Bi Thương Ngược Dòng Thành Sông

Chương 42



16

Trong ngõ lại giăng đầy sương.

Bầu trời từ từ được lau sáng. Lần lượt có người bật sáng đèn trong nhà.

Càng ngày càng nhiều người chen chúc trong bếp dùng chung để đánh răng rửa mặt. Ánh mắt ngái ngủ nhìn ra ầu trời còn chưa sáng hẳn bên ngoài cửa sổ.

Lúc nào cũng có người vặn nhầm vòi nước.

Trong ngõ đã có hai ngôi nhà đã bỏ không.

Mọi người đi qua hai ngôi nhà này đều rảo bước nhanh hơn.

Trên thế giới này, mỗi phút đều có vô số cánh cửa được mở ra, cũng có vô số cánh cửa bị đóng lại. Ánh sáng mãnh liệt chiếu vào, sau đó vài giây lại bị che kín.

Những người khác nhau sống trong những thế giới khác nhau. Thế giới màu lam. Thế giới màu lục. Thế giới màu trắng. Thế giới màu vàng. Thậm chí là thế giới màu hồng.

Vì sao chỉ có cậu sống trong thế giới màu đen?
Hiện ra trong đêm tối luôn luôn là khuôn mặt cậu vào khoảnh khắc cuối cùng, đôi mắt ngơ ngác như muốn nhìn thấu, đôi môi đến lúc ấy vẫn không chịu khép lại. Cậu ngập ngừng như muốn nói với tớ là “Tha thứ cho tớ!” hay là muốn nói “Cứu tớ với!”

Hoặc giả muốn nói một tiếng “Xin lỗi” hoặc là một tiếng “Ta hận ngươi” với thế giới lạnh như băng vốn chưa từng quý trọng cậu này?

Cố Sâm Tây đứng ở đầu ngõ, nhìn ngôi nhà bên trong sẽ không bao giờ sáng đèn lần nữa, hai mắt đỏ ửng trong bóng tối, ướt sũng như dưới trời mưa tầm tã.

17

Trong kí ức, cậu căng thẳng áp tai vào ngực tớ, lắng nghe tiếng tim đập, sau đó không dời đi nữa.

Hồi kết

Không muốn nghe âm thanh đó vang lên chói tai trong giấc mơ nữa.

Không muốn nghe thấy âm thanh đó nữa.

01

Lúc Tề Minh thức dậy thì trời đã gần tối, bên ngoài cửa sổ, nhà nhà đã tắt đèn. Ngồi trên giường nhìn ra bên ngoài, trên mặt sông có vài chiếc thuyền sáng đèn đang thong thả di động.
Cậu đứng dậy đi một vòng, phát hiện bố mẹ đều không có nhà. Có lẽ ra ngoài có việc.

Bật ti vi lên xem một chút, toàn là những trò chọc cười rẻ tiền và những câu thoại buồn nôn. Cậu bấm nút tắt trên điều khiển từ xa, đi vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt.

Tề Minh cầm khăn mặt lau mái tóc vừa gội, đi tới trước bàn học, đi tới trước bàn học, mở quyển sổ ra viết hai hàng chữ, sau đó đứng dậy đóng tất cả cửa sổ lại, kéo rèm vào. Rồi cậu đi tới chỗ máy điện thoại cô định, rút dây ra, cuối cùng dập cầu dao điện trong nhà.

Sau khi làm xong tất cả các việc này, cậu chậm dãi đứng dậy đi vào phòng bếp.

Một lát sau, cậu trở lại phòng mình, nằm trên giường, chậm rãi nhắm mắt lại trong bóng tối.

02

Trong bóng tối, tiếng hô hấp nặng nề của cậu là màn sương quen thuộc trong ngõ mỗi sớm.
Lồng ngực ấm nóng của cậu.

Dòng sông rộng lớn bi thương và nặng lẽ chảy. Hãy vào truyendkm.com để đọc truyện nhanh hơn!