Cấp Trên Có Mưu Đồ Làm Loạn Với Tôi

Chương 28: Là một kẻ thường xuyên đi lừa gạt người



Chẳng lẽ hắn cũng vừa tốt nghiệp đại học?

Hứa Niệm khó hiểu, nhìn người đàn ông xoay người đi vào bãi đậu xe, không nhịn được mà nghiêng nửa người ra ngoài.

Chiếc xe công vụ màu trắng lao ra, ETC* nhường đường.

(*) ETC: là viết tắt của cụm từ "Electronic Toll Collection", được hiểu là hình thức thu phí điện tử không dừng. Làn thu phí không dừng ETC là làn thu phí áp dụng công nghệ tự động nhận diện phương tiện di chuyển qua.

Ba chữ "Aurora News Agency" nổi bật trên nền màu cam.

Ánh nắng chiếu vào kính có chút chói mắt, Hứa Niệm híp híp con mắt mới nhìn rõ người đàn ông ngồi trên ghế lái, chính là người lúc nãy.

Chiếc xe công vụ màu trắng đuổi theo hướng của Trần Lệ, bỏ lại Hứa Niệm một khoảng xa phía sau.

Cô sững sờ tại chỗ, vẫn không có cách giải trăm mối lo. Phóng viên giải trí? Mọi chuyện trở nên phức tạp hơn rất nhiều.

Hứa Niệm ôm ly cà phê lạnh thấu trên tay đi về, mới nhận ra mình đã đi qua mấy con phố mà không hề hay biết.

Hứa Niệm chạy bộ một mạch, vừa về đến nhà, cô mở trình duyệt lên và tìm kiếm dòng chữ "Aurora News Agency", và mục chính thức hiện ra.

【 Báo Aurora, một tổ chức truyền thông chuyên về giải trí, đã khám phá rất nhiều tin tức về giới giải trí trong những năm gần đây, bao gồm cả . . .】

Kéo chuột xuống phía dưới, đọc từng dòng thông tin, Hứa Niệm kết luận rằng đây là một tờ báo của những tay săn ảnh chuyên nghiệp chuyên chụp lén mà ít người biết đến.

Dựa vào chụp lén đời sống riêng tư của các ngôi sao lớn đã không ít lần có những chủ đề nóng được mọi người bàn tán.

Làm sao Trần Lệ lại có quan hệ với một phóng viên của một tờ báo giải trí? Tra một chút là sẽ biết!

【 Trần Lệ, Aurora Entertainment 】

Hai từ không liên quan được nhập vào trình duyệt cùng lúc và một loạt mục vẫn hiện ra.

"Cô Trần làm rõ, trong vụ án gần đây liên quan đến việc bị cấp trên quấy rối tình dục, lần trước ông Lưu vô tình đụng phải cô ấy . . ."

"Trong những quy tắc ngầm ở nơi làm việc vào những ngày này, cô Trần với tư cách là người bị hại đã chủ động làm sáng tỏ cho cấp trên . . ."

"Cô Trần vừa mới tốt nghiệp đại học đã chủ động làm rõ vụ án. Chân tướng của vụ án cuối cùng cũng được sáng tỏ . . ."

Một vài đoạn quay ngắn không mấy nổi tiếng đã lọt vào mắt của Hứa Niệm.

Nội dung trong đoạn quay rất ngắn, nhân vật chính cũng không xuất hiện, Hứa Niệm kiểm tra trên mạng những tài liệu chi tiết về những vụ án này.

Lông mày của Hứa Niệm càng nhăn càng sâu.

Đại khái hình thức của bốn hoặc năm trường hợp đều giống nhau, hoặc là cấp trên có những hành động đi quá giới hạn hoặc có những quy tắc ngầm ở nơi làm việc, tương tự như quấy rối tình dục.

Nạn nhân đều là cô gái họ Trần, mới tốt nghiệp đại học, trong khoảng bốn đến năm vụ kể từ năm ngoái, người đều xuất hiện với tư cách là cô Trần, một sinh viên vừa mới ra trường, bị các giám đốc điều hành ở nhiều nơi khác nhau cưỡng hiếp. Sau vài ngày thụ lý vụ án, cô Trần sẽ chủ động có mặt, làm rõ vụ án cho các bị cáo này.

Bốn đến năm vụ án này đều không có ngoại lệ, như thể được tạo ra bởi một dây chuyền lắp ráp.

"Thật sự là trùng hợp như vậy sao?"

Trong một năm bốn tháng kể từ năm ngoái, cô Trần, còn được gọi là Trần Lệ, đã liên tiếp kéo các cấp trên ở năm công ty khác nhau vào vụ quấy rồi tình dục ở nơi công sở. Trình Thành cũng chính là mục tiêu thứ sáu của cô ta.

Nói cách khác, trong vòng mười sáu tháng, cô ta đã thay đổi sáu công ty và có mối quan hệ không tốt với giám đốc điều hành của ở các công ty đó. Vì vậy hơn một năm nay, mức thu nhập của cô ta khi là sinh viên mới ra trường là cực kỳ thấp.

Hứa Niệm chợt nhớ đến chiếc túi LV mới nhất mà Trần Lệ mang theo hôm nay, cả đôi giày cao gót YSL của cô ta. Tổng số trang phục của cô ta vượt quá năm con số, thậm chí nửa năm lương của cô ta cũng không đủ khả năng chi trả nổi. Một số tiền quá lớn đối với một sinh viên vừa mới tốt nghiệp đại học như vậy

Đó không phải là số tiền mà gia đình có mức sống tầm trung của cô ta có thể chi trả. Vậy dựa vào đâu mà cô ta lại có nhiều tiền đến như thế?

