn tú của Đường Chá, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Khả Nhi vọt lên đỏ bừng. Trò chơi là cô gánh vác, thế nhưng phần kích tình lại quá để cho cô không thể chịu đựng.

"Không không hài lòng" cô cố chấp phủ nhận, cô mới sẽ không để cho hắn hả hê như vậy. Khi cô chưa chân chính hết giận , cô còn phải hành hạ hắn.

"Vậy thì tiếp tục trở lại!" Đường Chá cười lớn bắt được eo bà xã , đem lấy thân thể chính mình ở trong cơ thể cô trái vặn quẹo phải, làm đủ công phu, thẳng trêu chọc cô đến run rẩy hết cả người, không thể tiếp tục ngôn ngữ, chỉ có thể dùng tiếng than nhẹ không ngừng đáp lại phần kích tình này.

Cho đến khi Lâm Khả Nhi không thể tiếp tục chịu đựng nữa, Đường Chá mới buông thả ở trong cơ thể cô.

"Tiểu bảo bối, anh thật yêu em. Cùng anh về nhà thôi." Đường Chá ôm chặt Tiểu Nhân Nhân đang ý loạn tình mê trong ngực này, làm hắn 101 lần cầu ái.

" Đây không phải đang ở trong nhà sao?" Lâm Khả Nhi nghịch ngợm nháy mắt mấy cái, ý bảo chính hắn đang ở nhà, nơi đó cũng không cần trở về.

"Nơi này là Lâm gia, anh nói là trở về Lãnh gia, về nhà của chính mình." Đường Chá chống đỡ cái trán Lâm Khả Nhi , thâm tình ngưng mắt nhìn nụ cười của cô.

"Em mới không trở về nhà ‘ chồng trước ’ ." Lâm Khả Nhi như tên trộm mà cười .

"Anh không phải ‘ chồng trước ’!" Đường Chá bất mãn kháng nghị. Muốn giải thích thế nào cô mới hiểu tim của hắn? Hắn bỏ lại công ty , ở Lâm gia đã ngây người hơn mười ngày, nhưng cũng không thể đem bà xã dụ dỗ về nhà.

Theo cái bụng cô ngày từng ngày càng lớn , tim của hắn cũng theo đó càng ngày càng nóng nảy.

Hắn thật là muốn lập tức đón cô về nhà, nâng niu trong lòng bàn tay . Cha ngày ngày thúc hắn đem tiểu Khả Nhi về nhà, lão nhân gia ông ta nhưng vội vã bồng cháu !

Thương hại hắn một mảnh cố gắng , nhạc phụ đại nhân cũng hài lòng gật đầu, nhưng vẫn là không thông qua cửa của tiểu Khả Nhi. Cô nói gì cũng không chịu cùng hắn về nhà.

"‘ chồng trước ’, em đột nhiên phát hiện được tự do như bây giờ thì những ngày sau này rất thoải mái, tạm thời không muốn kết thúc cuộc sống độc thân. Anh nhất định bất mãn, liền một mình trở về Canada đi." Lâm Khả Nhi cười hắc hắc, nói gì cũng không gật đầu. Thấy bộ dáng chú Chá gấp đến độ sắp nhảy tường, oán khí trong lòng cô mới được bình thường.

"Phải đi về cũng là một nhà ba người cùng nhau trở về!" Đường Chá có chút không vui nhìn chằm chằm vật nhỏ bướng bỉnh này. Nhìn hắn bất đắc dĩ cô thật vui mừng sao?

"Một nhà ba người." Lâm Khả Nhi nhắc lại bốn chữ này, trong lòng ngọt ngào , "Nghe là một chủ ý thật tốt."

"Em đồng ý?" Đường Chá hưng phấn ôm sát Lâm Khả Nhi, kích động hỏi.

"Em chưa nói với anh là cùng nhau về nhà. Em là nói sẽ cùng bảo bảo, còn có ác ma Phong Nhất đi đến Canada." Lâm Khả Nhi xảo trá mà cười .

"Muốn cái tiểu quỷ kia làm cái gì? Cùng anh về nhà, anh sẽ cưng chiều em." Đường Chá dịu dàng dụ dỗ nói. Hôm nay Mỹ Nam Kế, Nhu Tình thế công toàn bộ xuất ra, hắn cũng không tin không dụ dỗ được tiểu Khả Nhi trở về.

"Trở lại cái nhà kia, em nhất định sẽ nghĩ lại chuyện anh vứt cho em tờ đơn ly hôn, em mới không cần trở về!" Lâm Khả Nhi lật người đưa lưng về phía Đường Chá, có chút đau lòng hàm chứa nước mắt.

Đường Chá đau lòng chuyển qua thân thể tiểu Khả Nhi, dịu dàng dụ dỗ cô: "Bảo bối, thật xin lỗi, tất cả đều là lỗi của anh. Nếu như đánh anh có thể cho em hết giận, em liền đánh đi."

Nói xong, hắn nắm lên tay bà xã, nặng nề vỗ vào trên mặt mình.

Thấy trên mặt chú Chá in dấu năm ngón tay, Lâm Khả Nhi đau lòng oán hận: "Đứa ngốc! Ai cho anh dùng sức?"

Đường Chá hưng phấn bắt được tay cô, đặt ở bên môi hôn: "Bà xã, trong tâm vaanx thương anh, phải hay không?"

"Người nào đau lòng vif anh? Định đánh chết anh." Nói xong, Lâm Khả Nhi vung tay nhỏ bé lên, nhẹ nhàng rơi vào ngực Đường Chá , này sức lực nhẹ liền giống bị lông vũ phất qua một dạng.

Đường Chá cười lên, hắn không có nói chuyện, chỉ là đem bà xã thật chặt ôm vào trong ngực.

Ngày mai sẽ tiếp tục thuyết phục, một ngày nào đó, hắn sẽ đem tiểu Khả Nhi dụ dỗ về nhà.