Chích Thị Nhất Tràng Du Hí

Chương 9



Phát hiện cô gái tiếptân bởi vì phát hiện hai nam nhân lại đặt một phòng mà sắc mặt có chútquỷ dị, Lí Cẩn cố tình làm như không có gì túm chặt lấy tay Chu SĩTranh, làm ra bộ dáng thân mật, làm cô gái hoảng sợ. Bất quá Chu SĩTranh đối với cử chỉ của cậu giống như không có cảm giác gì, làm thủ tục xong liền kéo cậu lên lầu.

Tiến vào phòng, Lí Cẩn có chút kinhngạc. Cậu nhìn một vòng, phát hiện gian phòng cùng bể nước nóng đều xahoa rộng rãi hơn cậu tưởng tượng nhiều, có thể thấy Chu Sĩ Tranh thực sự đã phải trả một khoảng tiền lớn. Nhất là bể nước nóng, là một bồn gỗcực lớn, hoàn toàn có thể chứa được cả hai người họ, cảnh trí bên ngoàicửa sổ hoàn toàn trống trải, ngắm cảnh ban đêm nhất định rất tuyệt.

Bởi vì thời gian vẫn còn sớm, chưa tới lúc dùng cơm nên hai người liền cởiquần áo, tắm qua một lần sau đó đi tới bể bắt đầu ngâm mình.

Trong phòng tắm hơi nước dầy đặc, nhiệt độ trong bể có chút nóng, làm Lí Cẩnmới vừa tiến vào bể có chút không thích ứng. Cậu cũng không chán ghétngâm mình trong suối nước nóng, ngược lại rất thích là khác; chẳng quavì thể chất nên cậu không có cách nào ngâm mình được quá lâu.

Cậu tựa vào một góc, nhìn thoáng qua đối phương. Không biết vì sao, tuyrằng đúng là đối phương chủ động dẫn cậu tới, nhưng Chu Sĩ Tranh lạingồi ở một vị trí cách cậu rất xa, cũng không nhìn cậu. Dựa vào quan hệgiữa hai người hiện giờ mà nói, ngồi xa như vậy có chút không được tựnhiên, nhưng Lí Cẩn cũng không hiểu vì sao Chu Sĩ Tranh lại muốn duy trì khoảng cách.

Do dự một chút, Lí Cẩn nhích gần về phía đối phương.

“Sĩ Tranh…….”

“Ân?”

Cậu không nói gì, chỉ là dựa vào bên vai đối phương, cố sức tạo ra cảm giác ngoan ngoãn. Chu Sĩ Tranh cũng không lập tức ôm lấy cậu, thậm chí cáigì cũng không nói, chỉ có chút cứng đờ ngồi nguyên một chỗ. Vốn tưởngrằng đối phương không thích dạng này, Lí Cẩn đang định suy nghĩ nên làmsao để lấy lòng đối phương thì liền nhìn thấy khóe môi Chu Sĩ Tranh hơinhếch lên một chút, mà độ cung khó có thể nhận ra kia cũng rất nhanhbiến mất.

Tuy rằng không phản ứng nhiều, nhưng không thể nghi ngờ Chu Sĩ Tranh thích như vậy.

Hiểu được điểm này, Lí Cẩn thở phào nhẹ nhõm.

Đột nhiên trên người truyền tới cảm giác bị chạm tới, Lí Cẩn nao nao, chú ý tới cánh tay của Chu Sĩ Tranh đặt lên bên vai mình, cơ hồ có chút do dự cùng nhút nhát mà khẽ chạm lấy bờ vai cậu. Lí Cẩn không khước từ, thuận theo ý nguyện đối phương rúc vào người nam nhân bên cạnh.

Chu Sĩ Tranh tựa hồ thực thích bộ dáng này, cho dù hai người không tiếp xúc nhiều lắm, chỉ đơn thuần là tựa vào nhau mà thôi.

Hiểu được điểm này, Lí Cẩn có chút không thể tiếp thu được. Tuy rằng biếtđối phương không có ý tứ khác chỉ muốn duy trì khoảnh khắc thân thiếtnày, nhưng đối với Lí Cẩn mà nói, cậu thà rằng Chu Sĩ Tranh cứ giống như cầm thú mà tha cậu tới giường, chứ không muốn cử chỉ như vậy.

