Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 127



Chương 128

Những học sinh Dư Hồng Văn xung quanh, cũng chính là đám người Đinh Vĩnh Phong, nhất thời lộ vẻ kinh ngạc.

Châm pháp này, sao nhìn không được tự nhiên như vậy, rồi lại có một loại cảm giác quen thuộc như vậy?

Đột ngột.

Thân thể mọi người run lên.

“Đây… đây là phiên bản ngược của Cửu Chuyển Hồi Dương Châm?”

Lục Vân thi triển ra châm pháp, nhưng là phiên bản ngược của Cửu Chuyển Hồi Dương Châm.

Hồi dương cứu nghịch, sinh tử độ hồn.

Khi thi triển Cửu Chuyển Hồi Dương Châm, nó là một môn châm pháp cứu người, nhưng khi thi triển ngược lại, nó chính là một môn châm pháp độ hồn, mỗi một châm đi xuống, đều là tra tấn sống không bằng chết.

Khi ngườc chiều đủ mười hai châm, người thụ châm tuyệt đối hồn phi phách tán.

Chỉ thấy Lục Vân một tay đè Lý Tuyền, một tay khác, lại dùng tốc độ cực nhanh thi triển châm pháp, đảo mắt liền đi tới châm thứ mười.

Lý Tuyền cả người run rẩy.

Loại đau đớn này, không chỉ đến từ thân thể mà đến từ linh hồn, phảng phất từng cây trường châm sắc bén kia, đâm vào tủy não của ông ta.

Mọi người chung quanh hoàn toàn ngây dại.

Một là bị sự tàn nhẫn của Lục Vân làm cho chấn động, hai là, bọn họ không dám tưởng tượng, Cửu Chuyển Hồi Dương Châm lại còn có châm thứ mười?

Chẳng lẽ châm pháp mấy chục năm qua mình học, đều là sai?

Vấn đề này, có lẽ Dư Hồng Văn có thể giải đáp bọn họ, nhưng giờ phút này, vị lão tiên sinh này căn bản không có tâm tư giải đáp cho bọn họ nghe, bởi vì chính ông ta cũng đang kích động đến sắc mặt đỏ bừng.

Nếu có được châm pháp này, chết cũng không hối tiếc!

Không ngờ bản thân ông ta đã sắp xuống đất, còn có thể nhìn thấy một bản Cửu Chuyển Hồi Dương Châm hoàn chỉnh, cho dù Lục Vân không thu ông ta làm đồ đệ, chỉ cần hôm nay có thể để cho ông ta xem hết bộ châm pháp này một cách hoàn chỉnh, ông ta chết cũng thấy vui lòng.

Dư Hồng Văn khẩn cấp muốn nhìn thấy, châm thứ mười hai trong truyền thuyết, rốt cuộc như thế nào?

Nhưng mà ông ta hoàn toàn cũng quên mất, nếu Lục Vân hoàn toàn dùng đủ mười hai châm, thì học trò Lý Tuyền của ông ta cũng sẽ lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân.

“A – – tôi nói! Tôi nói! Van cầu cậu đừng hành hạ tôi nữa!”

Lý Tuyền rốt cục chịu không nổi thống khổ như vậy, vì thế từ chuyện chẩn đoán sai cho cô bé kia, cho đến bôi nhọ Hạnh Lâm Đường, hết thảy đều nói ra một lượt, trả lại sự trong sạch cho Lâm Thanh Đàn, cũng trả lại sự trong sạch cho người phụ nữ.

Khi nghe được kết quả như vậy, tất cả mọi người đều ngây dại.

Ngay sau đó.

Một cơn giận dữ bộc phát.

Bọn họ tin tưởng Lý Tuyền như vậy, không ngờ tên khốn này lại không biết xấu hổ như thế, để cho ông ta sống đúng là đang lãng phí không khí.

Vừa rồi thấy Lục Vân tra tấn Lý Tuyền tàn nhẫn như vậy, mọi người còn rất đồng tình với Lý Tuyền, nhưng hiện tại, ước gì ông ta chết sớm một chút.