Chị Vợ, Anh Yêu Em

Chương 47-3: Mối thù (3)



Nói đến đêy Cao Thừa Hiên như thêm một tầng tức giận. Hắn nắm chặt nắm tay đắm xuống thành ghế gỗ: “Ông ngoại cô và ông nội tôi lúc đó cùng tranh chấp một vụ làm ăn mang tên là “ngọc thạch đen”. Nhờ vào tài năng của ông nội tôi mà khối “ngọc thạch đen” lớn nhất trên Thế Giới đã được tìm thấy và khai thác. Khối ngọc thạch quý hiếm giá trị cực lớn này được ông cô ngạ giá mua về. Nhưng kỳ thực là ông ta muốn cướp lấy nó từ ông nội tôi. Ông nội tôi biết được âm mưu của hắn cho nên tương kế tựu kế bày binh bố trận cho hắn sập bẫy. Lúc hai bên đấu súng với nhau, ông nội tôi đã bắt được hắn. Không ngờ, bà cô của tôi đã nổ súng bắn chết ông nội tôi để cứu nhân tình của mình.” - Kể đến đây, ngực Cao Thừa Hiên đau đớn. Hắn ôm ngực căm hận nhìn Tinh Vân. Nhưng mỗi lần hắn nhìn vào đôi mắt sáng như hai vì sao của cô thì hắn lại không sao căm ghét được.

Tinh Vân nghe đến đây cũng vô thức đưa tay lên che miệng mình lại. Em gái giết chết anh trai, quả là bi kịch thế gian. Chả trách cái tên này ôm hận ba đời như vậy. Nhưng có lẽ câu chuyện không dừng lại ở đó.

Cao Thừa Hiên lại phả thuốc vào không trung, tiếp tục kể: “Sau khi hắn trốn được, hắn đã không quay lại nhà họ Cao nữa. Bỏ mặc bà cô của tôi một mình với cái thai sắp sinh cùng bao lời nguyền rủa dị nghị. Mỗi ngày bà ấy đều sống trong cảnh hối hận ăn năn cho đến khi con trai chào đời. Bà ấy vẫn sống và chờ đợi ông ngoại của cô nhưng không lâu sau đó bà ấy đọc được một tin trên báo nói về khối “ngọc thạch đen” ấy được ông ngoại cô tặng cho vợ mình và khắc thành bức tượng “Hoàng phu nhân” xinh đẹp động lòng người khiến mọi người trầm trồ và tán thưởng tình cảm vợ chồng của họ. Bà cô của tôi do uất ức, do tổn thương, do ân hận, do hối tiếc vì trao nhầm tình cảm cho nên sinh ra trầm cảm. Một lúc nghĩ không thông đã ôm đứa bé nhảy từ ban-công xuống.”

Nghe đến đây, Tinh Vân sợ hãi lấy tay che miệng lại, một luồng khí lạnh trào ngược trong sống lưng khiến cô rùng mình: “Không...” - Một tiếng kêu dài như muốn trốn tránh sự thật quá tàn nhẫn.

“Tất cả những chuyện này do bà nội kể cho tôi nghe, sau đó tôi đã lục lại tin tức năm đó để xem xét. Ngày mai sẽ có người mang báo về vụ việc đó cho cô xem.” - Cao Thừa Hiên nhắm mắt thở dài, sau đó dụi thuốc vào khay gạt rồi đứng lên đi ra khỏi phòng như tìm chút bình yên trong tâm tình của mình.

Tinh Vân một mình ngồi trong phòng ngẫm nghĩ về lời của hắn. Bức tượng “ngọc thạch đen” được đặt trang trọng ở phòng khách biệt thự nhà họ Hoàng ở Chicago. Bức tượng khắc hình bà ngoại cô ôm mẹ cô nhìn rất đẹp và xúc động. Thì ra câu chuyện phía sau nó lại thê lương như vậy. Đó có phải là lý do mà khi cô muốn tìm kiếm thông tin về bà ngoại mình thì đã bị ông phạt quỳ hay không? Nhưng liệu trong này có ẩn tình gì hay không?

Tinh Vân nhíu mày khó nghĩ, cô trằn trọc cả đêm vẫn thấy có nhiều chuyện không đúng. Nếu ông ngoại cô yêu bà ngoại cô thì tại sao ngay cả một tấm hình cũng không có. Còn bà cô của tên Tiến này lại là chuyện như thế nào? Tinh Vân thật sự không thể tin, ông ngoại cô lại là người như hắn nói.

Tinh Vân đưa hai tay ôm đầu. Cô không sao hiểu được càng không thể biết được phía sau nó có ẩn tình gì. Cô chỉ biết nhà họ Cao liên tiếp gặp bi kịch khiến Cao Thừa Hên không tha cho ông của cô. Hắn đã dày công bày kế bắt cô đến đây, liệu hắn định trả thù như thế nào đây?”

(Các bạn đã đọc bộ Thiên Kim Bạc Tỉ có nhớ bức tượng bằng ngọc thanh đen này không này không?)