Mặc dù có không ít kinh nghiệm, nhưng kỳ thật cậu không quen thực hiện loại tình ý hàm xúc thân mật này.

Lí Cẩn nâng mặt lên, cảm thấy bầu không khí trầm mặc này có chút khôngthích hợp, vừa mới định nói gì đó thì đã bị đối phương chặn môi lại. Chu Sĩ Tranh cũng không nóng vội, bộ dáng cũng không giống như vô cùng khao khát, còn hơn cả hôn môi, kia càng giống như một sự tiếp xúc đơn giản,đối phương chậm chỉ còn không đưa đầu lưỡi vào, chỉ dùng đôi môi nhẹnhàng lại chậm rãi chạm vào cậu.

Loại hôn môi quá mức thuần khiết này, ngay cả những đứa bé trong vườn trẻ cũng không thèm làm đi.

Lí Cẩn nghĩ trong lòng như vậy, nhưng cũng không đẩy đối phương ra. Dùsao, chỉ cần Chu Sĩ Tranh thích, cũng không phải hành động gì quá sứcchịu đựng của cậu thì phối hợp với anh là chuyện đương nhiên.

Nụhôn cứ như vậy không biết giằng co qua bao lâu, bất tri bất giác, khoảng cách của Lí Cẩn và đối phương ngày càng gần, nguyên bản là ở vị trí bên cạnh tựa vào nhau, đổi thành ngồi ở giữa hai chân đối phương. Cậu cũngkhông cảm thấy thẹn thùng, chính là có chút phiền não, nếu Chu Sĩ Tranhmuốn làm chuyện kế tiếp trong này thì nên nào sao đây? Cậu xác định,chính mình đã sắp nóng đến choáng váng, cơ hồ không thể chịu nổi nữa.

Nhưng mà, đối phương tựa hồ không phát hiện ra trạng thái của cậu, thậm chícòn tiến thêm một bước ôm lấy eo bắt đầu chậm rãi hôn lên gáy cổ cậu,lực đạo không nặng không nhẹ, làm cậu có chút nhột.

“Sĩ Tranh……..”

“Có chuyện gì.” Giọng nói đối phương có chút khàn.

“Em muốn về phòng……” Cậu nói.

Chu Sĩ Tranh vẫn như mọi lần, không hề kiên trì mà thuận theo lời cậu, haingười rời khỏi phòng tắm. Nhưng mà đối phương so với cậu tưởng tượng còn cấp thiết hơn, hai người thậm chí còn không kịp lau khô thân thể, ChuSĩ Tranh đã từ phía sau ôm lấy cậu, không ngừng vuốt ve cơ thể cậu,những nụ hôn cũng không ngừng đặt xuống sau cổ.

Bị những nụ hôn nóng bỏng kéo lên hứng thú, hô hấp Lí Cẩn có chút nặng nề, hạ thân lập tức trướng phồng dựng đứng lên.

Hai người tốt xấu gì cũng đã ở chung mấy tháng, xem ra Chu Sĩ Tranh đã hiểu rất rõ những điểm mẫn cảm trên người cậu, tựa như hiện tại, chỉ cần vài nụ hôn cùng vuốt ve, chính mình đã có phản ứng, phảng phất chính mìnhđã biến đổi theo từng giai đoạn, điểm ấy làm Lí Cẩn không khỏi có chútthất vọng.

Nói chung, hẳn là cậu làm đối phương thoải mái mới đúng, không ngờ tình huống lại thay đổi ngược lại.

Lại nói tiếp, Chu Sĩ Tranh cùng những người đàn ông cậu từng gặp qua trongquá khứ quả thật có chút không giống nhau. Nhưng người quen biết trongquá khứ, thích nhất là khi tính khí được âu yếm hoặc liếm lộng, cũngthích tiến vào cậu, chuyện này hoàn toàn chỉ vì hưởng lạc, mà Chu SĩTranh hoàn toàn không như vậy.

