Biên Niên Sử An Nam

Chương 73: Nếu ta không muốn làm thì sao ?



« Tiên Trưởng ? Không có hứng thú ».

Nhìn bộ dạng ngạc nhiên và khó hiểu của Kim Nam Võ Vương đã có thể đoánbiết được ngay tên này không biết một chút gì về cái vị trí Tiên Trưởngmà ông ta vừa nói tới. Hắng giọng một cái Võ Vương lên tiếng :

« Kim Nam huynh có lẽ không biết vị trí Tiên Trưởng này có lợi ích gì nên mới từ chối như vậy có đúng hay không ? ».

Võ Vương nói một câu liền quay sang nhìn thái độ của Kim Nam nhưng ôngta liền thất vọng với cái vẻ mặt của hắn hiện giờ. Rõ ràng câu nói củaông ta gợi lên sự tò mò rất lớn vậy mà người này chẳng có chút nào hiếukì cả mà vẫn giữ thái độ dửng dưng không quan tâm. Nhưng ông ta cũngkhông thể từ bỏ ngang chừng như vậy được, người này ông ta nhất địnhphải thuyết phục cho bằng được hắn ta về phe mình. Bởi vì chỉ có như vậy ông ta mới có thể bước một chân vào đỉnh cao của vinh quang. Chỉ có như vậy mới không bị các gia tộc trong Thạch Thất thành bức ép như trước.

« ‘Tiên Trưởng’ là một ví trí chí cao tại thượng trong Thạch Thất thành, tồn tại đỉnh phong vị trí quan trọng chỉ sau mỗi thành chủ. Không những vậy còn nhận được lợi ích không hề nhỏ, mỗi năm được tiến cống 400 đạihoàn đan cao cấp, 200 Ma Thạch trung phẩm, còn được nhận một tòa phithăng điện có vị trí đắc lợi nhất về linh khí. Kim Nam huynh chẳng lẽkhông có hứng thú ? ».

« Đại Hoàn Đan ? là loại đan dược gì ? Nó có lợi ích gì sao ? ».

« Cái gì ? Ngay cả Đại Hoàn Đan mà huynh cũng không biết ? ».

Một vẻ mặt thoáng chốc kinh dị hiện lên trên mặt Võ Vương, cái tên nàykhông biết từ đâu rơi xuống. Vị trí Tiên Trưởng thì chắc có lẽ ít cóngười biết đến nhưng không thể nào ngay cả Đại Hoàn Đan cũng không thểkhông biết.

« Kim Nam huynh thật sự không biết ? Đại Hoàn Đan chính là một trong cửu đại Đan phẩm do Đan Đạo đại sư chế luyện, loại đan dược này nói ra quáthực hết sức nghịch thiên. Nó không chỉ có thể chữa lành mọi vết thươngxảy ra trong công kích chiến đấu mà còn có thể bổ sung một lượng nội khí gia không nhỏ. Huynh cũng biết là trong quá trình giao chiến nếu haicường giả cùng cấp bậc mà ai có Đại Hoàn Đan nhiều hơn thì nhất định sẽdành chiến thắng, bởi vì cường độ công kích của người có Đại Hoàn Đan ưu thế sẽ lâu hơn, đương nhiên lượng sát thương nội khí gây ra cũng sẽkhông cố kị đối thủ chút nào. Hơn nữa Đại Hoàn Đan cung cấp cho vị tríTiên Trưởng của Thạch Thất Thành không giống như bình thường, là ĐạiHoàn Đan cao cấp đó huynh có biết không, cái này ta nói thực nhiều kẻđánh nhau sứt đầu mẻ chán cũng chưa chắc có được Đại Hoàn Đan hạ phẩmchứ đừng nói đến loại cao cấp. Loại này ngay cả Tiên Nhân cũng sử dụnghuynh đã biết là nó quý giá đến mức nào rồi chứ?”.

“À!”.

Kim Nam chỉ khẽ nhếch miệng lên một chút nhưng lại không có hứng thú,nếu là Đại Hoàn Đan chỉ có công dụng như vậy thôi thì chẳng phải khôngkhác gì mấy cái Nội Yêu Đan mà hắn đang có hay sao. Cứ trực tiếp dùngNội Yêu Đan là tinh thuần nhất, dùng đan dược kiểu Đại Hoàn Đan tuy cóchút ưu thế về khả năng bổ sung nội khí nhưng sẽ chứa rất nhiều đan độc, ảnh hưởng rất lớn đến thân thể. Điều này Kim Nam tự ý thức được, vì vậy những điều kiện mà Võ Vương đưa ra thực sự chẳng mấy gây hứng thú vớihắn.

