Chiến Thiên

Chương 171: Phân lưu



Một khắc khi đạo thanh âm kia bắt đầu ù ù vang lên, trong nháy mắt toàn bộ cánh đồng bát ngát đều yên tĩnh lại.

Mọi người lập tức rõ ràng, đã tới lúc bọn họ tách ra rồi, sau khi đi tới Đại Linh Giới, số phận của mỗi người đều sẽ phải có chút bất đồng.

Quán chủ đương nhiệm của võ quán các nơi đã hoàn thành sứ mệnh của bọn họ, dừng lại tại Đại Linh Giới trong vài ngày, sau đó sẽ trở về Tiểu Linh Giới ở các nơi.

Mà các Liệp Vương sẽ tụ tập cùng một chỗ, bọn họ sẽ cùng đợi các môn phái lựa chọn.

Người có thể được đại môn phái lựa chọn, tự nhiên là phi thường vui mừng, nhưng tuyệt đại đa số vẫn là sẽ bị gạt ra, do đó gia nhập vào một ít môn phái trung đẳng hoặc là tiểu môn phái.

Về phần loại người đã dùng yêu đan, hoàn thành yêu hóa biến thân thành luyện yêu võ giả chính là loại người đặc thù nhất.

Hạ phẩm luyện yêu võ giả bất luận ở trong bất cứ một môn phái nào hầu như đều là số phận pháo hôi , mà luyện yêu võ giả trung phẩm trở lên lại rất có giá khi gia nhập vào.

Nếu đi tới trình độ thượng phẩm hoặc là cực phẩm, đó chính là bảo bối mà các đại môn phái đều muốn tranh giành.

Cho nên, số phận của Liệp Vương cùng hạ phẩm luyện yêu võ giả bị nắm giữ tại trong tay của người khác, mà số phận của luyện yêu võ giả trung phẩm trở lên ít nhất có phân nửa là nắm giữ tại trong tay của chính mình.

Bọn họ là những người duy nhất có thể tự mình chọn môn phái gia nhập vào.

Đương nhiên, hầu như tất cả luyện yêu võ giả trung phẩm trở lên đều sẽ gia nhập vào môn phái siêu cấp hoặc là đại môn phái, mà tuyệt đối sẽ không lựa chọn môn phái trung đẳng, về phần tiểu môn phái, mong đợi duy nhất của bọn họ chính là trong các Liệp Vương mình tuyển chọn sẽ xuất hiện một hai người luyện yêu võ giả trung phẩm trở lên là được.

Loại khả năng này tuy rằng không phải rất lớn, nhưng bởi vì số lượng liệp sư khổng lồ, cho nên mỗi một năm trong một ít tiểu môn phái đều sẽ xuất hiện chuyện khiến cho kẻ khác phải ngạc nhiên.

Đám người đến từ Biền Tây Thành liếc mắt nhìn nhau, đặc biệt là trong đôi mắt của sáu nam nữ kia đều có một tia lưu luyến cùng sợ hãi đối với thời gian tới.

Trịnh Hạo Thiên trong lòng thầm than, có điều là những người này cùng hắn không thân cũng chẳng quen, giữ hai bên cũng không có gì giao tình, hắn tự nhiên cũng không có khả năng xuất ra Tịnh Tẩy Phù cùng yêu đan để bồi dưỡng bọn họ.

Ánh mắt Tằng Cẩm Kha đảo qua, trở nên lớn tiếng quát dẹp đường: "Các ngươi hãy nhớ kỹ, bất luận thành tựu sau này ra làm sao, các ngươi thủy chung đều là người của võ quán Biền Tây Thành - Hàn Lâm Tiểu Linh Giới. Cho nên, ưỡn ngực lên, không được làm mất mặt mũi võ quán Biền Tây Thành chúng ta."

Trong lòng đám người rùng mình, thân thể đều tại trong nháy mắt ưỡn thẳng tắp lên.

Đột nhiên, tại trong đội ngũ khổng lồ của Hàn LâmTiểu Linh Giới kia, một đạo thân ảnh bay lên trời, trực tiếp lơ lửng ở giữa không trung, trong nháy mắt hấp dẫn mọi người nhìn chăm chú.

