Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 1479: Thần thú giãy giụa (1)



Dựa theo ký ức lưu lại trong thân thể nguyên lai của Ngọc Lưu Li, mà bắt đầu tu luyện.

Vốn dĩ Ngọc Lưu Li cũng có chút công phu quyền cước, hiện tại còn có thể tu luyện, ở đây rất nguy hiểm, vì có rất nhiều linh thú đang sinh sống trong vùng núi non này.

Nhưng nàng ta không vội vã quay về báo thù, mà ở nơi núi non này tu luyện.

Ngoài ý muốn lại sờ thấy Khổng Lâm đang nghỉ tạm ở trên chạc cây.

Mơ màng hồ đồ mà lập khế ước với Khổng Lâm.

Khổng Lâm là một thần thú, hơn nữa đã trải qua thiên kiếp mới trở thành thần thú.

Linh thú tu luyện không được trời ưu ái giống như nhân loại.

Khổng Lâm trở thành thần thú, cũng phải ăn rất nhiều khổ, chịu đựng lôi kiếp bổ lên người, gian nan vượt qua hết lần kiếp nạn này đến lần kiếp nạn khác.

Thật vất vả mới trở thành thần thú, nhưng bây giờ lại mơ màng hồ đồ bị một nhân loại nhỏ yếu lập khế ước.

Nhân loại nhỏ yếu này hắn chỉ cần một cái móng là có thể xé nát, nhưng sau khi lập khế ước, lại bị đoạt mất đi tự do.

Hơn nữa, còn là khế ước chủ tớ, sinh tử đều nằm trong một niệm của Ngọc Lưu Li.

Ngọc Lưu Li bảo Khổng Lâm làm cái gì thì phải làm cái đó, không thể phản kháng, cho dù hắn có chết, cũng không có ảnh hưởng gì đến Ngọc Lưu Li.

Thậm chí bảo hắn tự bạo linh đan, hắn cũng phải tự bạo.

Vừa mới xuyên qua Ngọc Lưu Li còn thực nhỏ yếu.

Khổng Lâm nhất định phải đảm nhiệm trách nhiệm bảo hộ cho Ngọc Lưu Li.

Bởi vì nếu Ngọc Lưu Li chết, thì hắn cũng không sống được.

Đặc điểm lớn nhất của Ngọc Lưu Li chính là bị người khác hận, bất luận là vì ghen ghét hay là cừu hận, thì kẻ thù của nàng ta cũng không phải ít.

Cố tình trêu chọc để kiếm địch nhân, mà địch nhân so với nàng ta còn cường đại hơn.

Ngọc Lưu Li nhỏ yếu tự mình tìm đánh, gặp phải địch nhân không thể chống cự nổi thì kéo Khổng Lâm ra lãnh đạn.

Khổng Lâm là thần thú nha, cũng có nhiều mặt mũi nha.

Rõ ràng Khổng Lâm tự mình tu luyện mà thành, vất vả cực khổ tu luyện ra tới thực lực.

Lại thành thực lực để Ngọc Lưu Li đem ra khoe khoang, lập được khế ước thần thú, có bao nhiêu mặt mũi nha.

Không biết có phải Ngọc Lưu Li muốn khoe ra hay không, nhưng Ngọc Lưu Li lại không ngừng lôi ra để cho người khác thấy.

Khổng Lâm cũng không nghĩ ra, tự mình vất vả tu luyện, mơ màng bị hạ khế ước, sau đó bắt đầu cuộc sống tiểu đệ khổ bức.

Không có chỗ nào tốt, không có tự do, cả đời phục vụ, tánh mạng còn nằm trong tay người khác.

Linh thú tu luyện ra linh trí, lại có thể tu luyện ra được hình người, nhiêu đó thôi đã tiêu tốn không biết bao nhiêu thời gian chịu cùng gian khổ, quả thực nói ra không hết.

Vốn dĩ linh thú sống trong rừng, đều là cường giả vi tôn, kẻ yếu sẽ bị đào thải, trong lúc tu luyện, còn phải đảm bảo mình còn sống, không bị thiên địch xé xác.

