Bị Bắt Về, Sau Này Sinh Con Cho Hắn

Chương 239: Ràng Buộc



Edit & Beta : Đòe

Từ đầu, Bạch Thành Úc xin nghỉ việc vì bệnh tình phát triển tốt hơn, nhưng sau đó lại có một số lời đàm tiếu lan truyền ra, nói rằng Bạch Thành Úc vẫn ở lại thành phố L, chỉ là đang sống cùng một người đàn ông, người nói vô tình người nghe hữu ý. Bạch Thành Úc công tác tại bệnh viện nhiều năm như vậy, nếu anh thích đàn ông thì đã bị phát hiện từ lâu rồi, cần gì phải đợi đến bây giờ mới biết.

Gặp lại Bạch Thành Úc, ai mà ngờ được một người đàn ông khỏe mạnh lại rơi vào tình cảnh như vậy, trên người còn có dấu vết bị làm nhục rất rõ ràng, có thể thấy không phải chỉ một lần, có khi kể từ lúc xin nghỉ việc, Bạch Thành Úc đã gặp phải loại chuyện này.

Thấy bác sĩ vẫn không trả lời, Kiều Ngạn sắc mặt lạnh đi, hắn nói: "Ông không nghe thấy tôi nói gì sao, ông có còn muốn ở lại bệnh viện nữa không đây ?"

Kiều Ngạn từ trước đến này không phải loại người tốt đẹp gì, tất cả lòng tốt mà hắn biểu hiện ra bên ngoài chỉ là vỏ bọc giả dối.

Đương nhiên, bác sĩ không thể trêu chọc vào Kiều Ngạn, vì vậy ông ta mở miệng nói: "Thể chất của bệnh nhân bây giờ quá yếu, e rằng có chút khó khăn khi mang thai. Cơ quan sinh sản nữ trong cơ thể cậu ấy phát triển không đầy đủ, tổng thể thì vẫn thiên về hướng nam giới hơn."

Kiều Ngạn nhướn mày, "Nói cách khác, em ấy có thể mang thai ?"

"Vâng." Bác sĩ dừng một chút, lại nói, "Nhưng tỷ lệ rất thấp."

Bác sĩ dường như đã đoán được ý đồ của Kiều Ngạn nên cũng muốn xua tan suy nghĩ của hắn, hơn nữa với bộ dạng hiện tại của Bạch Thành Úc, nếu anh thật sự đang mang thai, không biết là chuyện tốt hay chuyện xấu.

Bạch Thành Úc tính tình rất tốt, cũng chưa từng xảy ra mâu thuẫn với ai, sáng dậy sớm chạy bộ, lịch trình hàng ngày của anh đều được sắp xếp rất hợp lý, mỗi ngày hoặc là đến bệnh viện hoặc là về nhà, lúc đó người trong bệnh viện còn đang thảo luận, Bạch Thành Úc ưu tú như vậy sau này sẽ ở bên cạnh người như thế nào.

Chỉ là bọn họ đều nghĩ rằng người đó sẽ là phụ nữa, dù sao điều kiện của Bạch Thành Úc cũng không tệ, tuy không cha không mẹ nhưng khả năng của anh là điều ai cũng thấy rõ, có nhà có xe đầy đủ. Nếu ai có thể gả cho anh, đám người trong bệnh viện sẽ rất ghen tị cho mà xem.

Nhưng tại sao giờ lại thành ra nông nỗi này ???



Bác sĩ bước ra khỏi phòng bệnh, cuối cùng không khỏi thở dài hai tiếng.

Mũi kim sắc nhọn cắm vào mạch máu màu xanh nhạt, chất lỏng trong suốt từ từ trôi xuống theo ống truyền dịch, đồ ăn mà Bạch Thành Úc vừa mới nôn ra hết rồi, lúc này cần nhất là bổ sung chất dinh dưỡng.

Bạch Thành Úc lúc này vẫn chưa buồn ngủ, chỉ ngây người nhìn trần nhà màu trắng trên đỉnh đầu, căn phòng tràn ngập mùi thuốc khử trùng nhàn nhạt, xem ra đã sống trong môi trường này lâu rồi, Bạch Thành Úc cảm thấy có chút quen thuộc...nhưng chỉ chợt lóe qua rồi lại vụt tắt.

Kiều Ngạn ngồi bên giường bệnh cẩn thận giúp anh vén tóc trên trán.

Kiều Ngạn nhẹ giọng nói, "Học trưởng, sinh con cho tôi được không?"

Có một đứa con, giữa họ cũng có một sợi dây ràng buộc, Bạch Thành Úc đã bị cha mẹ vứt bỏ bên đường không lâu sau khi sinh ra, với tính khí của anh, sau khi có con, anh sẽ không bao giờ bỏ trốn khỏi hắn được nữa.

"Có đứa nhỏ rồi, chúng ta sẽ là một gia đình hoàn chỉnh, nếu em thích, một đứa sẽ theo họ em, một đứa sẽ theo họ tôi, không phải lo mình không có cha mẹ, không phải ganh tị với gia đình người khác. Tôi sẽ cho chúng những gì tốt nhất. Khi con lớn lên, tôi sẽ cho con đến trường học tập. Nếu trong trường bị bắt nạt, tôi sẽ bố trí cho con học võ tự vệ, để sau này con sẽ bảo vệ em."

"Như vậy rất tốt, không phải em rất muốn có một mái nhà riêng của chính em sao? Tôi có thể cho em, chúng ta còn có thể có con của hai ta nữa, em muốn kết hôn với phụ nữ không phải cũng vì mong như thế sao, không khác biệt lắm đâu."

Cho dù nói gì, Bạch Thành Úc vẫn luôn trầm mặc, nhưng vào lúc này, sắc mặt anh đột nhiên có vài phần bi thương chua xót.