Ánh mắt của Tằng Cẩm Kha sáng ngời, hắn trầm giọng nói: "Vị này là tổng giáo đầu của tất cả các võ quán Hàn Lâm Tiểu Linh Giới chúng ta, Phương Ngụy đại nhân."

Phương Ngụy có vóc dáng rất cao, cực kỳ mạnh mẽ. Trên mặt của hắn loé ra màu cổ đồng sáng bóng, cả người đều tràn đầy một cổ lực lượng cường đại.

"Các ngươi, là nhân tài kiệt xuất nhất mười năm qua trong Hàn Lâm Tiểu Linh giới." Thanh âm của Phương Ngụy cao vút mà có lực: "Hàn Lâm Tiểu Linh giới trước đây chưa bao giờ xuất hiện qua nhân vật nào trác việt danh chấn Đại Linh Giới, cho nên thanh danh của nó không vang dội, không cách nào làm cho các ngươi lấy đó làm kiêu ngạo."

Một trận gió thổi qua, đưa thanh âm của hắn thổi tới trong tai của mỗi người.

"Thế nhưng, ta mong muốn tại một trăm năm sau, có thể nghe được tên của các ngươi tại trong Đại Linh Giới ." Ánh mắt của hắn sáng lên, rạng rỡ tinh quang: "Nếu Hàn Lâm Tiểu Linh giới không cách nào cho các ngươi lấy làm quang vinh, như vậy, vậy các ngươi hãy khiến Hàn Lâm Tiểu Linh giới vì các ngươi mà quang vinh đi."

Một cổ háo hức không hiểu được trong nháy mắt liền dâng lên trong lòng của mọi người, tất cả người đến từ Hàn Lâm Tiểu Linh giới mở miệng kêu lớn lên.

Mấy nghìn danh võ giả cùng kêu lên hò hét, tại trong nháy mắt liền xé rách bầu trời, vang vọng khắp thiên địa. . .

Xa xa, mấy người lão giả lẳng lặng nhìn tất cả chuyện này.

Một vị lão nhân mặt đỏ khinh thường cười lạnh một tiếng, nói: "Khiến Tiểu Linh Giới vì bọn họ mà quang vinh? Hừ, thực sự là si tâm vọng tưởng. Trong vạn người này, chưa chắc đã có nổi một người có thể tu luyện đến Linh Thể Chi Cảnh."

Mấy người lão giả đều là cười tủm tỉm chậm rãi gật đầu, tựa hồ đối với lời hắn nói tương đương tán thành.

Có điều là, ở bên trong này lại có một người cũng khẽ thở dài: "Lãnh huynh, lúc này ngươi có khả năng phải nhìn nhầm rồi."

Lão nhân mặt đỏ giật mình, nói: "Vân huynh, vì sao ngươi nói như vậy?"

Ánh mắt của vị lão giả họ Vân kia liếc liếc tới phương hướng của đám người Hàn Lâm Tiểu Linh giới, cười nói: "Lần này tư chất của Hàn Lâm Tiểu Linh giới không tồi, có thể thực sự sẽ có một người có thể đại thành đó."

Lão nhân mặt đỏ nhíu mày vài cái, nói: "Tin tức của Vạn Bảo Hiên cực kỳ linh thông, nếu Vân huynh nói như vậy, như vậy khẳng định là không có sai. Chỉ là. . ." Hắn đè thấp thanh âm, nói: "Xin Vân huynh chỉ điểm một chút, Vạn Bảo Hiên đến tột cùng nhìn trúng người nào?"

Mấy người lão giả khác cũng đều là dựng lên cái lỗ tai, bọn họ cũng đều là cường giả chân chính thành danh đã lâu trên Phiêu Miễu đại lục, vượt xa các họ pháp của các đại môn phái kia có thể bằng được.

Có điều là, cũng chính bởi vì vậy, cho nên khát vọng của bọn họ đối với thiên tài mới có thể cực kỳ mãnh liệt.