Khổng Lâm không cam lòng, toàn bộ nỗ lực mà hắn có đều bị nhân loại nhỏ yếu này ngồi xổm lên.

Bị một nhân loại nhỏ yếu đạp dưới chân, như con gà chọi bị đem ra thi thố.

Nếu gặp phải địch nhân cường đại quá mức, còn phải liều cả tánh mạng bảo hộ 'chủ nhân'.

Bởi vì 'chủ nhân' chết, hắn cũng không sống được, phải bảo vệ 'chủ nhân' giống như bảo vệ tròng mắt.

Vị 'chủ nhân' này còn cố tình thích làm gì thì làm.

Vô cùng tỏ ra uy vũ khí phách, mặc kệ là ai cũng có thể sẵng giọng, cho dù là người nào cũng dám trêu.

Mỗi khi như vậy, Khổng Lâm ở phía sau quả thực vô cùng đau đầu.

Lúc nào xảy ra chuyện cũng lôi hắn ra chắn.

Có đôi khi Ngọc Lưu Li còn ỷ vào có hậu thuẫn là hắn, nên không kiêng nể gì.

Oán niệm của Khổng Lâm chính là không cam tâm, nếu bị đánh bại bởi một cường giả thì còn chấp nhận được, vì rốt cuộc vẫn là cường giả vi tôn, đằng này lại bị một nhân loại nhỏ yếu lập khế ước, hơn nữa còn là khế ước chủ tớ.

Điều này làm cho Khổng Lâm, một linh thú vất vả lắm mới trở thành thần thú, không thể nào cam tâm.

Vào thời điểm Ngọc Lưu Li chưa đủ cường đại, đều phải dựa vào Khổng Lâʍ ɦộ giá hộ tống, hơn nữa đều cưỡng chế hắn.

Thân là một thần thú tính tình cao ngạo thì làm sao có thể chịu được.

Thực lực Ngọc Lưu Li càng cường đại, thì khế ước thần thú càng lợi hại theo, còn có thêm thần khí hủy thiên diệt địa.

Sự tồn tại của Khổng Lâm liền có chút râu ria.

Bình thường sẽ trở thành thú cưỡi, không cần phải liều mạng để bảo vệ Ngọc Lưu Li.

Nhưng cấp bậc linh thú trong thế giới này rất nghiêm ngặt, sau này những thần thú mà Ngọc Lưu Li lập khế ước đều rất lợi hại, toàn là thượng cổ thần thú.

Thực lực của Khổng Lâm xem ra kém hơn so với một tá lại một tá thần thú thượng cổ.

Khổng Lâm còn xấu hổ hơn nữa khi khế ước của mình là khế ước chủ tớ, trong khi những thần thú khác đều là khế ước bình đẳng, hoặc là khế ước linh hồn.

Khế ước bình đẳng là loại khế ước mà cho dù một bên chết đi, thì bên còn lại cũng không chịu ảnh hưởng gì.

Còn khế ước linh hồn là loại khế ước đem vận mệnh hai bên quấn vào nhau, một bên chết đi thì bên còn lại cũng chết theo.

Cũng chỉ có Khổng Lâm là khế ước chủ tớ, sinh tử của hắn đối với Ngọc Lưu Li không hề có ảnh hưởng gì.

Lúc đó Khổng Lâm liền nghĩ, nếu sự tồn tại của bản thân đã trở nên râu ria, liền muốn cũng Ngọc Lưu Li giải trừ khế ước.

Khi Khổng Lâm đưa ra yêu cầu này, Ngọc Lưu Li lại có chút thương tâm, nói thú khế ước đều là đồng bọn với nàng, sao ngươi có thể làm như vậy.

Nhưng Ngọc Lưu Li là người cao ngạo, nếu Khổng Lâm không muốn cùng mình, thì trực tiếp khí phách mà giải trừ khế ước.

Khổng Lâm còn chưa kịp cao hứng, đã bị quân đoàn thần thú của Ngọc Lưu Li thay phiên nhau chà đạp một lần.

Còn nói Khổng Lâm sao có thể làm như vậy.