Hứa Niệm đi sâu vào vấn đề, lựa chọn ra công ty dễ tiếp cận nhất trong năm công ty, đồng thời cũng là người điều hành có chức vụ nhỏ nhất trong năm công ty.

Bên cạnh đó cô cũng liên lạc với trợ lý của đối phương, rất nhanh đã gặp được Lưu Huyễn Sơn, một trong những người bị Trần Lệ hãm hại.

Người này là một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi, thời gian đã để lại dấu vết sâu đậm trên khuôn mặt của hắn ta. Hắn mặc vest, đi giày da, trên môi nở nụ cười.

"Cô Hứa, tôi nghe nói cô đến gặp tôi vì chuyện của Trần Lệ?" Người này đi thẳng vào vấn đề, xem ra hắn ta quan tâm chuyện này còn nhiều hơn Hứa Niệm.

"Đúng vậy, anh Lưu, tôi là luật sư có tiếng. Vụ án này cũng giống như vụ án của anh, cũng liên quan đến Trần Lệ. Tôi nghĩ cần phải trao đổi với anh xem vụ án năm đó có phải là có ẩn tình khác? Không biết anh có đồng ý cung cấp một số thông tin cho tôi biết có được hay không?"

"Được! Tất nhiên là tôi sẵn lòng! Tôi vẫn đang đợi cô mà." Lưu Huyễn Sơn vỗ bàn đứng dậy, thu hút sự chú ý của người phục vụ.

"Tôi muốn nghe chi tiết." Đôi mắt của Hứa Niệm sáng lên, cô biết vụ án này có ẩn ý gì đó.

"Trần Lệ mới tốt nghiệp đại học năm ngoái và vừa tốt nghiệp đã gia nhập công ty chúng tôi. Lúc đầu, cô ta làm việc khá chăm chỉ. Cô ta là nhân viên bán hàng và tôi phụ trách mua hàng. Thỉnh thoảng chúng tôi có nhiều mối liên hệ, về sau không biết làm sao, cô ta đột nhiên thổ lộ với tôi. Một người đã gần năm mươi tuổi như tôi làm sao có thể đáp ứng một người đáng tuổi con mình?"

"Sau khi bị từ chối, cô ta cũng không có làm loạn, tôi cho là đã dập hết hi vọng của cô ta, cũng không có để tâm đến việc này nữa. Nhưng về sau cô ta chạy vào phòng làm việc của tôi, không nói hai lời lập tức xé quần áo, làm ra bộ dáng của người bị làm nhục, sau đó bắt đầu hét lên ầm ĩ cho tất cả mọi người nghe thấy và chạy đến . . ."

Lại là một âm mưu tự biên tự diễn.

"Sau đó thì sao?" Hứa Niệm nâng cằm chờ đợi bước tiếp theo, gần như đoán trước được kết cục.

"Về sau cô ta đưa tôi ra tòa án, ngay lúc luật sư của bên tôi đang thu thập chứng cứ, cô ta lại đến tận cửa nói là sẽ rút đơn kiện. Thế nhưng điều kiện đó là tôi phải bồi thường cho cô ta năm mươi nghìn nhân dân tệ. Để cô ta không gây phiền phức cho nên tôi buộc phải đáp ứng cô ta. Loại phụ nữ này thật vô liêm sỉ!"

"Sau này cô ta mới làm rõ. Nghe nói sau đó cô ta đã lừa được vài người và cũng thành công như thế."

"Theo những gì anh nói, cô ta lại đi hãm hại người khác phải không? Cô ta còn trẻ như vậy, lại chỉ nghĩ đến việc lừa gạt!"

Sau khi tiễn Lưu Huyễn Sơn ra về, Hứa Niệm cũng đã hiểu ra động cơ của Trần Lệ.

Lần này cô ta cũng làm theo thủ đoạn lừa gạt như những lần trước, e rằng không lâu nữa cô  ta sẽ đòi tiền Trình Thành.

. . .

Chiếc áo khoác đen càng tôn lên dáng vẻ kiều diễm của Giang Chỉ cùng với những sợi dệt màu trắng che đi thân hình quyến rũ, đôi môi đỏ rực, mái tóc gợn sóng buông xuống vai, che đi một nửa chiếc cằm nhỏ nhắn thanh tú: "Tư liệu đâu? Tra được tới đâu rồi?"

Cô kéo ghế văn phòng lên ngồi xuống, chống cằm bằng hai tay chờ đợi câu trả lời của Hứa Niệm.

Hứa Niệm là tư chất không tệ, ở bên cô lâu như vậy, hẳn là đã có chút tiến bộ. Nếu như vẫn không có tiến triển gì mà suốt ngày chỉ nghĩ đến đi cửa sau thì tốt nhất nên từ chức càng sớm càng tốt.

"Giám đốc Giang, vụ việc lần này đã được giải quyết. Trần Lệ là một người thường xuyên đi lừa gạt. Trong một năm bốn tháng sau khi tốt nghiệp đại học, cô ta vào sáu công ty và bị giám đốc điều hành của mỗi công ty quấy rối tình dục. Tất cả đều không có ngoại lệ, giám đốc có biết điều đó có nghĩa là gì không?"

Vừa nói, Hứa Niệm vừa có chút hưng phấn, quên mất người phụ nữ trước mắt là nữ ma đầu, cô lại có lá gan lớn dám đi hỏi đối phương.

"Sao? Điều đó có nghĩa là gì?"

Khi vụ án có tiến triển, Giang Chỉ không quan tâm đến thái độ cao ngạo của đối phương ra sao, cô chỉ muốn biết người nọ đã tìm ra điểm đột phá gì.