Cấm Huyết Hồng Liên

Chương 352: Đối chọi gay gắt



Nghe tới việc nhà, Áo Nhĩ Ba vẫn chưa rõ lắm, ngạc nhiên hỏi lại: "Hiện tại việc họ thật của Dịch Vân cùng với Lam Duy Nhĩ gia tộc các ngươi có quan hệ gì chứ?"

Sau một hồi nói chuyện vừa rồi, được sự xác nhận của thành chủ Ni Tư, thân phận thật của Dịch Vân là đệ tử của Tư Đạt Đặc gia tộc vốn đã không còn ai nghi ngờ gì nữa, mọi người dù kinh ngạc rằng gia tộc sớm đã diệt vong này lại có người sống sót nhưng trong điện hiện giờ, trừ hai người Ni Tư cùng Tạp La Tạp ra, không có ai nghĩ tới thiếu niên này lại có quan hệ với Lam Duy Nhĩ gia tộc.

Không phải do bọn họ thiếu phán đoán mà do Tư Đạt Đặc gia tộc đã xuống dốc lâu lắm rồi, tầng lớp cao tầng của đế quốc sớm đã quên họ từ lâu. Tuy ở đương trường có nhiều thành viên của các gia tộc nhưng không ai quá thân thiết với gia tộc đó. Gia tộc đó gồm những ai, có bao nhiêu người, ngay cả Áo Nhĩ Ba đại đế còn phải nhờ tới Trần Phong tra cứu tư liệu về gia phả mới biết được.

Một gia tộc có thể coi là một tiểu gia tộc độc cư như thế, nên cũng hiếm có người biết đến các chi thứ trong gia tộc đó, hơn nữa năm đó Mặc Tây cưới con gái của Phổ Tu Tư về làm tiểu thiếp, nàng vốn không có thanh danh địa vị, mọi người ngay cả tên của nàng còn chưa nghe qua thì sao lại đi tìm hiểu lai lịch của tiểu thiếp này xuất thân từ đâu?

Tất cả đại thần đều hoang mang nhìn thượng tướng quân Bá Nạp Đốn đứng trước, hắn vốn là người biết nặng nhẹ, mấy chục năm qua cho dù ở trong chiến trường hay trên quan trường, hắn cơ hồ chưa phạm phải sai lầm gì quá lớn, vậy mà hiện giờ dám trước mặt Áo Nhĩ Ba đại đế trực tiếp nói: "Bệ hạ, ngài lầm rồi!" Câu này vốn đã vượt qua bổn phận của thần tử, đáng lẽ nên phạt nặng. Nhưng hẳn là có nguyên do của nó, toàn bộ bọn họ đều đang chờ sự trả lời của Bá Nạp Đốn.

Lúc này, thân là một trong những người biết rõ nội tình là Ni Tư sớm đã lôi Cát Âu với vẻ mặt ngơ ngác lui sát về bên người Mễ Nặc. Hắn biết chuyện phát sinh tiếp theo chắc chắn chẳng tốt lành gì, sớm rời khỏi vòng thị phi này mới là thượng sách. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Mễ Nặc bắt gặp thần thái kích động của Ni Tư, cũng cảm thấy kỳ quái. Nhưng đồng thời cũng thầm giận hắn vì đã dấu mình thân phận thật sự của Dịch Vân, không khỏi tức giận nói: "Ni Tư thành chủ, không ngờ chuyện trọng yếu như vậy mà ngươi lại gạt không nói ra cho ta biết, hành động hiện giờ của ngươi lại rất kỳ lạ, có phải vẫn còn giấu ta chuyện gì quan trọng không?"

Ni Tư cũng không trả lời câu hỏi của Mễ Nặc, chỉ liếc nhìn Tạp La Tạp kế bên, đồng thời lắc đầu cười khổ.

Sau một lúc im lặng, Bá Nạp Đốn mới mở miệng, trầm giọng nói: "Đương nhiên là có quan hệ, họ chi thứ của thiếu niên này đúng là Tư Đạt Đặc, nhưng họ trực hệ của hắn lại là Lam Duy Nhĩ gia tộc ta. Nói cách khác, họ của hắn không phải là Tát Nhĩ Đạt, cũng không phải Tư Đạt Đặc gì đó, mà phải là họ Lam Duy Nhĩ

Lời nói nhẹ nhàng nhưng tựa như sấm động ngang tai, nghe được bí mật long trời lở đất đó, tất cả mọi người đều ngây dại!