Có lẽ Chu Sĩ Tranh cũng đồng dạngthích sự sung sướng từ cơ thể, chính là nếu so sánh thì càng có thể trêu chọc Chu Sĩ Tranh hơn, kỳ thật chỉ là một ít gì đó mờ ám không đáng kể, hoặc chỉ là loại tiếp xúc không tính là có ý tứ hàm xúc gì. Từ điểm đócó thể nhận ra Chu Sĩ Tranh đối với sự hầu hạ của cậu cũng không hamthích như vậy.

Nghĩ đến đây, Lí Cẩn dứt khoát quăng việc này ra sau đầu, dù sao có nghĩ tiếp thì cũng không được nhiều kết quả hơn.

“Chuyên tâm một chút.” Bên tai truyền tới âm thanh như vậy.

Lí Cẩn vội vàng ôm lấy cơ thể đối phương, lấy lòng ấn một dấu hôn lênngười đối phương, tiếp đó liền bị đẩy ngã xuống giường lớn mềm mại. Bọtnước trên người thấm ướt sàng đan, chính là bọn họ cũng không quan tâmnhiều như vậy.

Chu Sĩ Tranh hôn càng dùng sức hơn, trên làn da để lại xúc cảm rõ rệt, loại cảm giác này làm Lí Cẩn có chút khó nhịn, vươn tay ôm lấy đầu đối phương đang áp trên ngực mình, ngón tay vuốt venhững sợi tóc cứng cáp, dần dần tiến xuống chạm vào hai gò má.

Thực ấm.

Không, đúng hơn là thực nóng……..

Tuy rằng đó có thể là nhiệt độ vừa ngâm suối nước nóng lưu lại, nhưng Chu Sĩ Tranh rõ ràng đang vô cùng phấn khởi.

Ngón tay đột nhiên truyền tới cảm giác ướt át, Lí Cẩn nao nao, ý thực đượcđúng là đối phương đang liếm ngón tay mình. Có chút nhột, thậm chí thựcướt át, đầu lưỡi vô cùng mềm mại, giống như một loài động vật, Lí Cẩnnhịn không được dùng đầu ngón tay chạm nhẹ vào đầu lưỡi đối phương, kếtquả chính là cả ngón tay đều bị ngậm vào.

Trong phòng chỉ mở mộtchiếc đèn ngủ nhỏ, tầm nhìn cũng không được rõ; mặc dù vậy Lí Cẩn vẫn có thể nhìn được ngón tay mình bị liếm qua thản nhiên có một tầng nướctrong suốt. Chu Sĩ Tranh đột nhiên ngẩng mặt lên, Lí Cẩn nhìn đốiphương, nhất thời có chút hoang mang.

Chu Sĩ Tranh rốt cuộc là ai?

Cậu đột nhiên cảm thấy chính mình tựa hồ đã từng thấy qua tình cảnh nhưvậy, không viết là trong tình huống nào, diện mạo Chu Sĩ Tranh có chútmơ hồ dùng ánh mắt bình tĩnh nhưng tràn ngập bi thương nhìn cậu, cậukhẳng định chính mình không nhớ ra được gương mặt kia, chính là khôngbiết vì sao, cậu cảm thấy người đó chính là Chu Sĩ Tranh.

Nhưng mà…… Lí Cẩn hoàn toàn nhớ không ra chuyện đó phát sinh lúc nào.

Tầm mắt Chu Sĩ Tranh rất nhanh liền dời đi, tiếp tục khiêu khích cơ thểcậu. Lí Cẩn chỉ vừa có chút phản ứng, nhưng có thể xác minh được đốiphương đã khá nôn nóng.

Nụ hôn vẫn liên tục hạ xuống, những nụhôn của Chu Sĩ Tranh ngày càng dày đặc, cả gương mặt đều vùi giữa haichân cậu, thậm chí còn vặn bung đùi cậu ra hai bên; Lí Cẩn theo bản năng phối hợp với đối phương, vật cứng rắn bị đối phương liếm nhẹ vài cái,khoái cảm tê đại đến khó nhịn quả thực làm người ta khó mà nhẫn nại nỗi.

