Cháu Gái Thành Phố Và Người Chú Nông Thôn

Chương 21: Thầy chủ nhiệm ra vẻ đạo mạo



Gần đây Hiểu Nhu ở nhà rất là nhàm chán, chẳng có gì để làm, phim thì chán, vẽ tranh thì lại không có linh cảm, ba cũng đã mấy ngày liền đều nghỉ ở công ty, để cô một mình lẻ loi ở nhà.

Đang lúc Hiểu Nhu nghĩ có nên hẹn bạn đi xem phim không thì đột nhiên nhóm bạn học cấp ba nhộn nhịp cả lên, cựu lớp trưởng nói mọi người sau khi tốt nghiệp đã một năm không gặp rồi, nếu rảnh thì tụ họp với nhau một buổi, giáo viên cũng tới.

Các thành viên trong nhóm hưởng ứng sôi nổi, trừ những người đang đi du lịch và những người không rảnh hoặc không muốn tới thì cũng còn hơn phân nửa, không hề ít.

Đương nhiên Hiểu Nhu muốn đi.

Có một vài bạn học đã lâu cô không gặp, vừa đúng lúc cùng ôn lại chuyện cũ.

Bởi vì buổi gặp mặt còn có giáo viên nên Hiểu Nhu chọn một chiếc váy liền lịch sự nhưng không quá cứng nhắc, sau khi trang điểm cẩn thận thì cô đi tới chỗ hẹn.

Khi Hiểu Nhu đến nơi thì đã có không ít bạn học cũ tới rồi. Có người tinh mắt vừa liếc một cái đã nhận ra Hiểu Nhu "Đây không phải là Trần Hiểu Nhu sao?"

"Ôi trời Hiểu Nhu, cậu tới rồi à."

"Hiểu Nhu, đã lâu không gặp nhỉ, cậu lại xinh đẹp hơn rồi."

Ngay lập tức các bạn học đã vây quanh vui vẻ trò chuyện.

Lục tục đợi khoảng nửa giờ, số người tới cũng đã gần đông đủ, nhân vật quan trọng của buổi họp lớp, giáo viên chủ nhiệm lớp cấp ba của Hiểu Nhu —— thầy Triệu Đình Hải cũng đã tới, nghe nói người đề xuất buổi tụ họp này chính là thầy. Sau khi tốt nghiệp một năm, hắn hơi nhớ những học sinh mà mình đã từng dạy này.

Lúc chưa tốt nghiệp quan hệ giữa các học sinh và Triệu Đình Hải khá tốt, thầy Triệu có thể nói là khá anh tuấn, ôn hòa lại thân thiết, dễ hoà mình với đám thiếu niên, chính vì thế đây cũng là nguyên nhân có rất nhiều học sinh cũ đồng ý tới buổi họp lớp.

Mục đích của buổi tụ họp đơn giản là ăn ăn uống uống và nói chuyện phiếm, buổi gặp mặt bắt đầu từ 5 rưỡi rồi kéo dài tới 2 tiếng sau đó. Trong quá trình, thầy giáo cảm thán mọi người sau khi tốt nghiệp đều thay đổi hết cả, đều đã thành người lớn, thầy còn gọi hai chai rượu vang mời đám học sinh cùng nâng chén.

Thật ra tửu lượng của Hiểu Nhu cũng không quá thấp nhưng Triệu Đình Hải vốn là người biết ăn nói, dưới sự thúc đẩy của hắn, Hiểu Nhu cũng không kiềm chế được mà hòa theo bầu không khí uống liền mấy ly, dần dần đã có chút say.

Ăn xong bữa cơm các bạn học còn hò hét muốn đi KTV hát, Hiểu Nhu lắc lắc cái đầu choáng váng nặng nề của mình mà cự tuyệt.

Say rượu mà còn thêm tiếng nhạc ồn ào thì đúng là muốn giết cô, tuy hơi tiếc vì không thể ở lại tiếp tục ôn chuyện với bạn học cũ nhưng cô vẫn quyết định về nhà.

"Được rồi, vậy cậu đi đường cẩn thận nhé." Các bạn học cũng chỉ đành bất đắc dĩ thả cho cô đi trước.