Nhìn bộ dạng dửng dưng của Kim Nam trong lòng Võ Vương sớm đã bực phátđiên, nhưng ông ta không thể không kiên nhẫn, người này xem chừng dùngcác điều kiện thường không mua chuộc được hắn thì phải dùng đến thứ đỉnh cấp xem ra mới có thể làm hắn lay động được.

Võ Vương rút từ bên hông ra một cái túi màu đen lộ trên đó vài đườngsáng lưu chuyển. Thứ này vừa mới lôi ra đã khiến Kim Nam lập tức chú ý,nó có một cỗ lực lượng ba động rất lớn, Kim Nam không biết đây là thứ gì nhưng nó chắc chắn có lợi ích rất lớn cho hắn. Hắn cảm giác được nhưvậy và những lúc hắn có cảm giác này trước nay những thứ hắn kiếm đượcđều thu được lợi ích không hề nhỏ.

“Võ Vương, không biết đây là thứ gì vậy?”.

Kim Nam đã có vẻ sốt sắng không chịu nổi, thứ này khiến hắn tâm thần bấn định không yên. Dù không biết nó là thứ gì nhưng hắn nhất định phảidành bằng được.

“Hắc Mộc Trân, thứ này chắc chắn sẽ làm huynh động lòng chứ hả? Phải nói rằng ta cũng phải tiếc nuối lắm mới lôi nó ra bấm bụng mà cho huynh, hi vọng huynh sẽ không từ chối thành ý của ta”.

“Nó dốt cục có công dụng gì?”.

Võ Vương nhìn Kim Nam một chút rồi tỏ vẻ đắc ý nói, xem ra ông ta đãthành công trong việc đánh vào lòng tham người này rồi, vốn còn định hắn không đồng ý sẽ lập tức khởi động trận pháp nhưng xem ra không cần nữarồi.

“Hắc Mộc Trân, tồn tại đỉnh cấp chí thượng khí tài của Ma Giới, ta làtrong một lần lọt vào một cái hắc động trong dãy Đà Sơn mới có cơ duyênlấy được nó, thứ này ta cũng không biết nó có công dụng tuyệt đối là như thế nào, nhưng chỉ biết khi dùng nó phụ trợ tu luyện thì tu vi tăngtiến rất ổn định. Chắc ngươi cũng biết hơn trăm năm trước đây ta mớitrùng kích tu vi nội khí gia tầng bốn, vậy mà bây giờ tu vi của ta đã là nội khí tầng bốn trung kì. Cái tiến độ thăng tiến này của ta dọa khiếnkhối kẻ khiếp sợ. Tất cả cũng là liên quan đến nó, Hắc Mộc Trân”.

Thì ra là như vậy, Kim Nam đã hiểu Hắc Mộc Trân mà Võ Vương nói dốt cụccó công dụng gì. Nếu nó chỉ có công dụng để thăng tiến tu vi ổn trọngthì Kim Nam cũng chẳng bận tâm. Trước nay hắn thăng tiến tu vi phải nóilà nhanh đến chóng mặt như thế nào cơ chứ, phải nói nếu bất kì kẻ thùnào của hắn giờ này mà còn tồn tại thì sớm đã sợ đến mất mật vì cái tiến độ thăng tiến tu vi của hắn rồi. Chỉ với hơn mười năm, hiện giờ hắn đãchính thức tiến nhập cấp độ nội khí tầng năm trung kì, không những vậy,hắn còn tu luyện hai loại công pháp riêng biệt. Nói ra với cái tốc độ tu luyện trong vòng một trăm năm của Võ Vương mới có thể trùng kích tu vitừ nội khí tầng bốn sơ kì đến trung kì thì chính là kể chuyện cười chohắn a.

Thế nhưng Kim Nam lại có một cảm giác khác, thứ này nhất định không chỉcó tác dụng như vậy. Võ Vương sử dụng nó xem chừng cũng chỉ như nếm chút hương vị mà thôi chứ vẫn chưa biết cách sử dụng đại khí tài này mộtcách trân chính.

“Thành chủ đại nhân, vật này ta quả thật có chút hứng thú. Như vậy đi,cái chức Tiên Trưởng này ta không cần đến, ngươi đưa cho ta cái Hắc MộcTrân này, ta cho ngươi ba lần giúp đỡ có được hay không hả”.

Kim Nam lúc này vẫn giữ thái độ thờ ơ, cảm giác như hắn thực sự không có chú trọng. Mặc dù nội tâm hắn lúc này đã rất thèm muốn cái Hắc Mộc Trân kia rồi.

