Biên Nhược Thủy

Chương 62



Khi tôi cầm sữa tắm quay lại, Biên Nhược Thủy đã lười biếng nằm sấp người xuống, tôi tiến tới phát một cái vào đùi trái cậu, nổi cả hình bàn tay màu hồng, Biên Nhược Thủy bị tôi đánh lập tức nhướn phần thân dưới lên.

Tôi không vội bôi trơn, đỡ thắt lưng rồi hôn lên mặt cậu, nhẹ nhàng khích lệ:

“Được rồi!”

Biên Nhược Thủy hình như vẫn hơi sợ sệt, cậu nhìn tôi một lúc như muốn nói gì đó. Tôi cũng nhìn cậu, ý nói thoải mái được rồi.

“Lát nữa chậm thôi, tớ sợ đau… ”

Tôi thoáng nghe cậu nói, vội hỏi lại: “Bình thường làm cùng tớ cậu bị đau à?”

Biên Nhược Thủy tỏ vẻ bối rối, có lẽ cậu sợ tôi giận, chỉ nói dè dặt:

“Thực ra thì ngoài đau tớ không cảm thấy gì nữa… Nhưng mà… Không có nghĩa là không thấy dễ chịu, chắc là cảm giác dễ chịu ít hơn cảm giác đau, làm chuyện đó cảm giác như đau chắn hết cả dễ chịu, tớ vẫn không thích lắm…”

Nguyên việc này thôi cũng đủ đả kích chết tôi, cậu muốn phủ nhận chuyện mình thích hay sao, càng kích thích người ta thì có. Thực lòng tôi chỉ để ý sao cho chỗ đó đặt đúng vị trí, không chịu quan sát, học hỏi thêm. Với lại tôi chẳng có tí kinh nghiệm nào, cứ nghĩ nam nam và nam nữ không khác gì nhau, đau một chút rồi sẽ hết thôi.

An ủi bản thân mình xong, tôi hồ hởi ngồi dậy, gạ Biên Nhược Thủy: “Cậu đừng lo, lần này tớ nhất định để cậu dễ chịu.”

Biên Nhược Thủy vội quay đi, không nhìn tôi, có lẽ bị nói của tôi làm xấu hổ. Tôi lại phát một cái lên đùi phải cậu, hài lòng nói: “Không được, thả lỏng ra.”

Hình như tôi hơi nặng tay, Biên Nhược Thủy ai oán trách: “Sao cậu lại đánh tớ?”

“Ban nãy thấy cậu lười biếng quá, in một dấu hồng lên đùi cho bõ ghét, tự nhiên lại muốn in thêm dấu nữa. Nhìn rất tình thú nha, chậc chậc, gợi cảm quá… ”

“Nói gì nghe buồn nôn!” Biên Nhược Thủy không thể nhịn thêm, suýt nữa bỏ của chạy lấy người.

Tôi chộp lấy thắt lưng cậu, kéo mạnh lại, cùng lúc đổ thật nhiều sữa tắm ra tay, bôi lên miệng lỗ nhỏ.

Biên Nhược Thủy có phần né tránh, thắt lưng khẽ động, qua mắt tôi cảm giác như đang có ý gọi mời. Tôi bôi thêm lên ngón tay , đến khi ngón tay ẩm ướt, trơn bóng, mới nhanh nhẹn đưa đến gần nơi lỗ nhỏ của cậu, hỏi: “Có thể không?”

Biên Nhược Thủy ừ một tiếng, tôi mới đưa ngón tay vào bên trong, ban đầu cũng không cần gắng gượng quá, Biên Nhược Thủy cũng không có biểu hiện đau đớn. Bấy giờ tôi yên tâm, bắt đầu cố gắng thăm dò, kết quả càng vào sâu, sữa tắm càng ít, ngón tay bị kẹp chặt lại.

“Đau à?” Tôi cuống lên hỏi Biên Nhược Thủy.

Biên Nhược Thủy cắn răng lắc đầu, nói không sao. Tôi đưa dần tay ra, lúc rút ra không ngờ Biên Nhược Thủy hít một hơi. Khi cậu hít vào, tôi cảm thấy lỗ nhỏ mở ra, biết là cậu bị đau mà vẫn không tránh khỏi phấn khởi.

Tôi lại đổ nửa chai sữa tắm ra tay, làm chiếc ga giường toàn những sữa tắm, nhìn cực kỳ dâm loạn. Tôi lại đưa một tay vào phía sau Biên Nhược Thủy thăm dò, tay kia bôi đầy sữa tắm, cầm lấy nơi nhạy cảm phía trước đang cương lớn của Biên Nhược Thủy, vừa xoa nhẹ nơi đó vừa giúp lỗ nhỏ của cậu bớt đau đớn.