Khi Hiểu Nhu đang loạng choạng đi ra ngoài nhà hàng định gọi xe thì Triệu Đình Hải cũng theo ra ngay sau đó.

Hiểu Nhu kinh ngạc "Thầy không đi hát cùng các bạn ạ?"

Triệu Đình Hải cười cười, "Thầy cũng già rồi còn tham gia mấy trò náo nhiệt của đám trẻ các em sao? Không đi, không đi."

"Thầy hào hoa phong nhã thế này, già đâu mà già ạ." Hiểu Nhu không đồng ý với lời này của thầy, đàn ông 39 tuổi làm gì được coi là già chứ.

Triệu Đình Hải chỉ mỉm cười không trả lời, hắn lấy chìa khóa xe ra, nói với Hiểu Nhu "Thầy đưa em về nhé."

"Em đâu thể không biết xấu hổ như vậy ạ?" Hiểu Nhu liên tục xua tay cự tuyệt. Buổi họp lớp tối nay đã là do thầy chủ nhiệm bỏ tiền túi ra, bây giờ mà còn làm phiền để thầy đưa cô về thì Hiểu Nhu lại càng băn khoăn trong lòng.

"Chuyện này thì có gì mà phiền chứ? Con gái như em lại còn uống rượu, một mình gọi xe thì không an toàn, em xem bây giờ nhiều vụ việc không hay như vậy, thầy không yên tâm, thôi thì để thầy đưa em về vẫn hơn."

Thầy chủ nhiệm nói như vậy thì trong lòng Hiểu Nhu đã thả lỏng tám phần. Hiện tại cô đang trong trạng thái đầu thì nặng trịch còn chân thì nhẹ hẫng, nếu thật sự xảy ra chuyện gì đó thì đúng là ốc còn không mang nổi mình ốc.

"Vậy em đành làm phiền thầy ạ." Cuối cùng Hiểu Nhu đành đồng ý. Cô quyết định lúc nào đó sẽ mời thầy một bữa cơm để cảm ơn thầy.

"Đi thôi." Triệu Đình Hải cười tủm tỉm dẫn Hiểu Nhu đi tới gara tìm xe của mình.

Xe của Triệu Đình Hải không phải loại xe MPV nhỏ mà là một chiếc SUV, chỗ ngồi rộng rãi lại thoải mái.

Thầy chủ nhiệm cài dây an toàn giúp Hiểu Nhu, cô nhỏ giọng nói cảm ơn, rồi chiếc xe vững vàng đi ra ngoài.

Lúc này vẫn còn đang trong giờ cao điểm, chiếc xe vừa mới đi không được bao lâu đã bị dòng xe cộ phía trước chặn lại. Triệu Đình Hải nhíu mày, "Nếu cứ chờ như vậy thì không biết khi nào mới thoát ra được, hay là thế này, đến đèn tín hiệu phía trước chúng ta rẽ trái vòng đường khác, tuy hơi xa hơn một chút nhưng tình hình giao thông bên kia thông thoáng hơn, có khi thời gian đi còn nhanh hơn."

"Vâng ạ." Tất nhiên là không có lí do gì để Hiểu Nhu không đồng ý.

Hiện tại men rượu đã dâng lên trong người, cô cảm thấy mơ mơ màng màng sắp ngủ gục.

Trạng thái say rượu của Hiểu Nhu khá tốt, ngoại trừ dễ buồn ngủ ra thì chưa từng phát điên làm loạn gì. Lúc này cô cũng chỉ hy vọng được về nhà sớm, được ngã xuống chiếc giường của mình mà ngủ một giấc thật ngon.

Vào lúc Hiểu Nhu sắp ngủ thì đột nhiên Triệu Đình Hải ngừng xe lại.

Hiểu Nhu trợn mắt nhìn xung quanh, quả nhiên tình hình giao thông nơi này tốt hơn nhiều, số lượng xe đi trên đường chỉ bằng một nửa vừa rồi.

Triệu Đình Hải nói xin lỗi với Hiểu Nhu "Hiểu Nhu, em ở trong xe chờ thầy một chút nhé, thầy đi mua bao thuốc."

