[Cao H] Bạn Trai Của Bạn Thân Là Huấn Luyện Viên Môn Cưỡi Ngựa

Chương 6: Đáy quần cưỡi ngựa bị cắt ra



Editor: Tịch An

"Anh làm sao lại... Ân a..."

Dáng người Hình Tranh quá tốt, tay nhẹ nhàng vòng một cái liền ôm chặt cả người Cố Viện trong lòng ngực, cơ bắp bên hông săn chắc, tư thế vừa đỡ cô vừa đâm về trước như vậy, có một khối cứng rắn va chạm trên bờ mông, độ cứng cùng nhiệt độ đều vô cùng kinh người.

Bàn tay to lớn cũng không an phận, dán trên cơ thể phập phồng quyến rũ, di chuyển khắp nơi.

Con ngựa không ngừng xóc nảy, làm cho Cố Viện va chạm khắp nơi với người đàn ông, qua vài ba lần liền chảy ra dâm thủy nhiễm ướt quần cưỡi ngựa, đến yên ngựa cũng bị dính ướt nhẹp hết cả.

Cố Viện thật muốn quay người lại, kéo quần nam nhân ra, thả ra côn thịt to bự đang không ngừng va chạm mình, ngậm nó trong hoa huyệt cưỡi cho sảng khoái, cả người sung sướng, máu dâm trong người được thoả mãn sảng khoái.

Nhưng ngại vì thiết lập nhân vật, cô không chỉ không thể làm như vậy, còn phải giống như thật (mà là giả) tránh né, lúc tránh né, Cố Viện " không cẩn thận một chút", cọ xát làm người đàn ông càng thêm điên cuồng.

Mắt thấy con ngựa mang theo hai người chạy càng ngày càng xa, ra xa khỏi tầm mắt của mọi người, Cố Viện còn cố ý hô:

"Không, em không cần anh dạy, em muốn Tiểu Hà"

Có sợi dây đàn căng chặt, hoàn toàn bị kéo đứt.

Hình Tranh không biết mình đang bị làm sao, từ ba ngày trước, bắt đầu từ khi Cố Viện khóc ngất xỉu trong lòng ngực hắn, mọi chuyện bắt đầu không thích hợp. Hắn bắt đầu cảm thấy em trai mình không có chút trách nhiệm, trêu hoa ghẹo bướm khắp nơi; hắn bắt đầu đau lòng, lo lắng cho cô. Sau ba ngày liên tiếp không thấy cô đến huấn luyện, lo lắng trong lòng đạt đến đỉnh điểm.

Hắn đã hạ quyết tâm, nếu hôm nay cô lại không xuất hiện, mặc kệ dùng phương pháp nào, hắn đều phải tìm được cô, xác định cô vẫn an toàn.

Còn việc vì sao mình muốn xác định cô vẫn an toàn, Hình Tranh tự nhủ, đây nợ tình của em trai hắn thiếu người ta, hắn làm anh trai có nghĩa vụ xử lý.

Nhưng tận sâu trong lòng, chính hắn cũng lờ mờ tự biết, nào có chuyện đơn thuần như thế.

Hôm nay, khi thấy cô xuất hiện ở trại ngựa, trong lòng Hình Tranh không kiềm chế được mà cao hứng. Hắn cố gắng làm mặt lạnh, cẩn thận quan sát, thấy đôi mắt cô có chút sưng, hẳn là khóc thêm không ít; khoé miệng luôn giơ cao giờ đây mím lại gắt gao, hẳn là vẫn chưa bình ổn lại dòng cảm xúc hỗn loạn...mỗi một ánh mắt mỗi một nụ cười của cô, hắn đều ghi nhớ.

Cần phải đi làm việc nhưng Hình Tranh lại không có cách nào rời khỏi trại ngựa, rời khỏi người con gái ấy một bước.

Mà giờ đây, sau những chuyện vừa phát sinh, đột nhiên Hình Tranh ý thức được mình là một người vô lý cỡ nào. Để cho Tiểu Hà dạy cô học? Dạy cô cái gì chứ?