Nhưng mà, Chu Sĩ Tranh hiển nhiên không tính toán lập tức khẩu giao cho cậu.

Lí Cẩn phát hiện hai chân mình bị kéo lên cao, đặt trên vai đối phương,dưới thắt lưng được chèn gối, trong khoảng thời gian ngắn, cậu cũng nhận ra được vấn đề, bất quá chờ đến khi Chu Sĩ Tranh dùng đầu lưỡi chạm tới nơi khó mở miệng kia, Lí Cẩn phát ra một tiếng thở dốc hỗn loạn trộnlẫn giữa ngạc nhiên cùng kinh ngạc.

………..quả thực khó có thể tin. Chu Sĩ Tranh dùng đầu lưỡi tiến vào nơi anh từng dừng lại vô số lần,mang theo chút chần chờ, thong thả rồi lại cẩn thận liếm nhẹ, phát hiệncơ thể Lí Cẩn vì khẩn trương mà trở nên cứng ngắc, liền mở miệng hỏi:“Có chuyện gì?”

“Chuyện gì cơ………” Lí Cẩn dùng tay che lấy mặt mình, cảm giác nhiệt độ trên mặt tăng cao đến phát hoảng.

“Em thực khẩn trương, bình thường không như vậy.” Chu Sĩ Tranh tiếp tục nói, ngữ điệu bình tĩnh.

“Anh……….” Lí Cẩn á khẩu không trả lời được, muốn phản bác, nhưng lại không biết làm thế nào để phản bác.

Tình huống hiện tại cùng bình thường căn bản không giống, mọi khi Chu SĩTranh cũng không dùng loại phương pháp khúm núm như vậy để khiêu khíchcậu; hơn nữa, sao loại sự tình lại xuất phát từ thân kim chủ cơ chứ? Nói chung, nên là cậu chủ động lấy lòng đối phương mới đúng.

Còn có, cho dù Lí Cẩn không muốn thừa nhận, nhưng quả thực cậu chưa bao giờtrải qua cảm giác bị liếm láp nơi đó; trường hợp không hề mong muốn độtngột phát sinh, khẩn trương, xấu hổ, thậm chí mất tự nhiên cũng là đương nhiên.

“Không thoải mái sao?” Chu Sĩ Tranh hỏi, vẻ mặt thực sự nghiêm túc.

Cậu chỉ có thể vô lực lắc đầu, trong lòng thầm cầu nguyện chuyện này mau chấm dứt.

Nhưng mà Chu Sĩ Tranh lại khống chế sự nôn nóng của chính mình, anh cẩn thậnliếm láp nơi kia; Lí Cẩn chỉ có thể cắn chặt răng, phát ra những tiếngthở dốc nức nở, cơ hồ sắp bị cảm giác này bức đến phát điên rồi.

Bộ vị kia chưa bao giờ bị đối đãi như vậy hiện tại rất có cảm giác, cậunguyên bản nghĩ rằng mình đã không còn cái gọi là thẹn nữa, không ngờkhi bị liếm nơi đó, cậu vẫn cảm thấy thẹn, mà cảm giác này lại tiến thêm một bước phát sinh ra một loại khoái cảm khác thường, trộn lẫn giữalúng túng cùng sung sướng, cậu quả thực không biết nên làm gì.

Lí Cẩn vươn tay, bắt lấy mái tóc ngắn của Chu Sĩ Tranh, đứt quãng nói: “Không…… không được…….”

Chu Sĩ Tranh ngừng một chút, dùng khẩu khí có chút xin lỗi nói: “Thật có lỗi, làm e đau sao? Tôi sẽ nhẹ một chút.”

Đối phương hoàn toàn không tính toán dừng lại.

Mặt Lí Cẩn ngày càng nóng, quả thực có chút cố ngăn đầu đối phương, đểchính mình thoát khỏi tình cảnh bị động vô cùng túng quẫn và bối rốinày. Nhưng lại ngại vì đối phương là kim chủ, hơn nữa cũng không phảilàm cơ thể cậu bị tổn thương, cậu thật sự rất khó có lý do danh chínhngôn thuận để yêu cầu Chu Sĩ Tranh dừng lại.