Hiểu Nhu nhìn siêu thị nằm bên đường, vội nói với Triệu Đình Hải "Thầy đi đi ạ, em sẽ chờ thầy trong xe."

Triệu Đình Hải ừ một tiếng rồi nhanh chân đi về phía siêu thị, mới chỉ mười phút thì đã quay lại.

Từ xa Hiểu Nhu nhìn thấy hắn nhét thứ gì đó vào túi mình, chắc là bao thuốc lá. Không ngờ lúc Triệu Đình Hải quay về còn đưa cho cô một chai nước khoáng, thậm chí còn thân thiết mà mở nắp chai giúp cô.

"Em cảm ơn thầy ạ." Hiểu Nhu nói ra lời cảm ơn thật lòng. Khi Triệu Đình Hải làm chủ nhiệm lớp cấp ba vẫn luôn chăm sóc cho cô, vậy nên quan hệ giữa cô và Triệu Đình Hải luôn rất tốt.

Triệu Đình Hải thấy Hiểu Nhu uống hết chai nước khoáng thì trong mắt dường như có ánh sáng lóe lên, hắn cười xòa một tiếng, "Không cần cảm ơn."

Rốt cuộc thì vì quãng đường về nhà hơi xa nên cuối cùng Hiểu Nhu không chịu nổi mà ngủ gục, trong khoang xe vang lên tiếng hít thở đều đều của cô gái.

Triệu Đình Hải từ từ dừng xe ở bên đường rồi lấy tay đẩy đẩy Hiểu Nhu, nhẹ giọng gọi to tên cô.

"Hiểu Nhu? Trần Hiểu Nhu?"

Sau khi xác định Hiểu Nhu sẽ không tỉnh lại thì Triệu Đình Hải nhấn mạnh chân ga, quay xe đi tới một địa điểm hoang vắng.

Không ai có thể ngờ được rằng, lần họp lớp này lại chính là Hồng Môn Yến do người thầy chủ nhiệm lớp có vẻ đạo mạo đặc biệt sắp xếp vì Hiểu Nhu.

Triệu Đình Hải biết tửu lượng của Hiểu Nhu không thấp, cho nên trong bữa tối hắn đã mời rượu nhiều lần, mục đích chính là muốn chuốc say cô, dưới tác động của bầu không khí náo nhiệt Hiểu Nhu cũng không thể không uống, sau khi thấy Hiểu Nhu say nói muốn về nhà thì Triệu Đình Hải cũng đi ra theo, chủ động nói sẽ đưa Hiểu Nhu về.

Đương nhiên chai nước khoáng vừa rồi cũng đã bị hắn động tay động chân.

Trong đó có bỏ thêm "thứ tốt" mà hắn mua được, có thể khiến người ta hôn mê 4 tiếng, mà 4 tiếng đồng hồ quý giá này tất nhiên chính là đêm xuân mà hắn tha thiết ước mơ.

Vào ngày nhập học đầu tiên, Triệu Đình Hải vừa liếc mắt một cái đã nhìn trúng cô gái nhỏ xinh đẹp dịu dàng này rồi.

Năm cấp ba ấy, cô giống như một nụ hoa đang chờ hé, ngây ngô đáng yêu lại khiến người ta thèm nhỏ dãi. Không ngờ mới vào đại học một năm, Hiểu Nhu đã trở nên xinh đẹp hơn càng thêm động lòng người, bộ váy ngắn chữ A màu xanh lam ngày hôm nay vừa đoan trang nền nã lại tươi trẻ, kết hợp với đôi giày cao gót cùng màu khiến hắn nhìn không rời mắt. Hắn cũng không biết bản thân đã phải cố gắng bao nhiêu mới không để xảy ra sơ suất trước mặt mọi người.

Triệu Đình Hải lái xe rẽ trái rồi lại rẽ phải, quẹo vào một ngõ nhỏ tối đen rồi ngừng lại.

Xung quanh vô cùng yên tĩnh, không một bóng người, thậm chí đến ánh đèn cũng không có, yên ắng tuyệt đối.

Đây là địa điểm mà Triệu Đình Hải cố ý lựa chọn.