Áo Nhĩ Ba nghe vậy ngẩn người, thân thể kịch chấn, sờ sờ cái tai như không tin vào tai mình nữa, phút chốc đứng lên, kinh hoàng nói: "Thượng tướng quân, ngươi vừa nói cái gì?"

Bá Nạp Đốn không lập tức đáp lời mà hai mắt sáng rực lên, nhìn chăm chú vào thiếu niên trước mắt, chậm rãi nói: "Đệ tử trực hệ thứ bảy của Lam Duy Nhĩ gia tộc, vốn mang tên là Dịch Vân Lam Duy Nhi, cháu nội a, ông nội ta nói không sai chứ?"

Dịch Vân thản nhiên liếc mắt lại, biểu tình không chút rung động, lãnh đạm nói: "Năm ấy ba tuổi ta đã bị các ngươi cho là phế vật nên bỏ mặc, tới năm sáu tuổi mẫu thân qua đời vì bệnh tật, sau đó bị Mặc Tây tự tay đưa cho ông ngoại. Từ thời khắc đó, ta đã không còn là phần tử của Lam Duy Nhĩ gia tộc nữa, hiện tại ta là con cháu của gia tộc Tư Đạt Đặc, mong thượng tướng quân ghi nhớ cho."

Một hỏi một đáp, thiếu niên dường như đã trực tiếp thừa nhận lời nói của thượng tướng quân, một loạt tiếng động kinh ngạc vang lên, tiếp đó là sự im lặng bao trùm. Áo Nhĩ Ba đại đế chết lặng ngay đương trường, tất cả đại thần như bị sét đánh trúng ngơ ngác đứng tại chỗ.

Thân phận đích thực của hắn không phải chỉ là gia tộc Tư Đạt Đặc sớm đã diệt vong, mà còn là đứa con thứ bảy của Lam Duy Nhĩ gia tộc sao?"

Thật là không thể tin được!

Tên đứa con thứ bảy của Lam Duy Nhĩ gia tộc, vốn không phải là không ai biết đến, mà từng là đề tài được bàn tán sôi nổi một thời.

Năm đó, mọi người đều nghe được tin tộc trưởng Lam Duy Nhĩ gia tộc Mặc Tây, cưới một tiểu thiếp sinh ra một đứa con, là đứa con trực hệ gia tộc thứ bảy, chuyện này vốn là chuyện tốt, nhưng đến vài năm sau, lại truyền đến vài tin đồn ầm ĩ. Đứa con thứ bảy này có mái tóc màu đen, cực kỳ khác biệt với huyết mạch của Lam Duy Nhĩ gia tộc, huyết mạch của hắn không đủ điều kiện tu luyện đấu khí tổ truyền ngàn năm của gia tộc họ, đó là tuyệt học "Cuồng lôi phách quyết."

Chỉ cần một tin đồn, chuyện tốt hóa thành chuyện xấu, danh tiếng của đứa con thứ bảy này bỗng dưng được lan truyền rộng rãi.

Thanh danh của "Đứa con thứ bảy phế vật" truyền đến tai các đại gia tộc. Bọn họ nghe được, đều cười thầm trong lòng, Lam Duy Nhĩ gia tộc cho đến nay đều là đế quốc đệ nhất thế gia, tự cho mình là vương giả, đặt toàn bộ các thế gia khác ở dưới mình. Hiện giờ có cơ hội làm xấu mặt mũi Lam Duy Nhĩ như thế, bọn họ làm sao không vui cho được?

Lại qua vài năm nữa, mọi người không còn nghe tin tức về đứa con thứ bảy đó nữa, bá tước Mặc Tây chỉ trả lời cho mọi người hai từ đơn giản, đó là "Bệnh chết", kể từ đó, trong gia tộc Lam Duy Nhĩ không còn sự tồn tại của đứa con thứ bảy nữa.

Sự tình đến thế thì cũng nên chấm dứt. Câu chuyện đáng xấu hổ của gia tộc cuối cùng đã chìm xuống, nhưng không ai có thể ngờ được, giờ phút này đứng giữa đại điển phong tước, người xuất sắc nhất trong ma đấu đại hội, người đã làm cho tất cả kinh ngạc không thôi, người đã làm cho ai cũng không tiếc thủ đoạn quyền lợi để mời chào, vậy mà người đó lại mang danh phế vật, là đứa con thứ bảy bị Lam Duy Nhĩ gia tộc ruồng bỏ.