Động tác của Chu SĩTranh quả nhiên nhẹ nhàng hơn một chút, nhưng thay vào đó, một ngón taybắt đầu xoa nắn ở nơi bị nước bọt thấm ướt, ý đồ muốn tiến vào; bởi vìkhông có nhiều chất lỏng bôi trơn nên có chút khô khốc, Lí Cẩn nhíu mi,cảm giác được Chu Sĩ Tranh đồng thời dùng ngón tay và đầu lưỡi chạm tớinơi đó, ngay cả thắt lưng cũng thoáng run rẩy.

Đương nhiên không phải vì đau đớn, mà bởi vì khoái cảm.

Cảm giác xa lạ làm tinh thần cậu hoàn toàn thắt chặt, khó có thể thả lỏngđược, nhưng mà lúc này khoái cảm đồng thời cũng làm cậu vô thức dần mấtđi lý trí. Bộ vị ẩn mật được đầu lưỡi mềm mại ướt át cẩn thận yêuthương, cho dù vẫn cảm thấy xấu hổ, nhưng cơ thể lại phản bội cậu, hưởng thụ sung sướng.

Ngón tay nhanh chóng trượt vào cơ thể cậu, thửdi chuyển nhẹ nhàng một chút; ý thức được đầu lưỡi đối phương cuối cùngcũng chịu rời đi, Lí Cẩn không khỏi thở nhẹ. Nhưng mà, động tác của ChuSĩ Tranh đột nhiên trở nên vội vàng, không chỉ co giật một ngón, mộtngón nữa cũng tiếp tục tiến vào.

Tiểu huyệt còn chưa kịp thả lỏng đã bị mạnh mẽ kéo căng, Lí Cẩn lập tức hút ngụm khí, nhíu chặt mi.

Chu Sĩ Tranh đại khái không nhịn nổi nữa, cậu hoàn toàn có thể hiểu được,vì thế vươn tay cầm lấy bộ vị đang chờ vận sức phát động, thuần thục xoa bóp, lại không ngờ chỉ mới đụng vài cái, đã bị Chu Sĩ Tranh kéo ra.

Cậu có chút hoang mang nhìn nam nhân. Động tác của mình cũng không thô lỗ,đâu có lộng đau đối phương, vì sao lại muốn kéo tay cậu ra? Tuy rằng cónghi hoặc, nhưng khi ngẩng mặt lên nhìn thấy biểu tình của Chu Sĩ Tranh, cậu lập tức hiểu ra. Chu Sĩ Tranh không cần cậu chạm tới, không phảibởi vì không thoải mái, mà bởi vì quá mức thoải mái. Đường nét kiêncường trên gương mặt đối phương tràn ngập ẩn nhẫn cùng tình dục, thậmchí còn có vài phần khó nhịn, hiển nhiên là đang đắm chìm trong cảm nhận cậu vừa mang tới lúc nãy; nếu còn lại bị cậu vuốt ve nhiều hơn Chu SĩTranh có lẽ sẽ sớm kết thúc, vì tránh tình trạng như vậy nên đối phươngmới không cho cậu đụng chạm.

“Bắn ra…… cũng không sao…..” Cậu khàn khàn nói.

Chu Sĩ Tranh không trả lời, chỉ lắc lắc đầu, rút hai ngón tay nguyên bảnđang nằm trong cơ thể cậu, cúi người xuống đặt tính khí ở nơi đã bị anhliếm ướt sũng, có chút khó khăn tiến vào.

………… Đau.

Lí Cẩn hít sâu một hơi, ngón tay bắt được bả vai đối phương, cho dù tận lựcthả lỏng, nhưng cảm giác đau đớn vì bị kéo căng vẫn không hề biến mất;quỷ dị hơn chính là hạ thân nguyên bản cứng rắn không vì đau đớn mà giảm đi, Lí Cẩn cầm lấy chính mình bắt đầu ma xát, ý đồ dời đi lực chú ý.

Loại phương pháp này ít nhiều cũng có chút hiệu quả, ít ra trong khoảng thời gian cậu tập trung vào phần dưới cơ thể, Chu Sĩ Tranh đã có thể thuậnlợi tiến nhập.