Mà lão giả họ Vân là một trong các cao thủ đứng đầu Vạn Bảo Hiên, nếu được hắn nhận định, như vậy khẳng định là nhân vật thiên tài tuyệt thế vô song, mọi người tự nhiên là muốn từ trong cái miệng của hắn thám thính ra được một chút ý .

Nhưng mà, lão giả họ Vân lại liên tục lắc đầu, nói: "Lão phu chỉ là đoán bừa mà thôi, các vị lão hữu chớ nên tin tưởng."

Mấy người lão nhân tức giận đến trợn trừng mắt lên, đều thầm nghĩ trong lòng, kẻ nào tin tưởng những lời này của người mới là ngu ngốc.

Lão nhân mặt đỏ cả giận nói: "Vân huynh, Vạn Bảo Hiên các ngươi tuy rằng cùng các đại môn phái trong thiên hạ hợp tác, nhưng cũng không tuyển nhận người Tiểu Linh Giới làm môn hạ hạch tâm. Đã như vậy, ngươi cần gì phải giấu diếm chứ, hãy thẳng thắn nhanh chóng nói ra đi."

Mấy người lão giả còn lại cũng đều là ở một bên trợ giúp, bọn họ đều muốn biết, nhân vật được Vạn Bảo Hiên nhìn trúng đến tột cùng là ai.

Chỉ là, bất luận mọi người ép buộc ra làm sao, lão giả họ Vân chính là không nói một lời.

Vài người hận đến hàm răng kêu ken két, nhưng cũng không thể tránh được. Có điều là, tại trong lòng của bọn họ cũng quyết định chủ ý, muốn tại trong Hàn Lâm Tiểu Linh giới này để ý tìm tòi một chút, nhìn xem có thật có mầm tốt nào hay không. Nguồn: http://thegioitruyen.com

Hưu hưu hưu hưu hưu.

Trong khoảng đất bát ngát, mọi người lục tục di động tới, có điều là một thời gian dài, đã chia làm ba mảng lớn.

Trong đó các quán chủ đến từ khắp nơi Tiểu Linh Giới có nhân số ít nhất, nhưng tính toán lên cũng có hơn vạn người. Trừ đám này ra, dừng lại ở chính giữa, số người luyện yêu võ giả đã hoàn thành yêu hóa biến thân đạt tới hơn mấy vạn.

Đương nhiên, nhân số nhiều nhất, không thể nghi ngờ chính là các Liệp Vương dừng lại tại phía Bắc.

Một đạo nhân ảnh từ trên cao xa xa bay qua, hắn dừng lại tại trên bầu trời của đoàn người Liệp Vương, hướng về bọn họ duỗi tay ra một cái, cao cao tại thượng nói: "Đi theo ta."

Dứt lời, hắn cứ như vậy hướng về phương xa bay đi.

Đông đảo Liệp Vương hai mặt nhìn nhau, sau một lát, vài người không hẹn mà cùng chạy ùa tới.

Một khi có người đã động, đám người còn lại lập tức đi nhanh theo vào, chỉ là sau một canh giờ, những người này cũng đã rời xa nơi đây. Ngoại trừ một đám bụi bốc lên ra,thì không còn có lưu lại bất luận cái thứ gì.

Trịnh Hạo Thiên nhìn theo bọn họ đi xa, trong lòng lại có thể nổi lên một tia không muốn nhàn nhạt .

Hắn biết, lần này cùng sáu người kia tác ra, khả năng gặp nhau lần thứ hai đã là tương đối xa vời.

Dù sao, Đại Linh Giới rộng lớn, tuyệt đối là vượt qua sự tưởng tượng của bất cứ kẻ nào.

Trừ phi bọn họ tu luyện tới một tầng thứ nào đó, bằng không tự do thân thể sẽ bị hạn chế cực lớn, ngay cả là muốn tìm kiếm đòng bạn đến từ cùng một địa phương cũng là khó càng thêm khó.

Lại có một đạo nhân ảnh từ xa xa phá không lao tới.

Ngự không mà đi, đối với tất cả mọi người là một loại mê hoặc cường liệt. Có điều là, người có thể tại Tiểu Linh Giới có biện pháp có được yêu đan, đồng thời hoàn thành yêu hóa ít nhiều cũng đều có chút lai lịch.