Khu vực này đã bị xác định phải phá bỏ và di dời, tuần trước hộ gia đình cuối cùng cũng đã bị cưỡng chế dọn đi rồi, nửa tháng sau nơi này sẽ tiến hành phá dỡ, đối với Triệu Đình Hải mà nói hiện tại nơi này là địa điểm ra tay lí tưởng.

Triệu Đình Hải dừng xe ở nơi tương đối rộng rãi rồi ôm Hiểu Nhu từ ghế phụ ra ghế sau. Sau đó hắn điều chỉnh hàng ghế trước về phía trước, để chừa lại cho mình không gian vừa đủ để ra tay.

Cô gái nhỏ hoàn toàn không biết tâm địa xấu xa của thầy giáo, bản thân vẫn chìm trong giấc ngủ bình yên.

Triệu Đình Hải không chờ nổi nữa mà gấp gáp kéo khóa váy sau lưng cô nhóc xuống, chiếc váy lam nhạt xinh đẹp cứ thế bị thầy giáo lột xuống khỏi cơ thể một cách nhẹ nhàng.

Tiếp sau đó, áo lót, quần lót, từng thứ từng thứ lần lượt bị cởi ra, toàn bộ bị thầy giáo ném ở trên ghế phụ. Ngay cả đôi giầy cao gót trên chân cũng bị tháo đi, ném ra đằng trước.

Lúc này Hiểu Nhu đã không một mảnh vải che thân nằm trên ghế sau.

Mặc kệ bốn phía tối đen như mực thì quả thực ánh mắt dâm tà của Triệu Đình Hải trong bóng đêm còn sáng rực hơn cả đèn xe. Trong bóng tối, hắn chuẩn xác sờ được cơ thể trần truồng của Hiểu Nhu, đôi tay kích động vuốt ve lên xuống cô nhóc mà hắn đã nhớ thương từ lâu.

"Hô, Hiểu Nhu, làn da của em thật mịn màng, em có biết là thầy đã mơ tưởng đến em suốt bốn năm nay không, rốt cuộc cũng chờ được tới giờ phút này rồi." Triệu Đình Hải vội vàng tìm kiếm đôi môi của Hiểu Nhu, đầu lưỡi nhanh chóng luồn vào trong, "Ô... Để thầy hôn cái miệng nhỏ của em trước cái nào... Ưm..." Mặc kệ việc Hiểu Nhu đang ngủ say sẽ không trả lời hắn, Triệu Đình Hải vẫn hôn hít đến quên mình, hắn nuốt nước bọt của cô nhóc rồi lại đưa nước bọt của chính mình vào trong miệng Hiểu Nhu.

Triệu Đình Hải hôn một đường từ cánh môi mềm mại của Hiểu Nhu đi xuống dưới, lưu lại mấy nụ hôn ướt át nơi cần cổ thon dài của cô nhóc, hắn hôn qua xương quai xanh tinh xảo của cô, cuối cùng đi tới bộ phận hấp dẫn nhất của phụ nữ.

Móng vuốt của sắc ma kia nắm lấy bầu vú căng phồng của thiếu nữ, xúc cảm mềm mịn trơn trượt kia làm Triệu Đình Hải không nhịn được mà than nhẹ ra tiếng, "Ha... Hiểu Nhu, vú của em mềm quá, thầy đã muốn làm thế này với vú của em từ lâu rồi, rốt cuộc hôm nay đã nắm được chúng trong tay, để thầy sờ cho đã cái nào."

Hai mắt Triệu Đình Hải đã thích ứng hoàn toàn với bóng tối, Hiểu Nhu vốn đã là một thân thịt luộc giờ đây ở trong mắt hắn lại càng không có chỗ nào để che giấu, hắn tóm lấy hai nụ hoa mai đỏ hồng vươn thẳng ngạo nghễ một cách chuẩn xác, rồi dùng đầu ngón tay bóp lấy chúng mà đùa bỡn. "Nhìn đi, núm vú nhỏ của em đã bị thầy sờ cứng rồi này, có phải được sờ rất sướng đúng không? Thầy biết là em thích được thầy sờ mà."

Tuy biết rõ căn bản Hiểu Nhu sẽ không trả lời vấn đề của mình nhưng Triệu Đình Hải lại như tự tìm vui mà vẫn hỏi han hăng say.