“Đau không?”

Tiếng nói trầm thấp của Chu Sĩ Tranh vang lên bên tai, vì hơi thở nóng hổi làm lổ tai có chút nhột, Lí Cẩn ngừng một chút, nhỏ giọng nói: “Nhẹ một chút……..”

Rõ rànglúc nãy vội vàng như vậy, nhưng khi sau khi chân chính tiến vào, đốiphương lại không hề lập tức chuyển động, ngược lại vươn cánh tay, chậmrãi vuốt ve mái tóc cùng hai gò má cậu; hai nơi này đương nhiên khôngphải vị trí mẫn cảm, bị chạm tới cũng không có cảm giác gì đặc biệt,nhưng mà cảm xúc vô cùng gần gũi này không thể bỏ qua.

Bởi vì cửchỉ của đối phương quá mức buồn nôn nên Lí Cẩn cảm giác gương mặt mìnhnóng bừng. Không phải thẹn thùng, cũng không phải xấu hổ, chính là…… rất không tự nhiên.

“Sĩ Tranh………” Cậu gọi tên đối phương một chút, ý đồ nhắc nhở đối phương nên tiếp tục.

Động tác trên tay nam nhân dừng một chút, dùng đầu ngón tay chạm lên môicậu, tựa hồ ám chỉ gì đó; Lí Cẩn thoáng chần chờ một chút liền chủ độnghôn qua; chỉ cần có thể ngăn chặn lại loại phản ứng không biết làm saonày, muốn cậu làm gì cũng được.

Thấy cậu chủ động hôn, Chu Sĩ Tranh theo bản năng nhắm mắt lại, trong bóng tối thưởng thức hương vị nụ hôn này.

Đầu lưỡi ướt át giao triền, đôi môi thiếp cùng một chỗ hơi tách ra, răngnanh ngẫu nhiên sẽ ma xát một chút, nhưng những lúc ngoài ý muốn cũng có cảm giác rất thú vị.

Tuy rằng khi tiến vào có chút khó khăn,nhưng hiện tại hạ thân anh đã được giam bên trong một cái lồng mềm mạivô cùng ấp áp, tùy ý đối phương khi nhẹ khi nặng nề thở dốc mà cảm nhậnđược khoái cảm khi bị cắn nuốt thật chặt. Nếu bây giờ bị co rúm lại, đại khái không cần vài giây, chính mình cũng sẽ phát tiết ra đi.

Chu Sĩ Tranh liên tục hôn môi, vừa chú ý âu yếm tính khí đối phương, trênđỉnh vật cứng cáp đã có chút ướt át, cậu dùng đầu ngón tay cọ xát phầnlổ nhỏ, còn chạm nhẹ vài cái, Lí Cẩn liền bắt đầu run rẩy, bộ dáng nhưkhông thể chịu đựng nỗi, sau đó lại còn dùng đôi mắt như được tẩm mộtmàng nước dày đặc nhìn anh, tựa như đang cố tình muốn dụ dỗ.

“Sĩ Tranh……….”

Đối phương gọi tên anh.

Rõ ràng chỉ là một việc bé xíu, nhưng đối với Chu Sĩ Tranh mà nói nó càng làm cơ thể anh nóng hơn so với một nụ hôn.

Lí Cẩn chủ động vòng hai chân quấn trên lưng anh, gót chân chầm chậm cọxát, phảng phất như đang thúc giục; Chu Sĩ Tranh cúi người, thuận theo ý nguyện đối phương bắt đầu đong đưa, cũng không biết vì duyên cớ gì, LíCẩn hôm nay tựa hồ không thể thả lỏng, ngay cả rút ra cùng tiến vào đềucó chút khó khăn.

“Nhanh lên……” Thậm chí như vậy đối phương vẫn không ngừng thúc giục.