“Rầm…”.

Cái bàn gỗ trước mặt Võ Vương tức khắc bị đập nát, ông ta đã bị chọc cho tức đến phát điên. Hắc Mộc Trân bảo vật mà ông ta quý trọng nhất cũnglôi ra vậy mà tên này lại nói chỉ có chút hứng thú không phải là sỉ nhục người khác hay sao. Đường đường là một thành chủ tối cao tại thượng của Thạch Thất thành mà lại bị một tên từ đâu đến sỉ nhục như vậy thì cũngquả thật là mất mặt.

“Mẹ khiếp, ông đã nhượng bộ thế rồi mà mày vẫn còn có thái độ đấy hử.Được, được, dù ta không biết ngươi tồn tại ở cái tu vi nào nhưng đã vàođến phủ chủ của ta rồi mà ngươi vẫn còn hống hách. Ta cho ngươi chếtkhông toàn thây”.

Võ Vương điên cuồng gào loạn, những ngón tay liên tục bắn ra những điểmsáng về những hướng đã định trước. Tức thì một trận rung động vang lên,tòa lâu đài phi thăng này bỗng co rút lại đẩy Kim Nam ra ngoài. Vẫn chưa nhận định được chuyện gì xảy ra Kim Nam đã cảm thấy một trận đau nhứctê dần da đầu.

“Hừ”.

Kim Nam cũng tức giận khẽ hắt nhẹ ra một câu, hắn không biết tại sao VõVương tự dưng lại nổi điên như vậy. Nhưng không có nghĩa cái Võ Vươngkia bị điên là hắn không đánh, cứ điên lên đánh người loạn là được haysao. Không khách sáo, Kim Nam ngay lập tức cũng trả đòn. Những luồng lực lượng màu xanh nhạt từ trong thân thể Kim Nam bay ra cuồn cuộn, lập tức chế trụ những cỗ lực lượng đang công kích vào tâm thần hắn.

“Ù, uỳnh…”.

Một tiếng nổ bạo động vang lên, cỗ lực lượng bạo tỏa từ thân thể Kim Nam trấn tan lực lượng xung quanh hắn hình thành một vòng bảo hộ riêngbiệt.

Kim Nam lúc này mới nhận biết được tình hình xung quanh. Xung quanh hắnbây giờ không còn là tiên cảnh như lúc trước. Tòa phi thăng điện đại lâu kia cũng biến mất tự lúc nào, chỉ còn một khuôn mặt đằng đằng sát khíđang nhìn Kim Nam với ánh mắt như muốn xé xác hắn. Chính là Võ Vương,trên tay không ta đang cầm một thứ pháp bảo gì đó màu cổ đồng. Chính lànó, là tòa phi thăng điện đại lâu kia thu nhỏ, có lẽ nó chính là mộtpháp bảo của Võ Vương, vì lúc nãy khi Kim Nam đang ở trong nó nên mớixảy ra tình trạng hắn bị đẩy ra ngoài như vậy, bây giờ thì tòa phi thăng điện đại lâu kia đã trở về hình dạng ban đầu của nó là một pháp bảo.

"Võ Vương, ngươi bị điên phỏng, muốn đánh là đánh sao. Được ngươi đã bị điên thì ta cũng bồi tiếp”.

Kim Nam nghiến răng tức giận khẽ rít ra từng lời. Quyền bạo của hắn đã tụ dần nội khí lại chuẩn bị công kích.

“Ù ù … Ầm”.

Nháy mắt quyền bạo từ nắm tay Kim Nam bạo phát lao đi xé gió phát lênnhững tiếng rít chói tai. Võ Vương nhận thấy quyền này chỉ khẽ nheo màylại một chút. Pháp bảo phi thăng điện đại lâu trên tay ông ta khẽ lắcmột cái. Tức thì luồng quyền phong của Kim Nam như bị tứ phân ngũ liệtphấn tán ra mọi phía. Quyền phong của Kim Nam chỉ thật sự mạnh khi tụtập, bây giờ bị phân tán ra nên sức ảnh hưởng đã giảm đi rất nhiều, vađập vào không gian tạo nên những tiếng vang ròn rã nhỏ lẽ rồi tiêu tánkhông còn chút gì.

Kim Nam lúc này đã thực sự lo lắng, xem ra hắn đã bị Võ Vương tính kếthật rồi, vào không gian phủ chủ này chính là bất lợi dành cho hắn. Bâygiờ thì thật đau đầu, hắn muốn đánh cũng không được, muốn chạy cũngkhông xong. Cơ bản bây giờ chính là để cho Võ Vương ông ta thỏa sức đùagiỡn.