Chỉ là tuy Hiểu Nhu hẵng còn ngủ say, sẽ không trả lời, nhưng các giác quan cũng không phải đã bị đóng kín, không có cảm giác gì. Sau khi bị Triệu Đình Hải hết xoa lại bóp vú thì rõ ràng hô hấp của Hiểu Nhu đã trở nên dồn dập, ở trong không gian yên tĩnh nó có vẻ đặc biệt rõ ràng.

Đây tựa như là một tín hiệu cổ vũ, kích thích khiến Triệu Đình Hải càng sôi trào lửa dục.

"Cô bé ngoan, thầy biết là em sướng lắm mà, thầy sẽ làm cho em càng sướng hơn nữa. Bây giờ thầy muốn ăn vú của em, mùi vị bầu vú của em chắc chắn rất ngon miệng." Triệu Đình Hải đưa mặt tiến đến gần lồng ngực đang phập phồng theo từng hơi thở của Hiểu Nhu, thanh âm lẩm bẩm tuyên bố sự xâm phạm sẽ tiến thêm một bước. Triệu Đình Hải hút lấy đầu vú của Hiểu Nhu, ngậm ở trong miệng dùng lưỡi liếm một vòng, sau đó nhả ra, rồi hút vào một lần nữa, lại buông ra, như có như không mà đùa giỡn viên đậu đỏ căng cứng, loại trêu cợt như gần như xa này làm Hiểu Nhu đang chìm trong giấc ngủ có chút bất mãn, cô nhíu mày lại, bật ra một tiếng "Ưm".

Nhận được sự kháng nghị của cô nhóc, Triệu Đình Hải không trêu đùa núm vú nữa, hắn há miệng ăn toàn bộ vào trong miệng, ra sức liếm mút, thỉnh thoảng lại dùng cánh môi dày của mình mân mê. Hiểu Nhu đạt được thỏa mãn, từ trong khe thịt tự động chảy ra dòng nước nhờn, thấm ướt đệm ghế dưới mông.

Không cần nghĩ cũng biết lúc ấy khi Triệu Đình Hải đưa tay sờ tới hang động giữa hai chân Hiểu Nhu, sờ được một tay dính dấp đầy nước thì hưng phấn cỡ nào.

"Hiểu Nhu, đây là em chảy ra vì thầy sao?" Triệu Đình Hải tham lam liếm mút dâm thủy dính trên tay mình, hắn biết ngay rằng nhất định là Hiểu Nhu có cảm giác với hắn.

Thật ra cũng không thể trách Triệu Đình Hải tự mình đa tình.

Có một thứ gọi là người trước trồng cây, người sau hái quả. Trải qua sự khai phá dạy dỗ của nhiều người đàn ông như vậy, cho dù Hiểu Nhu có đang ở trong trạng thái vô ý thức thì mọi cảm quan đều vẫn cực kỳ mẫn cảm, thế nhưng lại hời cho tên thầy giáo cầm thú rắp tâm bất lương này.

Triệu Đình Hải vác hai chân của Hiểu Nhu lên, vùi đầu vào giữa hai đùi của cô, rồi vươn đầu lưỡi cuốn lấy viên thịt nhỏ của cô nhóc. Hai chân Hiểu Nhu run lên, hai mắt vẫn nhắm mà bật ra một tiếng rên, dòng dâm dịch "phụt" một tiếng bắn ra khỏi lỗ nhỏ.

"Cục cưng của thầy thật là mẫn cảm nha." Triệu Đình Hải cực kỳ vừa lòng đối với phản ứng của Hiểu Nhu, lỗ lồn nhạy cảm như vậy thì nhất định là sẽ kẹp cho hắn sướng điên!

Đầu tiên, Triệu Đình Hải liếm láp một vòng bên ngoại bộ phận sinh dục, tiếp theo đó đầu lưỡi của hắn cắm thẳng vào trong cửa huyệt, duỗi ra cong lên, móc cho cơn nứng của Hiểu Nhu nổi lên cuồn cuộn, cặp mông đong đưa lên xuống không ngừng, tiếng rên rỉ dâm đãng khe khẽ tựa như tiếng kêu xuân của con mèo nhỏ, khiến cho dương vật của Triệu Đình Hải cứng đến mức sắp đâm thủng quần.

