Chàng Rể Vô Song

Chương 791: Hành động khẩn cấp



Lâm Thiên Tiếu nhận được điện thoại của Lâm Hàn, lúc này ông ấy vô cùng kinh ngạc, nghĩ thế nào cũng không thể ngờ được rằng Lâm Hàn lại có cách mua được mấy công xưởng máy móc hạng nặng này của La Quốc.

Lúc này Lâm Hàn cũng trả lời: “Con không chắc có phải là mấy công xưởng máy móc hạng nặng trước kia nhà họ Lâm muốn thu chiếm không. Nhưng quy mô mấy công xưởng này chắc không nhỏ, cũng là công xưởng công nghệ cao. Nếu không phải nhờ các mối quan hệ của Trương Thiên Sơn thì đoán chừng bỏ ra bao nhiêu tiền cũng không có được đâu”.

Lâm Thiên Tiếu nghe thấy lời của Lâm Hàn cũng khẽ gật đầu, tiền đặt cọc năm mươi tỷ, quy mô công xưởng máy móc hạng nặng này nhất định không nhỏ, nếu không thì đối phương sẽ không biết thẹn đề xuất số tiền đặt cọc nhiều như vậy.

Cho dù không phải mấy công xưởng máy móc hạng nặng mà Lâm Thiên Tiếu muốn mua trước đây. Mấy công xưởng này đối với nhà họ Lâm mà nói đều có ý nghĩa phi thường, có thể đủ giúp nhà họ Lâm mở ra thị trường công nghiệp nặng, tiến vào thị trường công nghiệp nặng, lại dựa vào tài nguyên khổng lồ của nhà họ Lâm chiếm một phần nhỏ nhoi trong thị trường công nghiệp nặng toàn cầu.

Sau đó, Lâm Hàn và Lâm Thiên Tiếu đã bàn bạc tỉ mỉ, lập ra kế hoạch.

Bên Lâm Thiên Tiếu trực tiếp cử chuyên gia đến La Quốc, sau đó bảo La Văn cũng đến đó. Trong cuộc gặp mặt bên này sẽ cùng bàn bạc thêm với đối phương, trực tiếp giao tiền ký hợp đồng.

Bởi vì đối phương mong muốn bán mấy công xưởng máy móc hạng nặng này hoàn toàn là dựa trên giao tình với Trương Thiên Sơn, vì vậy lần này cũng đòi hỏi giấu diếm một chút.

Một mặt chắc chắn là muốn La Văn đi trước, dù sao cũng quen biết đối phương. Mặt khác bên phía nhà họ Lâm cũng sẽ chỉ phái một chuyên gia đến đó ngay từ đầu để tránh dẫn đến nghi ngờ.

Đồng thời, bên phía nhà họ Lâm cũng sẽ chuẩn bị sẵn sàng, cho dù là nhu cầu về tiền vốn, nhân lực và công nghệ, toàn bộ đều sẽ chuẩn bị xong.

Chỉ cần bên phía nước La ký hợp đồng giao tiền, thành công mua được mấy công xưởng máy móc hạng nặng thì nhà họ Lâm sẽ phái số lượng lớn người làm đến đó trước.

Mặc dù theo như hợp động, đến lúc đó mấy xưởng máy móc hạng nặng cũng sẽ thuộc sở hữu của nhà họ Lâm, người của nước La không có quyền can thiệp làm bất cứ cái gì.

Nhưng để đề phòng, nhà họ Lâm cũng cần áp dụng một số biện pháp.

Suy cho cùng nếu như đối phương biết thực tế người nhà họ Lâm chấp nhận công xưởng của bọn họ, rất có khả năng sẽ áp dụng một số biện pháp phi thông thường. Rốt cuộc ai cũng hiểu rõ kết quả mấy công xưởng này của nước La đều rơi vào tay nhà họ Lâm.

Lúc đó, đoán chừng không bao lâu nữa, nước La cũng sẽ mất đi vị thế thống trị hiện tại trong lĩnh vực máy móc hạng nặng toàn cầu, rất có khả năng bị một phần nhà họ Lâm, thậm chí bị họ vượt mặt.

Vì vậy đến lúc ấy nhà họ Lâm phải tốn một lượng lớn công sức, lập tức vận chuyển công nghệ chính và thiết bị của mấy công xưởng hạng nặng này ra khỏi nước La, chuyển đến địa bàn nhà họ Lâm, tránh cho xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Dù sao thì ở trên lãnh thổ nước La, không ai biết đối phương có thể làm ra chuyện gì.

Rất nhanh, Lâm Hàn và Lâm Thiên Tiếu đã xác định kế hoặc, mau chóng kết thúc cuộc gọi, lập tức đi sắp xếp.

Lâm Hàn và Lâm Thiên Tiếu đều biết rõ ý nghĩa trọng đại của chuyện này, nếu như có thể thành công tiếp nhận mấy công xưởng máy móc hạng nặng này của nước La, có ý nghĩa quan trọng đối với nhà họ Lâm, đủ khiến họ tiến thêm một bước.

Trước đó rất lâu, nhà họ Lâm tựa như đã tiến quân vào lĩnh vực máy móc hạng nặng, dù sao thì họ hoàn toàn có khả năng kinh tế và nhân lực.