Sự tình đúng là vô cùng rối rắm, quá trình lại lắc léo nhưng lại đem đến cho người ta kết quả kinh người. Bọn họ làm sao mà không sợ cho được?

Giống như ông trời trêu người, nhưng sự trêu đùa này không phải hơi quá sao, hơn nữa lại còn với Lam Duy Nhĩ gia tộc!

Không!

Ngay cả các tướng lĩnh, đại thần có mặt tại đó còn cảm thấy không thể tin nổi, huống chi là người dân đang xem quá trình phong tước qua ma pháp ảnh tượng, bọn họ còn kinh ngạc hơn gấp bội.

Trên đời này không có bước tường nào có thể che được gió, có đủ mọi lời đồn đãi về đứa con thứ bảy của Lam Duy Nhĩ gia tộc, năm đó cơ hồ toàn bộ cư dân của Kỳ Võ thành đều đã nghe qua. Nhưng đó chỉ là đề tài tán chuyện trà dư tửu hậu của bọ họ thôi, hiện giờ người thật vẫn đang sống sờ sờ trước mặt.

Đứa con thứ bảy vốn được đồn đãi là phế vật. Nhưng nhờ sự cố gắng của bản thân, sáng tạo kỳ tích, đạt được danh hiệu xuất sắc nhất trong ma đấu đại hội, làm rung động lòng người – đó chính là thiếu niên tóc đen trước mặt này!

Vào lúc thiếu niên trực tiếp thừa nhận phận của mình, tất cả mọi người đều kinh hãi, một câu cũng không nói nên lời, chỉ lẳng lặng đứng ngẩng đầu nhìn vào ma pháp ảnh tượng trước mặt, giờ khắc này, toàn bộ Kỳ Võ đế quốc đều lặng yên không một tiếng động.

Là người của Lam Duy Nhĩ gia tộc, trước đánh bại thiên tài ma pháp Phụ Á, làm bị thương nặng người kế thừa chức tộc trưởng là Ma Đa, làm cho bọn họ tưởng rằng sự việc vốn dễ như trở bàn tay, phải cam tâm tình nguyện nhường lại lãnh địa hơn trăm dặm của yêu đạt trấn, hơn nữa còn phải trả một cái giá nặng nề. Người thiếu niên tóc đen đó lại chính là một phần tử trong gia tộc bọn họ!

Nói cách khác, hắn sở dĩ đánh bại Phụ Á cùng đả thương nặng Ma Đa, tất cả đều là tỷ tỷ và ca ca của hắn, một tay diệt hết sự chờ đợi và hi vọng của Lam Duy Nhĩ gia tộc, chính là do đứa con thứ bảy phế vật năm đó thực hiện. Lam Duy Nhĩ gia tộc mất nhiều hơn được, hết thảy chỉ có thể nói là gieo gió gặt bão.

Ở chính giữa đại điện, Bá Nạp Đốn trầm giọng nói: "Chuyện phát sinh năm đó, ta thừa nhận các trưởng bối như ta đã sai lầm, nhưng vô luận thế nào, ngươi đã sinh ra ở Lam Duy Nhĩ, mang họ là Lam Duy Nhĩ, là một phần tử mang huyết mạch trực hệ Lam Duy Nhĩ!

Mắt Dịch Vân không chớp động, nhìn thẳng vào đối phương, kiên định nói: "Bá Nạp Đốn tướng quân, ta lập lại một lần nữa, từ lúc mẫu thân ta bị gia tộc các ngươi làm cho u sầu mà chết, từ lúc đuổi ta ra khỏi cửa Lam Duy Nhĩ, ta đã không còn là thành viên của gia tộc các ngươi nữa, tên của ta là Dịch Vân, họ của ta là Tư Đạt Đặc, Dịch Vân Tư Đạt Đặc chính là tên của ta"

"Lam Duy Nhĩ không có liên quan gì tới ta, không phải gia tộc, không phải dòng họ, càng tuyệt đối không phải là tên ta!"

Hai người ở hiện trường, đáng lẽ nên là quan hệ thân thiết trong gia tộc, bây giờ lại như cừu địch đối mặt với nhau. Mọi người đều không nói gì, trong lòng chỉ âm thầm nhìn tấn bi hài kịch về ân oán trong gia tộc này.

Áo Nhĩ Ba đại đế ngồi xuống, vô lực dựa vào vương tọa, một đại điển phong tước trang trọng lại thành đến mức này, giống như lời nói lúc trước của Bá Nạp Đốn – việc này vốn là "việc nhà". Nhưng việc nhà này lại làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến nghi thức đặt tên cho lãnh địa.