Triệu Đình Hải không nhịn được nữa mà cởi quần mình ra. Nửa người trên của hắn còn có thể coi là hoàn chỉnh, mới chỉ bỏ áo khoác đi, nhưng nửa người dưới thì lại trần truồng, trong bóng tối chỉ thấy có một bóng đen to lớn đang ngẩng đầu vươn lên.

Mặc kệ Triệu Đình Hải đã không thể chờ nổi mà gấp gáp muốn cắm vào lỗ nhỏ non mềm của Hiểu Nhu, thì có một việc dường như hắn vẫn chưa hết hy vọng, muốn xác nhận trước.

Hắn đưa hai ngón tay từ từ đâm vào đường đi chật hẹp của Hiểu Nhu, từ từ đâm vào rồi lại rút ra, sau vài lần như vậy thì rốt cuộc cũng xác định Hiểu Nhu đã không còn là gái trinh.

Cuối cùng trên gương mặt có thể nói là anh tuấn của Triệu Đình Hải lộ ra vẻ dữ tợn.

Từ sau khi hắn biết Hiểu Nhu vào đại học đã quen bạn trai qua lời một người bạn học của cô thì hắn đã đoán trước được, có lẽ tấm thân trong trắng của Hiểu Nhu sẽ không thể để lại cho hắn. Chỉ là dù cho hắn đã chuẩn bị tâm lý, nhưng trên mặt vẫn xuất hiện vẻ vặn vẹo vì ghen ghét.

Chắc chắn màng trinh của cô là do tên đó phá!

Hắn bôi toàn bộ chỗ dâm thủy dính trên tay lên căn dương vật cương cứng của mình, rồi nắm lấy dương vật đánh từng chút từng chút lên âm hộ của Hiểu Nhu. "Em đúng là dâm phụ, chưa gì đã vội vàng để cho người khác phá trinh! Dương vật của thầy lớn như vậy, chắc chắn sẽ khiến em sướng đến chết, sao em lại không thể chờ để thầy tới địt em chứ hả!"

Giọng điệu của Triệu Đình Hải mang vẻ oán hận, trong lòng cũng không còn do dự gì nữa. Hắn chỉ có bốn tiếng, nhất định trong bốn tiếng này hắn phải địt chết cô nhóc mà hắn đã thèm nhỏ dãi từ lâu này.

Triệu Đình Hải hạ mông xuống, quy đầu phá mở hai mép thịt bảo vệ bên ngoài, bắt đầu xâm lấn tới nơi sâu thẳm bên trong.

Một đoạn, hai đoạn, ba đoạn, mỗi lúc dương vật nhấn sâu vào một chút thì thịt non bên trong lỗ lồn lại cùng nhau đoàn kết nhất trí mà siết chặt lấy, như muốn đẩy kẻ xâm lấn ra bên ngoài, kẹp cho Triệu Đình Hải run rẩy cả người, sướng đến mức giọng nói cũng trở nên nghẹn ngào "A! Ha! Hiểu Nhu, cái lồn nhỏ của em chặt quá! Kẹp cho thầy sướng quá! Thầy biết là em đang chào đón thầy cho nên mới kẹp chặt như vậy, em yên tâm, thầy sẽ nhét toàn bộ dương vật vào trong, nhất định sẽ thỏa mãn em!"

Triệu Đình Hải nắm lấy hông Hiểu Nhu, giam cầm thân dưới của Hiểu Nhu, dương vật to lớn theo gió vượt sóng, phá vỡ từng lớp thịt non cản trở, đỉnh dương vật thành công thọc tới điểm G của Hiểu Nhu, đâm cho Hiểu Nhu kêu "A" một tiếng.

"Ha... Tất cả đều vào được rồi. Hiểu Nhu, có cảm nhận được không, dương vật của thầy thọc vào rồi này, thầy đã nhồi cho lỗ lồn của em không còn một khe hở nào nữa." Triệu Đình Hải không chuyển động, hắn để dương vật đâm vào nơi sâu nhất trong âm hộ của Hiểu Nhu, hưởng thụ cảm giác sảng khoái khi cả căn dương vật được lỗ nhỏ bao chặt.