Võ Vương bây giờ thì nghĩ hoàn toàn ngược lại. Không nghĩ người này lạimạnh đến như vậy. Nếu không có không gian trận pháp chống đỡ thì e rằngmột quyền của người này ông ta cũng không chịu nổi mà đã lập tức tiêután. Kể từ khi nào Thạch Thất thành lại có tồn tại loại này cường giả?.

“Đại Chung Điện thức thứ nhất công kích bạo phát”.

Võ Vương hét lớn một tiếng, tòa phi thăng điện đại lâu trên ông ta rungđộng một hồi rồi nháy mắt biến mất. Lập tức Kim Nam cảm nhận có một cỗnguy hiểm cực độ đang tràn tới. Vận nội lực lên đến cực hạn bao quanhthân thể quyền phong quyền cước dung hợp đánh về tứ phía chỉ trong nháymắt.

“Ầm…”.

Kể từ lúc nào trên đầu Kim Nam đã tồn tại một tòa phi thăng đại lâukhông lồ, những công kích quyền phong quyền cước của Kim Nam đánh ra bịnó hoàn toàn vô hiệu hóa không chút tung tích. Tòa đại lâu phi thăngđiện bắt đầu xoay tròn tạo ra những cỗ lực lượng màu bạc tràn xuống.

“Ong, ong”.

Một trận đau nhức choáng váng lại diễn ra, Kim Nam đã bị những luồngsáng màu bạc kia công kích ngay vào phía đỉnh đầu. Luồng nội lực vậnquanh thân thể hắn để bảo vệ dần dần bị cỗ lực lượng màu bạc khiến chodần mờ nhạt đi, luồng nội lực màu xanh lưu động phía ngoài lúc này đượcKim Nam tập trung hết lên đỉnh đầu để chống đỡ. Nhưng qua vài khắc thờigian thì nó cũng ngày càng mỏng dần và như đang dần muốn biến mất đi.

Không kịp nữa rồi. Nếu Kim Nam còn chưa ra tay nhất định sẽ bị ép chết.

“BẠO VÂN PHÁP KĨ THỨ NHẤT, THẠCH BẠO PHÁP KĨ THỨ HAI, LOẠN LƯU PHÁP KĨ THỨ BA, HỢP NHẤT…”.

Kim Nam hét to một tiếng lần lượt phát ra ba loại công kích pháp kĩtrong tám loại pháp kĩ mà hắn đã luyện thành lập tức hợp nhất chúng.Đánh về phía Đại Chung Điện của Võ Vương ở phía trên. Đại Chung Điện lập tức rung động mạnh mẽ. Võ Vương sắc mặt xanh mét, ông ta vội phất taymột cái thu lại Đại Chung Điện bay lơ lửng trên tay mình.

Càng ngày ông ta càng cảm thấy khiếp sợ người này, người này hôm nay ông ta không thể giết thì chắc chắn sẽ mất mạng trong tay hắn. Ba loại pháp kĩ kia cũng thật quá cường hãn, hợp dung của chúng không ngờ có thể đẩy lui Đại Chung Điện thức thứ nhất của ông ta. Phải biết rằng Đại ChungĐiện chỉ có ba thức, ba thức này trước nay Võ Vương sử dụng hầu như chỉmới dùng thức thứ nhất một chút đã ép kẻ khác phải hình thần câu diệt.Mà đó là ông ta còn chưa sử dụng hết uy lực của thức thứ nhất. Hơn nữacũng không mấy kẻ có thể ép ông ta sử dụng ra Đại Chung Điện pháp thứccho nên vẫn chưa ai biết uy lực thật sự của nó.

Kim Nam lúc này cảm thậy một trận nhộn nhạo trong thân thể. Ruột gan hắn như bị thứ gì cào xé, cũng may là trước đây hắn đã nuốt được nửa viênBăng Tâm Thần Ngọc nên bây giờ thân thể mới có thể chịu đựng được nhưvậy. Những đường gân xanh nổi lên hằn lên trên khuôn mặt Kim Nam bộ dạng hắn lúc này đã hết sức thống khổ.