Quả nhiên chiêu này rất hiệu quả, chỗ đó của Biên Nhược Thủy bị sữa tắm mịn màng trong tay tôi kích thích, nhìn không được bật ra tiếng rên rỉ, khuôn mặt đau đớn dần biến thành hưởng thụ, tay nắm khăn trải giường chặt lại, tôi cũng mở rộng phía sau dễ dàng hơn. Trước giờ không biết sữa tắm còn có tác dụng này, biết sớm đã làm luôn trong phòng tắm.

“Thích không?” Tôi hỏi.

“Có… ”

Tôi được cổ vũ, lập tức cho thêm một ngón tay nữa vào, Biên Nhược Thủy khó chịu nói “không được”, tôi đáp “không được cũng phải làm”. Tuy mạnh miệng, nhưng chính tôi cũng ép mình phải kiên nhẫn, thấy cậu không chịu nổi thì phải chậm lại ngay.

Như thế vừa vào vừa ra, cảm giác bên trong đã nóng lắm rồi, cũng rất chặt, trong đầu tôi nhiều lần muốn “rút súng ra trận” lắm rồi. Lại thấy hai ngón tay cũng không khó lắm, tôi thật sự chịu không nổi, nhẫn nhịn đến mồ hôi ào ào, đành dỗ Biên Nhược Thủy: “Tớ cho thêm vào đây, cậu đừng khóc!”

Biên Nhược Thủy ừm một tiếng, hai chân không ngừng lay động, tôi cười cậu chẳng tiến bộ gì cả, cậu cãi giỏi thì tôi thử đi.

Tôi thừa dịp cậu không để ý, chậm rãi đẩy vào lỗ nhỏ. Tôi biết dương vật và ngón tay khác nhau rất nhiều, nên cố gắng vào thật chậm. Hai lần trước đều là liều mạng thúc thẳng vào, Biên Nhược Thủy kêu gào thảm thiết, tôi cứ nghĩ đó là tiếng hét thỏa mãn, không bận tâm đến cảm nhận của cậu.

“Khó chịu quá đi mất!” Tôi nhỏ giọng, cảm giác chật vật quả thực rất thoải mái, nhưng tốc độ chậm thế này làm tôi tưởng như đã kìm nén đến cùng cực rồi.

Biên Nhược Thủy cũng không kiên cường hơn tôi, chỉ còn biết cố nài: “Đừng cử động, cũng không có gì khác lắm…”

“Cái gì không khác lắm chứ, tớ mới vào được nửa chừng thôi! Cậu cho đây là của cậu hả?”

Biên Nhược Thủy giận đến mặt đỏ bừng, tôi tranh thủ bôi thêm sữa tắm, xoa chỗ phía trước của cậu. Cậu nhất thời thoải mái nên quên bẵng đi, tôi thừa dịp cậu không chú ý đột ngột đẩy vào đến cùng.

Độ dài của ngón tay cũng chỉ có hạn thôi, tôi cảm giác phía trước khô cứng, không trơn mềm. Lần này may mà tôi để Biên Nhược Thủy nằm sấp xuống, tôi vội ôm lấy cậu, từ bên cạnh hôn lên môi cậu, dỗ dành: “Chút nữa thôi, ngoan nào…”

“Không ngoan được, để cậu lại tiếp tục cử động hay sao… “Biên Nhược Thủy nhắm chặt mắt đau đớn.

Đợi được hai giây, công phu nhẫn nại của tôi về 0, nếu không cử động thì xảy ra tai nạn chết người mất. Tôi rút ra với tốc độ nhanh hơn, nên lỗ nhỏ xiết chặt lấy, cảm giác này làm tôi muốn rên siết, thực sự rất thoải mái. Tuy hai lần trước cũng rất thích, nhưng vì … lần này thời gian dường như lâu hơn, khẽ động đậy là khoái cảm nổi lên, thực sự là chưa bao giờ có loại khoái cảm này, lý trí thoáng chốc bay biến đi mất.

“Cậu chặt quá!” Tôi thở hồng hộc khen, Biên Nhược Thủy cũng dần thích ứng, bắt đầu phối hợp với tôi, không âm thầm chịu đựng nữa.

Ngực tôi dán vào lưng cậu, vừa liếm vành tai rồi cổ cậu vừa hỏi: “Cậu thấy dễ chịu không?”

Biên Nhược Thủy gồng người, ngả theo động tác ra vào của tôi càng thở dốc, đôi khi nhịn không được mà rên rỉ. Nghe câu hỏi của tôi, cậu trả lời lẫn lộn: “Chậm thôi… a…”

“Không dễ chịu à?” Tôi đặt hai tay lên hai đầu ngực đã sưng lên của cậu, nhẹ nhàng xoa nắn, cực kỳ thoả mãn khi cảm giác phía sau cậu co rút lại, tôi bị khiêu khích đến độ máu xộc lên não, càng quyết tâm khơi dậy tất cả điểm mẫn cảm trên cơ thể cậu.

“Dễ chịu… Rất dễ chịu… ” Biên Nhược Thủy cũng chẳng còn tỉnh táo, chỉ biết mơ màng đáp lời tôi.