Dạy cô làm thế nào hôn môi triền miên, hay là dạy cô làm thế nào dùng mông cong bao bọc lấy dương vật?

Thế còn không bằng để hắn đến dạy cho cô!

Cố Viện càng giãy giụa, nam nhân ôm càng chặt. Thậm chí bàn tay nóng như lửa của hắn còn không ngừng trượt xuống, lướt đến phần eo của cô nhéo thật mạnh, dẫn đến một đợt tê dại sướng khoái.

"Ôi... A... Trời ạ... Đừng..."

Hình Tranh đã đỏ mắt, hắn khống chế con ngựa, cưỡi đến khoảng sân chưa mở, tránh ở sau đại thụ. Xác định chung quanh không có người cũng không có camera, hắn dùng dây cương trói lại hai tay của Cố Viện, từ trong túi dụng cụ trên lưng ngựa lấy ra một cây dao găm nhỏ. Túi công cụ này vốn được trang bị để phòng ngừa trường hợp người mới học phát sinh việc gì ngoài ý muốn, giờ lại thành hắn được lợi.

Hình Tranh cầm dao găm, lấy sống dao lướt dọc trên trang phục cưỡi ngựa của cô gái, cách lớp quần áo cũng có thể cảm giác được mũi dao sắc bén cứng rắn một cách rõ ràng.

Cố Viện lập tức không dám cử động, cô nằm rạp trên lưng ngựa, mếu máo xin tha:

"Ông, ông chủ Hình, anh muốn làm gì?

"Viện Viện ngoan, gọi A Tranh".

Người đàn ông rõ ràng đã hạ quyết tâm, hiện tại chỉ cần cô lại thúc đẩy thêm một chút nữa thôi.

Cố Viện cắn cắn môi, quật cường mà đáp:

"Ông chủ Hình, chúng ta, chúng ta không có khả năng".

Dựa vào cái gì mà không có khả năng! Dựa vào cái gì mà gọi hắn "ông chủ Hình" đầy xa lạ!

Hình Tranh trong mắt hung ác, cổ tay hơi hơi nghiêng, mũi đao hoàn toàn đâm vào vải dệt, lực độ nắm giữ rất chuẩn, âm thanh "roẹt roẹt" vang lên, đáy quần cưỡi ngựa hoàn hoàn toàn toàn bại lộ, vị trí cặp mông trắng hồng như mật đào lộ ra một cái lỗ.

Tuy rằng thực sự tự tin vào kỹ thuật dùng dao của mình, Hình Tranh cũng không dám xuống tay cắt bậy. Cắt ra được một cái lỗ, hắn liền buông bỏ dao, dùng hai tay kéo vết rách sang hai bên, mạnh mẽ biến quần cưỡi ngựa xinh đẹp thành quần thủng đáy.

Lộ ra hoa huyệt ướt dầm dề.

Tay Cố Viện bị dây cương trói chặt, cơ thể cũng đang ép sát trên lưng ngựa, dù không nhìn thấy hành động của nam nhân nhưng cũng biết được toàn bộ nơi tư mật của mình đều đang mở rộng trước mắt hắn.

Hai chân thon dài thẳng tắp còn dẫm trên bàn đạp, cái mông thì bị người đàn ông giữ trong ngực hắn, lộ ra mật huyệt tràn đầy dâm dịch, hoa môi no đủ khép chặt, khe rãnh phấn nộn bị chất lỏng trong suốt tẩm ướt đến toả sáng, vuốt đại một cái cũng lấy được một tay đầy mật thuỷ.

Tiếng hít thở của Hình Trang càng ngày càng nặng, hơi thở nóng rực phả xuống, đầu ngón tay moi đào vài cái, giọng nói đầy đắc ý:

"Viện Viện em là kẻ lừa đảo, tiểu huyệt sắp lũ lụt rồi! Có phải đang khó chịu hay không?...Chỉ cần em gọi A Tranh, tôi sẽ cho em ngay, đảm bảo làm em sướng lên trời"