Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 2365



CHương 2387

Sau khi nói xong, cả hai người không thèm để ý tới kệ Diệp Phi (Phàm) và Đường Nhược Tuyết, đúc tay túi quần đi về phía thang máy.

Đường Nhược Tuyết hơi nghiêng đầu: “Ngăn bọn họ lại.”

Đường Thất vung tay trái lên, đám bảo vệ của nhà họ Đường lập tức bao vây xung quanh.

Thấy đường bị chặn lại, người phụ nữ tóc ngắn tức giận, trực tiếp tức giận nói tiếng Trung: “Các người thử động vào chúng tôi xem?”

Diệp Phi (Phàm) cười lạnh một tiếng: “Biết nói tiếng Trung sao? Hóa ra là các người giả vờ.”

“Tôi đã lấy được quốc tịch Đức.”

Sắc mặt Mộ Hướng Tây lạnh lùng: “Từ 12 giờ trưa hôm qua trở đi, bà đây đã không còn là người Thần Châu nữa rồi. Được nói tiếng Anh là niềm tự hào của tôi.”

“Ai thèm quan tâm cô là người ở đâu.”

Đường Nhược Tuyết đã ra lệnh một tiếng: “Bắt bọn họ lại.”

Đám vệ sĩ của nhà họ Đường nhanh chóng bao vây Mộ Hướng Tây và Chiến Phi Tường.

“Các người thật dã man, chỉ biết thẹn quá hóa giận mà không hiểu thế nào là quyền tự do ngôn luận và tự do quay chụp.”

Mộ Hướng Tây thấy vậy tức giận: “Muốn bắt chúng tôi sao? Còn không nhìn xem chúng ta là ai?”

Sau khi nói xong, cô ta và Chiến Phi Tường lao tới phía trước, đá mạnh về phía đám vệ sĩ đang cản đường của nhà họ Đường.

Động tác của bọn họ nhạy bén, ra tay cực nhanh.

Hai tên vệ sĩ của nhà họ Đường đã đánh giá thấp đối phương, lúc phát hiện có điều gì đó không ổn phải phòng thủ thì đã muộn.

Chỉ nghe bịch bịch mấy tiếng, hai tên vệ sĩ nhà họ Đường bị đá vào bụng, kêu rên lui về phía sau mấy bước.

Một cú đá thuận lợi, Mộ Hướng Tây và Chiến Phi Tường quay người lại đấm liên tiếp vào hai tên vệ sĩ khác.

Hai tên vệ sĩ nhà họ Đường duỗi tay ra chắn, định bắt lấy cổ tay Mộ Hướng Tây và Chiến Phi Tường, nhưng trong lòng bàn tay đối phương lại có một cây kích điện thu nhỏ.

Sau đó một tiếng rẹt rẹt vang lên, thân hình của hai tên vệ sĩ run lên rồi ngã xuống.

Diệp Phi (Phàm) và Đường Nhược Tuyết khẽ cau mày, có chút kinh ngạc về sự lợi hại của hai người này.

Đường Thất thấy đám vệ sĩ bị hạ gục liền không kìm được, chỉ là hai kẻ tầm thường cũng không giải quyết được, sau này làm sao có thể bảo vệ Đường Nhược Tuyết đây?

Ông ấy tiến lên một bước trước mặt Mộ Hướng Tây và Chiến Phi Tường, dễ dàng tránh thoát cây kích điện, sau đó nắm đầu hai người đập mạnh vào nhau.

“A!”

Mộ Hướng Tây và Chiến Phi Tường đồng loạt hét lên, ôm đầu ngã xuống đất.

Vài vệ sĩ khác của nhà họ Đường lao tới, trói tay họ lại, rồi theo chỉ thị của Đường Nhược Tuyết đưa vào một phòng họp.

Đây là văn phòng được Đường Nhược Tuyết thuê trong bệnh viện.

“Mộ Hướng Tây, phóng viên thực tập của báo Goddess Times, Chiến Phi Tường, nhiếp ảnh gia thực tập cho báo Goddess Times.”

Đường Nhược Tuyết đứng sau bàn làm việc, nhìn qua tài liệu mà Đường Thất tìm kiếm được: “Không ngờ mấy người lại là phóng viên nước ngoài. Thật sự khiến tôi kinh ngạc.”

Diệp Phi (Phàm) cũng khẽ gật đầu, còn tưởng đó là thám tử của Đường Hải Long phái tới do thám, không ngờ lại là người của báo Goddess Times.

Đây là một trong tám công ty truyền thông lớn của nước Đức, có tầm ảnh hưởng toàn cầu, từ trước đến nay luôn không tiếc công sức để bôi đen danh tiếng của Thần Châu.