Võ Vương vẫn đang hết sức cố kị Kim Nam, nhưng thấy màn này lập tức mừng rỡ. Cái tên cuồng ngạo trước mắt ông ta xem ra hết sức thống khổ khôngchịu nổi. Ba cái pháp kĩ hợp nhất kia chắc hẳn là hắn đã dốc hết vốn rarồi nên mới làm được như vậy. Võ Vương cảm thấy thời cơ đã đến, ông tamuốn lần này chắc chắn nên sẽ lập tức sử dụng thức thứ hai của Đại Chung Điện. Đại Chung Điện pháp thức tuy tồn tại ba thức nhưng bình thườngnếu ở ngoài không gian phủ chủ với tu vi của ông ta thì chỉ có thể sửdụng được hai thức mà thôi. Hiện tại Võ Vương đang ở không gian trậnpháp trong phủ chủ nên nội khí được tăng cường nhất định, thức thứ babình thường không thể sử dụng kia cũng có thể sử dụng được.

Võ Vương muốn tung ra thức thứ hai Đại Chung Điện để kết thúc Kim Namnhưng ông ta là một kẻ cáo già. Tuy tung ra thức thứ hai nhưng vẫn đểlại đủ một lượng nội khí để có thể phối hợp với không gian trận pháptiếp tục tung ra một kích cuối cùng Đại Chung Điện thức thứ ba nếu có gì bất trắc.

“ĐẠI CHUNG ĐIỆN, THỨC THỨ HAI…”.

Võ Vương hét lớn một tiếng phấn khích. Đại Chung Điện trên tay ông talại khẽ rung động rồi biến mất. Một cỗ nguy hiểm lại ập tới Kim Nam cóthể cảm nhận được, chỉ có điều không giống như lần trước. Lần trước ĐạiChung Điện biến mất khiến Kim Nam cảm thấy rất nguy hiểm nhưng chính làkhông bằng lần này lần nay hắn cảm thấy nguy hiểm gấp mấy lần.

Đại Chung Điện biến mất trong nháy mắt, không giống như lần trước. Lầnnày Kim Nam đã đoán định được rằng quyền phong và quyền cước của hắnkhông hề có tác dụng với Đại Chung Điện pháp thức. Chính vì vậy Kim Namlập tức sử dụng hợp nhất pháp kĩ của mình. Lần này nguy hiểm gấp bộicho nên ba loại pháp kĩ hợp nhất chắc chắn sẽ là không đủ, Kim Nam ngaylập tức tăng cường thêm một loại pháp kĩ Hồng Thủy.

“Đinh, đinh…”.

Một cỗ đau nhức lại tràn tới, lần này Kim Nam đã biết được nhất định Đại Chung Điện của Võ Vương lại tiếp tục xuất hiện. Ngẩng lên trên phíađỉnh đầu Kim Nam liền hốt hoảng lắp bắp:

“Mẹ khiếp, những bốn cái?”.

Không giống như lần đầu, lần này Đại Chung Điện không chỉ có xuất hiệnmột cái giống như thức thứ nhất mà nó xuất hiện đến tận bốn cái đang bay lơ lửng trên đầu Kim Nam. Kim Nam sắc mặt hốt hoảng xanh mét. Vốn baloại pháp kĩ hợp nhất đã tiêu tốn của Kim Nam không biết bao nhiều lựclượng nội khí rồi, bây giờ bốn loại hợp nhất khẳng định sẽ hao tổn rấtnhiều. Nhưng cũng không biết có thể chống lại Đại Chung Điện thức thứhai lần này hay không.

Bốn Đại Chung Điện to lớn liên tục bay lơ lửng xoay tròn vũ động khônggian. Những luồng lực lượng màu bạc đã dần được hình thành, chắc chắnkhông bao lâu nữa nó sẽ đánh xuống đầu Kim Nam. Hậu quả từ lần công kích trước của Đại Chung Điện thức thứ nhất vẫn còn khiến Kim Nam nhộn nhạo. Bây giờ, mặc kệ hắn bất chấp tất cả, bốn pháp kĩ lần này phải đánh liều mới có thể chống lại thức thứ hai của Đại Chung Điện.

“a a a aaaaaa… TỨ ĐẠI PHÁP KĨ HỢP NHẤT. BẠO VÂN, THẠCH BẠO, LOẠN LƯU, HỒNG THỦY. HỢP NHẤT PHÁP KĨ HÌNH THÀNH”.

Kim Nam gằn từng tiếng từ cổ họng mình phát ra tiếng thét gào của mìnhđể ra tăng uy thế. Bốn loại pháp kĩ từ từ lưu động hình thành dung hợpthành một quả cầu màu lam nhanh chóng bay lên tiến vào trung tâm bốn cái Đại Chung Điện công kích. Cùng lúc đó những luồng lực lượng màu bạccũng đã được hình thành hoàn hảo, bắt đầu lao xuống công kích vào đỉnhđầu Kim Nam