Chu Sĩ Tranh do dự một lát, liền thuận theo lời đối phương tiếp tục luậtđộng, hung hăng đâm sâu vài lần, anh mới phát hiện có chút bất thường,liền dừng động tác lại. Lí Cẩn dùng một cánh tay che khuất mặt, tiếngthở dốc cũng khe khẽ, Chu Sĩ Tranh cẩn thận quan sát, mới chú ý tới khóe mắt đối phương có hơi ửng đỏ, vành mắt lại vô cùng ẩm ướt.

Cậu…… khóc?

Chu Sĩ Tranh mới vừa định hỏi, đã bị đối phương bất thình lình ôm chằm lấy làm có chút nao nao.

“Còn muốn………..”

Lí Cẩn nhỏ giọng nói, Chu Sĩ Tranh chưa bao giờ nghe qua đối phương dùngngữ điệu yếu đuối như vậy nói chuyện, trong khoảng thời gian ngắn, cóchút không phản ứng được.

“Dùng sức một chút cũng không sao, nhanh lên……..”

Lí Cẩn cơ hồ vứt bỏ việc che dấu tình tự và cảm xúc của mình, tuy bị tiếnvào quả thật có đau đớn, nhưng cũng bởi vì không đủ bôi trơn, chỗ sâutrong cơ thể cũng bị ma sát mạnh mẽ hơn, khoái cảm cũng dâng lên mãnhliệt, hưng phấn của cậu hoàn toàn bị khơi mào.

Chu Sĩ Tranh lậptức hiểu được, tiếp tục tiến công thật mạnh mẽ, Lí Cẩn phát ra vài tiếng rên rỉ thưa thớt, hai chân mở thật lớn, ngón chân cuộn siết lại, tựa hồ vì vật cứng một lần nữa bắt đầu ma xát mà cảm thấy vô cùng khó chịu.

Anh chế trụ thắt lưng đối phương, không chút lưu tình, hết lần này tới lầnkhác đều tiến tới nơi sâu nhất, lực đạo cũng không thả nhẹ, nơi haingười giao hợp phát ra tiếng nước tí tách mỏng manh, còn có tiếng vangcủa cơ thể khi va chạm, nhận thấy đối phương không ngừng co rút hút chặt lấy mình, Chu Sĩ Tranh cảm giác một trận tê dại sung sướng lủi thẳnglên não, suýt chút nữa vì thế mà tước vũ khí đầu hàng.

Phần đùiLí Cẩn cùng phần eo của anh không ngừng cọ xát, dường như đang biểu đạtyêu cầu cùng khát vọng, sắc mặt ửng đỏ, thậm chí có chút mơ màng; nhìnđối phương sa vào bộ dáng này, Chu Sĩ Tranh hung hăng co giật, cho dùdục vọng cơ thể đang đạt được thỏa mãn, trong một khoảng thời gian ngắn, lại có một loại cảm giác mất mác không thể hiểu nỗi.

Hốc mắt LíCẩn dần dần ướt át, phát ra những tiếng rên vô nghĩa, hạ thân cứng rắncũng chậm rãi chảy ra bạch trọc, cả người run rẩy, cơ bụng không ngừngco rút; không biết qua bao lâu, Chu Sĩ Tranh cũng phát tiết ra, tính khí thô to chôn sâu nhanh chóng bị mị thịt mềm mại gắt gao quấn chặt, dòngchất lỏng ấm nóng không ngừng tràn vào cơ thể đối phương.

Hô hấpvẫn chưa bình ổn trở lại, Chu Sĩ Tranh chôn mặt trong lòng ngực đốiphương, không có chút khát vọng muốn mở miệng. Trên người cả hai đềudính tinh dịch cùng mồ hôi nhưng vẫn ôm chặt cùng một chỗ, giống nhưngười yêu của nhau…… bất quá, đây cũng chỉ là ảo giác mà thôi.

Chờ đợi hơi thở cả hai bình ổn lại, Chu Sĩ Tranh đứng lên, vào phòng tắmtìm khăn mặt, dùng nước thấm ướt rồi vắt ráo mới đem ra; anh định thayđối phương chà lau cơ thể, không ngờ Lí Cẩn lại tiếp nhận khăn mặt, bắtđầu tự lau cơ thể mình.

