Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 175: C175: Xông lên hết đi





Đặc biệt là Diệp Phàm, một người một kiếm, hoành †ảo thiên quân!

Quân hộ vệ nhà họ Hoàng Bộ điên cuồng nhắm vào hắn không một ai có thể đỡ được một chiêu kiếm của hắn.

Người khác mười bước giết một, còn Diệp Phàm thì một bước giết một, thậm chí là mười tên.

Đến khi hắn đi được mười bước, dưới chân đã chồng chất hơn trăm cái xác!

Đối mặt với sự giết chóc điên cuồng của Diệp Phàm, quân hộ vệ của nhà họ Hoàng Bộ sợ vỡ mật.

Người này quá khủng bộ, vượt xa sức tưởng tượng của bọn họ.

"Nổ súng, giết hắn."

Vị thống lĩnh hộ vệ kia kêu lên.

Lúc này, một nhóm người lấy súng ra, điên cưồng xả về phía Diệp Phàm.

Nhà họ Hoàng Bộ xây dựng một đội quân hộ vệ khổng lồ như vậy đã trái với luật pháp của Long Quốc, nếu lại được trang bị toàn súng ống thì tất nhiên bên trên sẽ bất mãn, bởi vậy đội quân này chỉ sử dụng vũ khí lạnh.

Tuy nhiên nhà họ Hoàng Bộ vẫn còn một nhóm quân chuyên dùng súng ống, để phòng hờ bất cứ tình huống nào!


Giờ phút này, đám quân kia đều được lên sàn, điên cưồng xả đạn về phía Diệp Phàm.

Nhìn đạn bay ngập trời, ánh mắt Diệp Phàm thoáng qua tia lạnh lùng.

Hắn vung đoản kiếm màu đen lên, tạo ra một luồng khí lưu vô hình, ép hết đống đạn kia bay ngược lại theo đường cũ, ghim vào quân hộ vệ nhà họ Hoàng Bộ.

Păng pằng pằng!!!

Lồng ngực quân hộ vệ nát bấy, thi nhau té ngã xuống đất!

Cảnh tượng này khiến thống lĩnh hộ vệ chết sững.

Phụt!

Ngay lúc đối phương đang ngơ ngác, Diệp Phàm đã xuất hiện trước mặt gã, chém xuống một kiếm, giết chết vị cường giả này.

Chẳng lâu sau, một mình Diệp Phàm đã giết mấy ngàn quân hộ vệ của nhà họ Hoàng Bộ.

Mộ Bạch và Đồ Phu cũng giết đỏ cả mắt.

Bởi vì chuyện của Mục Kình Thiên mà lửa giận trong lòng họ đều hừng hực, ra tay cực kỳ tàn nhân.

Còn về quân Thiên Sách, từng người đều bừng bừng sát ý, điên cuồng chém giết quân hộ vệ nhà họ Hoàng Bộ.

Mười mấy phút sau, đội quân tỉnh nhuệ do nhà họ Hoàng Bộ bồi dưỡng đã chết sạch.

Mặt đất máu chảy thành sông, thây chất thành đồng, hệt như địa ngục giữa nhân gian!

Giải quyết hết vướng víu, cả đám tiến thẳng vào. trung tâm khu biệt thự nhà họ Hoàng Bộ.

Lúc đám Diệp Phàm giết vào trang viên, các thành viên nhà họ Hoàng Bộ đều hoảng sợ ngây người, không một ai nghĩ lại có người giết tới tận nơi này.

Có thể nói phòng vệ của nhà họ Hoàng Bộ sâm nghiêm bậc nhất quận Giang Bắc, thậm chí còn kín kế hơn nơi ở của quận trưởng, bây giờ bị người ta giết thẳng tới đại bản doanh, đúng là không thể tưởng tượng nổi.

Lúc này, hai cha con Hoàng Bộ Thánh, Hoàng Bộ Kỳ và các trưởng lão trong tộc đều đi ra ngoài hết, trong này không thiếu cường giả Nhân Cảnh và Huyền Cảnh.

Hoàng Bộ Thánh thấy Diệp Phàm giết tới đây thì ngạc nhiên không thôi.


“Quân Thiên Sách bọn mày to gan thật, dám xông vào nhà họ Hoàng Bội!"

Hoàng Bộ Thánh uy nghiêm quát.

"Hoàng Bộ Kỳ là ai?"

Diệp Phàm lạnh lùng hỏi.

"Ranh con, gọi ông đây làm gì?" Hoàng Bộ Kỳ hừ một tiếng. Xoảng!

Bộ xương trắng phếu của Hồng Phi bị vứt ngay trước mặt gã, dọa gã sợ hãi thét lớn.

Hoàng Bộ Thánh và người khác cũng bị dọa giật mình.

"Đây là đại thiếu gia Thanh Môn!"

"Trước khi chết đã nói với tao, chủ mưu làm nhục. con gái quân đoàn trưởng Mục Kình Thiên là mày!"

"Vì thế hôm nay tao cố tình đến đây tiễn mày xuống đó với gãi"

Diệp Phàm găn từng chữ. Nghe vậy, sắc mặt Hoàng Bộ Kỳ vô cùng khó coi.

"Cậu là ai? Tôi thấy cậu không giống người quân đoàn Thiên Sách!"

Hoàng Bộ Thánh trầm giọng hỏi. "Người chết không cần biết nhiều như thế!" Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

"Ngông cuồng, giết nó cho tôi!"


Hoàng Bộ Thánh quát lớn.

Ngay lập tức, tất cả cao thủ Nhân Cảnh và Huyền Cảnh đều lao về phía Diệp Phàm.

Xoet xoetl!

Diệp Phàm vung đoản kiếm màu đen, xử gọn đám người kia chỉ trong chớp mắt.

"Lên hết đi, không cần lãng phí thời gian của tôi!"

Ánh mắt lạnh lùng của hắn liếc về phía đám Hoàng Bộ Thánh.

"Ranh con, ngông quá đấy!"

Mấy bị trưởng lão nhà họ Hoàng Bộ cười khẩy, ngay sau đó bùng nổ thực lực, lao về phía Diệp Phàm.

Trong đám này, yếu nhất là Huyền Cảnh tầng năm, cao nhất là Huyền Cảnh tầng tám, trong giới võ đạo xem như không cao không thấp!

Cũng không nhiều thế gia ở thế tục có thể sở hữu nhiều cao thủ cấp bậc như này.

Đối mặt với công kích của họ, Diệp Phàm không thèm liếc mắt, vung kiếm.