Nhưng công nghệ máy móc hạng nặng lại được mấy vùng ở nước La giữ bảo mật rất rốt, căn bản không truyền ra ngoài, người nhà họ Lâm cũng không thể có được công nghệ chính.

Mặc dù họ cũng có sắp xếp nhân viên chuyên nghiệp của mình đi nghiên cứu và phát triển, nhưng bởi vì thiếu quá nhiều, trong thời gian ngắn khó có được đột phá gì lớn, càng không cần nói đến đuổi kịp nước La về mặt máy móc hạng nặng cực kỳ phát triển.

Lúc này, sau khi quay về trang viên, La Văn liền sắp xếp mấy thủ tục.

Mặc dù thành công đập tan liên quân đám người Tạ Kiến An, nhưng họ còn rất nhiều chuyện phải xử lý.

Không nói đến việc lớn thu phục toàn bộ thế lực Vùng Xám Bắc Đông và việc làm ăn chân chính sau này, chỉ là bây giờ một đống việc nhỏ của trang viên cũng rất bận rộn.

Lúc sắp xếp tài vụ, La Văn cũng sắp xếp lại toàn bộ tài vụ trong sổ sách của trang viên.

Lần này không chỉ cao thủ tổn thất cực lớn, phía tài vụ cũng vậy. Bởi vì trước đó Tạ Kiến An đã sớm động qua tài vụ, rất nhiều tiền đã bị chuyển đi.

Mặc dù hai ngày trước được La Văn truy về một chút, nhưng phần lớn đều bị Tạ Kiến An tiêu xài cho hành động lần này. Chỉ là tặng quà cho các thế lực Vùng Xám còn lại kia thì không biết tặng bao nhiêu, mà số tiền này hiển nhiên không thể quay về.

“Thật là súc sinh”, La Văn thầm chủi, hận Tạ Kiến An đến xương tủy, càng không muốn để ông ta chết dễ dàng.

Hiện giờ Tạ Kiến An và Tạ Kiến Bình còn đang bị nhốt trong tù, mấy người La Văn sớm đã bàn bạc xong, nhất định phải từ từ giày vò, trừng phạt nghiêm khắc hai tên súc sinh này, không thể để chúng chết dễ dàng.

Đang sắp xếp tài vụ, La Văn lại nhớ ra mấy tấm thẻ ngân hàng Lâm Hàn đưa cho anh ta.

Theo như ý của Lâm Hàn, sau khi chi trả năm mươi tỷ tiền đặt cọc, bên trong hình như còn một chút tiền. Số tiền này giao lại toàn bộ cho Lan Văn quản lý.

La Văn tò mò cũng kiểm tra một chút, nhưng sau khi nhìn thấy số dư trong trong thẻ ngân hàng, cả người La Văn đều đơ ra.

Vẫn còn đúng năm mươi tỷ!

Nói cách khác, thẻ ngân hàng này ban đầu có một trăm tỷ, nhưng sau khi chi trả tiền đặt cọc năm mươi tỷ thì vẫn còn năm mươi tỷ!

Mặc dù La Văn sớm đã đoán ra điều mà Lâm Hàn nói còn thừa một chút tiền, không phải một chút, mà là rất nhiều. Dù sao thì thực lực của Lâm Hàn đều nằm ở đó, nhưng thế nào La Văn cũng không ngờ được lại có nhiều tiền như vậy.

Trước khi phụ trách quản lý toàn bộ tài vụ của trang viên, cho dù là thời kỳ hưng thích cũng không nhiều tiền thế.

Mà số tiền này giống như chỉ là Lâm Hàn tiện tay cho anh ta, không do dự một chút nào, cứ như số tiền này không có quan trọng với Lâm Hàn.

La Văn đang kinh ngạc thì Lâm Hàn đã tìm tới.

La Văn nhìn thấy Lâm Hàn đến, sắc mặt nhất thời có hơi quái dị.

“Cậu Lâm, tôi không ngờ trong thẻ của anh lại có nhiều tiền như vậy. Nhiều quá để chỗ tôi không phù hợp lắm, anh nên mang về đi”, La Văn nói, anh ta đưa thẻ ngân hàng cho Lâm Hàn. Nhiều tiền thế để trên người La Văn, quả thực anh ta không sao thoải mái, thưc sự quá nhiều.

Lâm Hàn nhìn thẻ ngân hàng La Văn đưa qua, anh cười khẽ lắc đầu. Chỗ năm mươi tỷ này đối với La Văn thì quá nhiều. Nhưng bây giờ đối với Lâm Hàn, căn bản không tính là bao, thậm chí anh không muốn quản nhiều.

Dù sao chuyện quan trọng nhất bây giờ chính là bảo đảm tiếp quản thành công mấy công xưởng máy móc hạng nặng của nước La, nếu có thể tiếp quản thành công, lợi thu được không biết sẽ có bao nhiêu năm mươi tỷ.

Lâm Hàn đẩy thẻ ngân hàng lại cho La Văn, nghiêm mặt nói: “Đừng nói mất lời này, cậu thu dọn đi, tối nay lập tức lên đường, mau đến nước La. Tôi đã phải chuyên gia đến trước rồi, cậu sẽ liên hệ với người ta. Hai người gặp nhau ở bên nước La”.