Khoái cảm từ dương vật truyền đi, toàn thân run rẩy, Triệu Đình Hải giữ yên được một lúc thì hông đã không nhịn nổi mà dần dần chuyển động.

"A... A... Hiểu Nhu, rốt cuộc thầy đã địt được em rồi! Em có biết mỗi ngày thầy đều nghĩ tới em không? Muốn được sờ bầu vú trắng tròn của em, muốn địt cái lồn nhỏ dâm đãng của em, muốn khiến cho em rên rỉ lẳng lơ!"

Triệu Đình Hải thẳng lưng đưa đẩy, rút dương vật ra một đoạn rồi lại thọc trở về. Rút ra, thọc vào, rút ra, thọc vào, đâm cho Hiểu Nhu trong lúc ngủ cũng phải dâm kêu ê ê a a khẽ khàng, tựa như đang mơ một giấc mộng xuân.

"Ọp... Ọp... Ọp..." Mỗi lần dương vật của Triệu Đình Hải thọc vào trong âm hộ thì lại mang theo âm thanh tiếp xúc với dâm thủy, mỗi lần bị đâm vào một cái Hiểu Nhu cũng rầm rì rên rỉ theo, hai loại thanh âm này rót vào trong tai Triệu Đình Hải quả thật còn có hiệu quả hơn so với thuốc kích dục cao cấp, tần suất thúc hông của hắn dần dần nhanh hơn, Hiểu Nhu cũng không chịu nổi mà nâng mông lên xuống theo nhịp đưa đẩy của thầy giáo.

"Hiểu Nhu! Hiểu Nhu!" Triệu Đình Hải gọi tên cô nhóc đầy ngọt ngào và tình cảm, nhưng ngược lại với đó là phía bên dưới, thứ hung khí to lớn kia lại như hung thần ác sát, tư thế như muốn đâm xuyên lỗ nhỏ vô tội. "Hiểu Nhu, quả nhiên lồn của em giống hệt như thầy tưởng tượng. Không, so với tưởng tượng của thầy còn tuyệt vời hơn! Cái lồn dâm nhỏ này vừa bót vừa ấm lại ướt át, kẹp cho thầy muốn bay mất hồn rồi! Tại sao lại có thể chặt như vậy chứ?"

Triệu Đình Hải sướng đến mức nói năng lung tung.

"Thầy biết rồi, nhất định là do bạn trai của em quá vô dụng!" Triệu Đình Hải mang theo dụng ý xấu mà phỏng đoán, hắn cúi đầu ghé vào bên tai Hiểu Nhu nói nhỏ như ác ma thì thầm. "Có phải cậu ta không thể thỏa mãn em đúng không? Nếu không thì với cái lồn bót như thế này của em, vì sao cậu ta lại không địt em mỗi ngày, địt cho lồn em rộng ra? Ha, lại kẹp thầy rồi. Dâm phụ nhỏ mau buông lỏng ra đi, thầy sắp bị em kẹp cho không động đậy nổi nữa rồi."

Triệu Đình Hải nâng mông của Hiểu Nhu lên, dương vật như chỉ hận không thể dính vào bên trong, vĩnh viễn không ra ngoài, hắn dập hông tới trước, từ nơi tiếp giáp bộ phận sinh dục của hai người có một lượng lớn dâm thủy nhỏ giọt ra ngoài, quét cho háng của hai người đều dính dính nhớp nhớp.

"Chỉ là không sao, dương vật của thầy vừa lớn vừa lợi hại, thầy sẽ dùng dương vật lớn này thông cho em một lúc, địt chết em! Địt nát cái lồn của em! Để mỗi ngày em đều ngậm lấy dương vật của thầy, địt rộng cái lồn nhỏ này của em!"

Hiểu Nhu đang say ngủ hoàn toàn là dựa vào bản năng và trực giác để tạo ra phản ứng, sự co rút theo quy luật bên trong âm hộ cho thấy cô sắp đạt cao trào, hai cẳng chân trơn bóng quấn lấy hông của thầy giáo, vuốt ve xương cụt của thầy trong vô thức, rồi ra sức nuốt lấy dương vật của thầy vào bên trong.