Khổng Lâm đánh không lại đám thượng cổ thần thú đó, chỉ có thể nghẹn khí nói với Ngọc Lưu Li rằng sẽ thề trung thành sống chết cùng nàng ta.

Ngọc Lưu Li còn hào phóng thưởng cho Khổng Lâm một ít đan dược, bảo Khổng Lâm hảo hảo tu luyện.

Khổng Lâm cảm thấy thực dày vò, hắn ăn bữa hôm lo bữa mai như vậy, không hề có tự do, mệnh còn không ở trong tay mình.

Mỗi lần đi đến địa phương nào, cũng phải cõng trên lưng mình một đoàn trọng thần thú.

Quả thực uy vũ khí phách.

Tâm nguyện của Khổng Lâm chính là thoát khỏi Ngọc Lưu Li, muốn được tự do, trong lòng khổ sở nghẹn khuất nha.

Ngọc Lưu Li còn nói xem hắn trở thành đồng bọn gì chứ.

Nhưng nếu mệnh của Ngọc Lưu Li nằm trong tay hắn, thì Ngọc Lưu Li đã sớm bị đâm thủng thành cái sàng rồi, rồi Khổng Lâm cũng bị diệt luôn.

Những con thượng cổ thần thú đó còn tưởng chuyện lập khế ước với Ngọc Lưu Li là chuyện của bọn họ, nhưng Khổng Lâm lại không chịu được.

Ngọc Lưu Li tay chân nhỏ yếu, muốn hắn phải hộ tống hộ giá, nhưng khi có nhiều lực lượng cường đại rồi, liền xem Khổng Lâm như phương tiện di chuyển, nếu Khổng Lâm muốn chạy chính là phản bội lại Ngọc Lưu Li.

Ninh Thư đứng ở bên dòng suối, soi mình xuống mặt nước ngắm mình thử trông như thế nào.

Không hổ danh là thần thú khổng tước, khuôn mặt thiệt tinh mỹ, loại sắc đẹp phi giới tính, đẹp thật sự.

Ninh Thư còn hoài nghi Ngọc Lưu Li cảm thấy Khổng Lâm lớn lên thật đẹp, nên mới lưu Khổng Lâm lại bên người để ra vẻ.

Nói cho cùng chung quanh có mỹ nam vờn quanh, tâm tình sẽ hảo hảo nga.

Tâm nguyện của Khổng Lâm là thoát khỏi Ngọc Lưu Li, nhưng hiện tại Khổng Lâm đã cùng Ngọc Lưu Li lập khế ước rồi.

Linh hồn bị nắm giữ trong tay Ngọc Lưu Li, chỉ bằng một nhất niệm của Ngọc Lưu Li, thì nhiệm vụ của Ninh Thư liền thất bại.

Thành bại của mình, mọi nỗ lực của mình đều nằm trong một nhất niệm của người khác, có khả năng tiêu tán bất cứ lúc nào.

Ninh Thư rõ ràng cảm nhận được tâm tình của Khổng Lâm, loại cảm giác này thật là không xong.

Vấn đề là khế ước đã lập, làm sao giải trừ đây?

Loại quy tắc khế ước này được pháp tắc thiên địa thừa nhận, nếu vi phạm, sẽ bị pháp tắc thiên địa mạt sát.

Trừ phi người lập khế ước nguyện ý giải trừ khế ước.

Nhưng mà sau khi giải trừ, đối với người lập khế ước cũng có ảnh hưởng.

Có người thà nhìn thần thú mà mình khế ước tự bạo chết, cũng không muốn giải trừ khế ước.

Ninh Thư nhíu mày, ảnh ngược trong nước cũng nhíu mày theo, khuôn mặt đẹp như ngọc mang theo u sầu.

Bởi vì lớn lên đẹp, nên hiện tại Ninh Thư chính là một mỹ nam tử u buồn.

Một mỹ nam tử u buồn đứng một mình bên dòng suối, kỳ thật trong lòng Ninh Thư đang dùng tất cả ngôn ngữ bại hoại nhất mà mắng chửi.