Cả Nước Đều Bảo Chồng Nhỏ Của Tôi Bị Điên

Chương 88



Chu Sinh muốn làm từ thiện, việc này chỉ có lợi không có hại. Lúc Hoắc Thâm biết còn vui không hết, muốn sắp xếp với tìm thử một nơi để cậu làm từ thiện, sau đó xếp lịch. Nhưng mà nhìn lịch trình dày đặc của cậu, cuối cùng đành thôi.

Bên cạnh lịch diễn quay phim ở đoàn, Chu Sinh vẫn còn làm nhân vật chính trong chương trình của bản thân. Tuần lễ thời trang vừa qua, cùng quả bom tin tức kia khiến công chúng đều ngóng đến dài cổ tập tiếp theo của chương trình "Hôm nay ai nấu tôi ăn?".

"Chủ tịch, ngày kia là tới lịch phát sóng hàng tuần rồi. Cậu định mời khách mời nào?" Hoắc Thâm gấp gáp hỏi.

"Tố Lượng." Tần Hà Vũ nhàn nhạt đáp.

Bên kia đầu dây điện thoại không thấy Hoắc Thâm đáp lại, Tần Hà Vũ cũng không lên tiếng. Anh cần mẫn gõ bàn phím máy tính, lại nhìn người đàn ông đang ngồi ở ghế sô pha đối diện bàn làm việc của bản thân.

Người đàn ông này nhìn qua trạc tuổi Tần Hà Vũ, nhưng mà cơ thể cao lớn hơn, mùi vị đàn ông cũng càng thêm nồng đậm. Chỉ thấy anh ta đưa mắt nhìn tới Tần Hà Vũ, đúng hơn là chiếc điện thoại từ nãy đến giờ vẫn chưa kết thúc cuộc gọi.

"Tố Lượng hiện tại đang ở nước ngoài, không thể về kịp." Giọng Hoắc Thâm đột nhiên vang lên.

"Anh ta về nước rồi, vì giấu đám báo săn nên chỉ về có một hai ngày, quay xong liền rời đi." Tần Hà Vũ đáp lại. "Cũng đã chừng đấy năm hai người không gặp mặt rồi. Anh..."

"Tút....."

Chiếc điện thoại ngắt ngang bất ngờ, lời đến bên môi của Tần Hà Vũ cũng theo đó nghẹn lại. Mà biểu cảm chờ mong trên gương mặt của Tố Lượng cũng bị dập tắt.

Hai người đàn ông nhìn nhau, sau đó không nói gì cả.

*****************



Chu Sinh nhạy cảm phát hiện ra quản lý đại nhân nhà mình đang rất cau có, đồ ăn cũng đều tịch thu, nói cậu ăn nhiều như vậy sẽ bể bụng. Trương Nhất cũng dính chưởng, không thể động vào đám đồ ăn vặt.

"Có ai động vào quản lý nhà em sao?" Đổng Khiết Chi vừa diễn xong cảnh quay liền chạy lại chỗ Chu Sinh hóng hớt.

"Em không biết." Chu Sinh lắc lắc đầu.

Hai người đứng gần nhau nhìn về một hướng. Quản lý của Đổng Khiết Chi cũng vừa hay chụp một tấm, sau đó mang tới chỗ Hoắc Thâm hỏi về việc đăng hình. Dù sao nếu tự tiện đăng lên cũng không phải phép cho lắm.

"Bức hình thân mật như này, sợ là sẽ có người xào CP." Hoắc Thâm nhìn xong liền nhăn mày.

Vị quản lý của Đổng Khiết Chi nghe xong cũng nhìn lại, chỗ nào thân mật chứ? Tay của Đổng Khiết Chi còn đang đặt trên đầu Chi Sinh kia kìa, nói giống mẹ con có người còn tin ấy chứ?

"Cô Chi là Alpha phải chứ?" Hoắc Thâm nhìn Đổng Khiết Chi. "Tôi chỉ là lo xa thôi. Cậu Sinh hiện tại đã có gia đình nên..."

"Không sao, không sao, là tôi không suy nghĩ chu toàn."

Tuy vậy vẫn có người có tâm trong đoàn phim chụp hình gửi ra ngoài cho cánh nhà báo, chưa tới buổi tối đã có mấy bài viết loạn thất bát tao nói Chu Sinh lăng nhăng, không biết giữ mình.

Giới giải trí có nhiều nhất chính là mấy cái tin tức về chuyện tình cảm của các minh tinh. Chẳng mấy chốc chuyện này loạn xị ngậu cả lên. Hôm trước Tần Hà Vũ ghé đoàn còn thị phạm một đoạn cũng bị lôi ra.

[Tôi nói mà, có thể là đóng kịch thôi. Làm gì có chuyện Tần ảnh đế lại ưng một người không có gì đặc sắc chứ?]

[Lầu trên nói khó nghe quá. Tình yêu còn cần phân biệt sao?]



[Phải đó, con đ* tình yêu nó quật thì phải chịu thôi.]

[Nhưng mà mấy người có thấy hai người bọn họ đăng ảnh đôi không? Còn có nhẫn cưới, hôm đính hôn không phải có nhẫn cưới sao?]

[Phải đó, thế nhẫn cưới đâu?]

[Nhẫn cưới đây này.]

Tần Hà Vũ lúc trở về nhà thì thấy được tin này. Anh tháo cà vạt, lại để hở ra sợi dây chuyền xỏ nhẫn, chụp một tấm đăng lên dưới bài viết.

Cộng đồng mạng thấy được bình luận có tích xanh liền hú hét chụp hình đăng lại, cả diễn đàn sôi động không để đâu cho hết. Lúc Chu Sinh về, bên dưới acc cá nhân của cậu lại thêm mấy tràng chúc phúc với ngưỡng mộ.

Tần Hà Vũ thấy người về liền kéo cậu lại chụp một tấm làm ảnh đại diện. Ảnh khoe ân ái này đăng lên đều đem người chứng kiến bị thồn cơm chó đầy họng.

Mà Hoắc Thâm đưa người lên tận nhà cũng chứng kiến một màn này biểu thị, bản thân không hề ghanh tị đâu.

"Hoắc Thâm."

Một giọng nói quen thuộc vang lên từ cửa một trong các phòng ngủ, Tô Lượng đứng đó, lúng túng nhìn Hoắc Thâm đứng ở cửa vào.

Hoắc Thâm thấy người, động tác rất nhanh liền quay đầu rời đi. Tô Lượng cũng chạy theo anh.

Chu Sinh cùng Tần Hà Vũ nhìn theo hai người ta đuổi anh chạy, sau đó mặc kệ. Bọn họ đi làm cả ngày, mới không quan tâm hai người kia ta truy anh đuổi đâu.