Trong phòng tràn ngập hương vị sau trậnái tình, Chu Sĩ Tranh mở cửa sổ để thông gió, cũng không định mở hết, dù sao bây giờ cũng đang là mùa đông, nhiệt độ không khí rất thấp, nếu LíCẩn cảm mạo hoặc sinh bệnh sẽ không tốt lắm.

Chu Sĩ Tranh liếc nhìn ngoài cửa sổ một chút, trời đã muốn tối sầm.

Tới đây vào khoảng giữa trưa, trừ bỏ ngâm mình, thời gian còn lại của bọnhọ đều vượt qua trên giường. Thành thực mà nói, Chu Sĩ Tranh đối vớiviệc này cũng không có gì bất mãn, dù sao chỉ cần đối tượng là Lí Cẩn,cho dù bị nhốt tại căn phòng này không ra ngoài, anh cũng cam tâm tìnhnguyện.

Lí Cẩn lau người xong liền đi vào phòng tắm. Anh vốntưởng đối phương định tẩy rửa cơ thể, không ngờ một lúc sau, Lí Cẩn lạicầm khăn ướt đi ra, cẩn thận lau chà số chất lỏng lưu lại trên cơ thểanh.

Chu Sĩ Tranh ngồi trên mép giường, cảm nhận khăn mặt mềm mại ấm áp lướt qua bắp chân cùng mắt cá, tiếp đó là đùi, bắp đùi, ngực,bụng, đương nhiên còn có bộ vị giữa hai chân…… động tác của Lí Cẩn vừacẩn thận lại ôn nhu, vẻ mặt Chu Sĩ Tranh ẩn ẩn có chút thả lỏng.

Lí Cẩn phục vụ vô cùng chu đáo, không chỉ lau cơ thể cho anh, ngay cả lưng cũng không buông tha; gáy cổ bị khăn mặt ấm áp lướt qua, có cảm giác ấm áp lại nhẹ nhàng khoan khoái, nhưng mà, không biết vì sao, lau được một nửa, động tác của Lí Cẩn lại đột ngột dừng lại,

“Lí Cẩn?”

Đối phương không đáp lại.

Chu Sĩ Tranh có chút khó hiểu quay đầu lại.

Chỉ thấy Lí Cẩn ngây ngốc đứng tại chỗ, dùng ánh mắt phức tạp cùng khó cóthể tin nhìn anh, đứt quãng nói: “Anh là…… cái kia, Chu Sĩ Tranh?”

Cho dù là bản thân Lí Cẩn cũng không ngờ mình trong tình huống này lại đột ngột nhớ ra.

Sau gáy Chu Sĩ Tranh có một nốt ruồi nhỏ, bình thường đều bị tóc che phủ,bởi vậy cậu không hề chú ý tới điểm này; nhưng ngay lúc nãy, khi tém tóc Chu Sĩ Tranh qua nhìn thấy gáy cổ anh, cậu đột nhiên nhớ lại, đây cũngkhông phải lần đầu tiên mình nhìn thấy nốt ruồi này.

Khi Chu SĩTranh còn trẻ để tóc rất ngắn, nột ruồi đen đặc biệt nổi bật trên gáy cổ trắng nõn; cậu luôn nhìn nốt ruồi kia, nhiều lúc, trong lòng sẽ có loại xúc động muốn chạm vào, nhưng mà chuyện này cậu chưa bao giờ để Chu SĩTranh biết.

Dù sao, sau đó cũng đã xảy ra chuyện như vậy. Cho dùbị giam cầm vài ngày, trừ bỏ đột nhiên bị sợ hãi cùng bối rối, cậu kỳthật cũng không hận Chu Sĩ Tranh; bởi vì Chu Sĩ Tranh hiển nhiên cũngkhông biết, vẻ mặt của mình lúc đó tràn ngập đau thương, tựa hồ muốndùng hết toàn lực để cầu xin cậu chú ý, rồi lại sợ hãi bị cậu chán ghét.

Mới đầu cậu cũng không biết đối phương vì cái gì lại giam cậu lại, mãi đếnsau này mới loáng thoáng hiểu được Chu Sĩ Tranh đối với cậu….. có ý niệm không nên có với bằng hữu trong đầu.