Hơn nữa, trò khôi hài này lại diễn ra trước mặt tất cả dân chúng trong nước, cho dù bây giờ có sai người lập tức dừng tất cả ma pháp ảnh tượng lại đi nữa cũng không còn kịp rồi, chỉ là cố vớt vát chút thể diện còn lại thôi.

Áo Nhĩ Ba biết được thân phận thật sự của thiếu niên này, cũng thầm cảm khái Lam Duy Nhĩ gia tộc thật là tự lấy tảng đá đập vào chân mình, lại đem chính kỳ tài về ma vũ trục xuất khỏi gia tộc. Mất nhiều hơn được, nhưng tuyệt không nên ngả bài ngay lúc này chứ. Bây giờ trong lòng ngoài sự oán giận, thì sự ngạc nhiên cùng bất đắc dĩ còn nhiều hơn.

Việc này chính là việc trong nhà, cho dù hắn là đế vương thì cũng không tiện can thiệp vào.

Kinh ngạc nhìn vào vẻ mặt quật cường của thiếu niên, Bá Nạp Đốn đau lòng nói: "Trong cơ thể chúng ta vốn chảy cùng dòng máu, vốn không phải người ngoài, ngươi đã nhận được khối lãnh địa kia thì Lam Duy Nhĩ gia tộc cũng không muốn lấy lại, nhưng ngươi…Chẳng lẽ quan hệ của chúng ta trong đó không có lấy một cơ hội để cứu vãn sao?"

Đúng là hiếm thấy Bá Nạp Đốn nói giọng cầu khuẩn như thế, Dịch Vân trầm mặt một lúc lâu, sau đó nhẹ giọng nói: "Một tấm gương khi đã vỡ thì cho dù sửa lại như thế nào cũng không làm mờ đi vết nứt trên nó. Đối với Lam Duy Nhĩ gia tộc thì lòng ta đã chết, sau khi nghi thức đặt tên cho lãnh địa chấm dứt thì tên của ta là Dịch Vân Tư Đạt Đặc. Điều này không thể thay đổi được, mong Bá Nạp Đốn tướng quân thông cảm."

Những lời này, là những lời khách khí nhất mà Dịch Vân nói với Bá Nạp Đốn từ lúc biết nhau đến giờ. Chỉ là, tâm của hắn vốn cứng như sắt, chuyện đã quyết định tuyệt không thay đổi, hắn lựa chọn chi thứ Tư Đạt Đặc đã trầm luân, thay vì trực hệ Lam Duy Nhĩ gia tộc.

Tam hệ ma vũ đồng tu đều đạt cùng một giai vị, là thiên tài có một không hai từ trước đến nay, còn có kỹ thuật luyện khí ma pháp binh có một không hai. Cái gọi là phần thưởng lớn nhất, giá trị của lãnh địa hơn trăm dặm quanh Yêu Đạt trấn hoàn toàn không thể so sánh với hắn được, sao Bá Nạp Đốn có thể cam tâm mà bỏ qua được?

Huống chi, nó lại là cháu nội của mình, tất cả phẫn hận đều được bị xóa sạch, chỉ còn lại tình thương, mình phải lôi kéo nó, phải nhất định làm nó trở về.

Đi lên từng bước, tâu lên Áo Nhĩ Ba đại đế: "Bệ hạ, đây chung quy chỉ là việc nhà của gia tộc thần. Nếu tranh luận ở đại điện thì không ổn lắm, xin ngài lập tức cho dừng lại nghi thức đặt tên lãnh địa. Thần có tin tưởng mười phần là sẽ thuyết phục được cháu nội thân sinh của tại hạ."

Dịch Vân hướng về trước, kiên định nói: "Bê hạ, quyết định của ta không thể sửa đổi, ta vốn được ngoại công và cậu chăm sóc từ nhỏ, cũng đã tu luyện công pháp tổ truyển của Tư Đạt Đặc bộ tộc, nếu không có bọn họ thì không có Dịch Vân hôm nay. Hiện nay Tư Đạt Đặc gia tộc chỉ còn lại mình ta, sau có thể sửa họ khác được? Khẩn thiết thỉnh cầu bệ hạ, cho tiếp tục nghi thức đặt tên lãnh địa!"

Kết quả thật đúng là không ai lường được, mà sự tình cũng không ai ngờ tới, người này lại có ràng buộc huyết mạch với gia tộc kia. Hai bên không ai nhường ai, đối chọi gay gắt.