Triệu Đình Hải làm sao chịu được loại kích thích này, hắn hít sâu một hơi, đột nhiên rút dương vật ra.

Hiểu Nhu đã chuẩn bị lên đỉnh nhưng đột nhiên lỗ nhỏ lại trở nên trống rỗng thì sao mà chịu được. Cô gái nhỏ nhắm chặt mắt, thanh âm nức nở ấm ức, bờ mông nâng lên cao, đong đưa xoay tròn, tìm kiếm vị trí của dương vật trong mơ hồ.

"Dâm phụ nhỏ, thầy sẽ tới ngay đây." Triệu Đình Hải lấy bao cao su vừa mới mua ở siêu thị từ trong túi áo khoác, nhanh chóng xé ra rồi đeo lên. Tuy hắn cũng rất muốn bắn vào trong tử cung của Hiểu Nhu, nhưng việc rửa sạch thật sự quá phiền toái, hắn chỉ có 4 tiếng đồng hồ, mỗi giây mỗi phút đều hận không thể nhét dương vật vào trong động thịt mê hồn kia không cần rút ra, vậy nên những chuyện khác nếu có thể bớt được thì sẽ bớt.

Đeo bao xong xuôi, Triệu Đình Hải nhắm ngay cửa lồn ngập nước lại thọc vào lần nữa, "Cái lồn nhỏ, thầy tới đây!"

"Nha!" Tìm lại được thứ vừa mất đi, Hiểu Nhu cao giọng rên một tiếng, trong tức khắc đã cảm thấy lỗ nhỏ trống rỗng được lấp đầy toàn bộ, hai chân quấn chặt lấy hông của thầy giáo, không cho dương vật bỏ trốn lần nữa, mông cũng nghe lời mà phối hợp chuyển động, vuốt ve kẻ xâm phạm dâm huyệt.

"Ha! Ha!" Triệu Đình Hải hoàn toàn buông thả, ra sức gian dâm học sinh cũ của mình, miệng còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ "Hiểu Nhu! Địt chết em! Địt chết em! Dương vật lớn địt chết em! Cái lồn chặt khít như vậy làm thầy chỉ muốn ngày nào cũng được nhét dương vật vào trong nó thôi! Đêm nay hãy làm dâm phụ nhỏ của riêng thầy, để dương vật của thầy ép khô dâm thủy của em. Ha... Ha... Sướng quá!"

Động tác của Triệu Đình Hải điên cuồng quá mức, chiếc xe lắc lư dữ dội trong bóng tối. Nếu có người cẩn thận chú ý, nhịp điệu lắc lư kia chỉ cần liếc mắt một cái đã làm người ta hiểu bên trong đang xảy ra chuyện tình dâm loạn gì.

Chẳng qua vốn dĩ Triệu Đình Hải đã là một tên mặt người dạ thú ra vẻ đạo mạo. Hắn thích nhất là những thứ kích thích, bằng không cũng sẽ không chuốc mê học sinh của mình rồi kéo ngay tới chỗ không người, không thể chờ kịp mà gian dâm học sinh ngay trong xe, chơi xe chấn, hơn nữa miệng còn nhớ mãi không quên thân phận thầy giáo của mình, cái loại kích thích vi phạm đạo đức này đối với hắn mà nói quả thực là một liều thuốc trợ hứng mạnh mẽ.

Tiếng dâm kêu của Hiểu Nhu càng ngày càng ngắn, càng ngày càng vội vàng, rõ ràng là đã sắp đạt cao trào, mà Triệu Đình Hải cũng chẳng tốt hơn là bao, dương vật đâm sâu thọc tới cửa tử cung, cắm rút với biên độ ngắn nhưng tần suất cao, gậy thịt cọ xát dữ dội lên vách thịt qua lớp bao cao su mỏng manh, cuối cùng khi dòng dịch nóng ấm áp của Hiểu Nhu xối tới, dương vật tàn nhẫn thọc một phát, quy đầu đâm mở cửa tử cung, rót đầy tinh dịch vào trong bao cao su.