Cho nên bọn họ biết, nếu có một kiện linh khí có thể phi hành trong tay, như vậy có thể làm được ngự không phi hành.

Chỉ là, loại linh khí này có số lượng cực ít, tại trong Tiểu Linh Giới căn bản là là hãn hữu hiếm có.... ít nhất ..., ở trong đám người tại đây, là có một không hai.

Người kia ngừng lại tại giữa không trung, ánh mắt lạnh lùng của hắn quét một vòng.

Cái liếc mắt này, lại có thể là sâm nghiêm băng hàn như vậy, giống như là một mũi băng tiễn, trực tiếp xuyên thấu qua con mắt của mỗi người mà đâm vào chỗ sâu trong đáy lòng.

Hắn chỉ là nhìn một vòng phạm vi lớn, nhưng người người đều có cảm giác kỳ lạ như vậy.

Người này là chăm chú nhìn mình, mà bọn họ cũng đều cảm thấy trong ánh mắt kia ẩn chứa lực lượng cường đại không thể chống đỡ.

Vì vậy, trong lòng mọi người lần thứ hai nổi lên sự kính nể.

"Nghe đây." Người nọ hừ lạnh một tiếng, nói: "Tất cả hạ phẩm luyện yêu võ giả đứng về phía Tây, trung phẩm luyện yêu võ giả trở lên đứng về phía Đông. Về phần linh khí sư, đứng tại chỗ."

Thanh âm của hắn giản đơn mà rõ ràng, nhưng lại mang theo một cổ khẩu khí ra lệnh, nhưng lại là cái loại khẩu khí căn bản là không cho người phản bác.

Mấy vạn người bị vẻ uy nghiêm của hắn chấn nhiếp, không dám tiến hành chống lại.

Vì vậy, một nửa số người hướng phía Nam đi đến, mặt khác một nửa người khác lại hướng về phương Bắc đi đến.

Trịnh Hạo Thiên do dự một chút, vẫn là cầm lấy tay của Cừu Hinh Dư, lẳng lặng đứng ở tại chỗ.

Hắn là một linh khí sư, nhưng cũng là một luyện yêu võ giả. Có điều là, chuyện hắn thân là luyện yêu võ giả chỉ có rất ít người biết được, cho dù là người biết được cũng là nói năng thận trọng, tuyệt đối sẽ không truyền ra ngoài.

Đồng dạng, Trịnh Hạo Thiên cũng không định tiết lộ việc này.

Chỉ chốc lát, ba trận doanh rõ ràng được phân ra.

Người ở trên không triung kia thoả mãn gật đầu một cái, chậm rãi nói: "Từ trước tới nay, liệp sư yêu hóa biến thân làm trung phẩm trở lên đạt được phân nửa. Tố chất của nhóm người các ngươi không tồi, có chừng năm thành đều đạt được trung phẩm trở lên."

Trịnh Hạo Thiên trong lòng khẽ động, hắn rốt cục hiểu ra vì sao những môn phái này lại coi trọng liệp sư đến từ Tiểu Linh Giới như vậy.

Bởi vì những người này tiền hành tu luyện tại trong cái loại hoàn cảnh gian khó của Tiểu Linh Giới, một khi tấn chức Liệp Vương, đã nói lên trên người của bọn họ có tiềm lực phát triển hơn xa thường nhân.

Trong Đại Linh Giới, bảy thành sẽ yêu hóa thành hạ phẩm luyện yêu võ giả, nhưng trong Tiểu Linh Giới , lại có năm thành Liệp Vương có thể yêu hóa thành trung phẩm hoặc phẩm cấp cao hơn.

Đây là chênh lệch, cũng là nguyên nhân chân chính để các đại môn phái coi trọng như vậy.

Người nọ thu hồi ánh mắt, nhìn hơn mười người đứng ở giữa, trên mặt của hắn rốt cục lộ ra dáng tươi cười, vẻ mặt ôn hoà nói: "Mười cái Tiểu Linh Giới, lại có thể sinh ra mười sáu linh khí sư, không tồi, thực sự không tồi. . ."