Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 114: C114: Mày dám giết tao chắc





“Thiếu chủ!”

Lúc này, Khương Uyên xuất hiện trước mặt Diệp Phàm.

“Không phải tôi đã bảo ông đi thông báo cho những người kia rồi sao?”

“Tại sao họ không đến?”

Diệp Phàm hỏi.

“Tôi đã thông báo cho tất cả mọi người.”

“Bọn họ hẳn là không có lá gan dám chống lại mệnh lệnh của điện Long Vương, tôi lập tức cho người đi điều †ra xem đã xảy ra chuyện gì!”

Khương Uyên đáp.

Kít kít kítI!

Lúc này, một loạt xe sang dừng bên ngoài, cộng lại cũng phải hơn trăm chiếc, cảnh tượng cực kỳ hoành tráng, khiến cho mọi người xung quanh phải trầm trồ!

Cửa xe mở ra, từng người mặc vest đi giày da, khí thế bất phàm bước xuống, bọn họ là các đại lão giới kinh

doanh của quận Giang Nam, phần lớn trong số đó đều là hội viên của thương hội Giang Nam!

“Bọn họ tới rồi!”

Khương Uyên nhìn đám người nói.

“Sợ là những người tới đây đều không có ý tốt!” Diệp Phàm lạnh giọng.

Ngay sau đó, đám người Từ Uy đi tới trước chiếc xe Rolls-Royce Phantom.

Từ Uy đích thân bước lên đích thân mở cửa cho Hứa Thế Thần.

Thân là tổng giám đốc Từ thị t trong những tập. đoàn đứng đầu quận Giang Nam, Từ Uy có danh tiếng rất lớn.

Vì vậy, hắn ta vừa xuất hiện thì người khác đã nhận ra.

Chỉ là khi nhìn thấy một ông trùm kinh doanh, sở hữu tài sản trăm tỷ như Từ Vũ lại tự mình mở cửa xe, tất cả đều mang vẻ mặt rất ngạc nhiên!

Người có thể được ông trùm mở cửa xe, thân phận sẽ đáng sợ tới mức nào?


Ánh mắt của Diệp Phàm, Đường Sở Sở, Khương Uyên, Minh Hách, đám người Cảnh Thiên đều nhìn về phía Hứa Thế Thần bước ra từ Rolls-Royce.

“Người này là ai? Sao lạ mặt như vậy?”

Mọi người đều nghi ngờ.

“Anh ta là ai mà có thể khiến cho Từ Uy đích thân mở cửa?”

Ánh mắt Đường Sở Sở lóe lên. “Xem ra là tìm được chỗ dựa rồi!” Diệp Phàm cười khẩy.

Ngay sau đó, đám người Từ Uy đã đi về phía Đường Sở Sở.

“Từ Uy, tôi đã nói rồi, nếu hôm nay ai dám không tới, vậy thì đừng trách tôi không khách khí, có vẻ như cậu không xem lời tôi nói ra gì!"

Khương Uyên nhìn đám người Từ Uy, lớn giọng nói.

Chuyện mà Diệp Phàm giao cho ông làm, vậy mà lại xảy ra sai sót.

¡ Điều này khiến Khương Uyên lo lắng Diệp Phàm sẽ trách mình, đồng thời cũng rất tức giận đám người Từ Uy.

“Ông là người của điện Long Vương?”

Hứa Thế Thần liếc về phía Khương Uyên.

“Cậu là ai?"

Khương Uyên lạnh giọng nhìn đối phương.

“Người của thương hội Thiên Long còn chưa tới phiên ông dạy dỗ.”

“Điện Long Vương của các người cho rằng thiên hạ này là của mình sao?”

Vẻ mặt Hứa Thế Thần kiêu căng nói.

“Thương hội Thiên Long~”

“Cậu là người của thương hội Thiên Long!”

Sắc mặt Khương Uyên thay đổi, ánh mắt khế lóe lên.


Ông ta đương nhiên biết thương hội Thiên Long, hơn nữa còn hiểu rõ mức độ kinh khủng của bọn họ.

Hiện tại, thế lực thương hội Thiên Long nắm trong tay không thua kém gì điện Long Vương, thậm chí bởi vì điện chủ điện Long Vương không còn, điện Long Vương bây giờ còn yếu thế hơn cả thương hội Thiên Long!

“Đứng sau Thương hội Giang Nam thực chất là Thương hội Thiên Long!”

Ánh mắt Khương Uyên lóe lên vẻ ngạc nhiên.

“Không sai, chủ nhân của thương hội Giang Nam chính là thương hội Thiên Long, điện Long Vương các người lại dám uy hiếp thương hội Thiên Long, đúng là ngông cuồng!”

“Còn các cô nữa, một lễ khai trương chi nhánh cỏn con của Đường Thị cũng dám ép toàn bộ thương hội Giang Nam tới tham gia, lá gan của mấy người cũng. không nhỏ!”

Hứa Thế Thần hừ lạnh với đám người Khương Uyên, Đường Sở Sở.

Lão đại nhà họ Minh, họ Cảnh, người nhà họ Vương sau khi nghe thấy cái tên thương hội Thiên Long, vẻ mặt của tất cả bọn họ đều thay đổi.

“Thế thì sao?”

Diệp Phàm liếc mắt nhìn người này, hắn hờ hững nói.

“Con người tôi từ xưa đến nay luôn rất độ lượng, tôi có thể cho các người một cơ hội!”

Hứa Thế Thần nhìn về phía Đường Sở Sở và Diệp Phàm, hắn ta kiêu ngạo nói.

“Cơ hội gì?

Đường Sở Sở tò mò.

“Đường Thị lập tức gia nhập thương hội Thiên Long, do thương hội Thiên Long phụ trách quản lý, đương nhiên các người vẫn có thể tiếp tục sử dụng cái tên Đường thị, nhưng mọi thứ về phụ trách, phát triển đều phải nghe theo sắp xếp của thương hội Thiên Long!”

Hứa Thế Thần trực tiếp nói.

Soạt!

Nghe hẳn ta nói vậy, vẻ mặt Đường Sở Sở cực kỳ khó coi.

Vậy khác nào cướp cả Đường Thị? “Xin lỗi, tôi không đồng ý!” Đường Sở Sở đáp.

Đường Thị là tâm huyết của nhà họ Đường, cũng là công sức của cô.


Cô tuyệt đối không cho phép một ai cướp đi Đường. Thị!

“Không đồng ý!”

“Cô cảm thấy mình có tư cách không đồng ý?”

“Đây là cơ hội cuối cùng tôi cho Đường Thị, nếu cô không đồng ý, vậy thì ngày mai Đường Thị sẽ hoàn toàn. biến mất khỏi Long Quốc!”

Hứa Thế Thần cao ngạo nói.

“Đường Sở Sở, chỉ bằng một Đường Thị cỏn con cũng dám từ chối thương hội Thiên Long, tôi thấy cô cũng thật không biết lượng sức!”

Từ Uy khinh thường nhìn Đường Sở Sở.

“Thương hội Thiên Long mấy người làm vậy cũng thật quá đáng!”

Lúc này, lão đại nhà họ Minh - Minh Hách đi tới, trầm giọng nói.

“Ông là ai?” Hứa Thế Thần nhìn qua Minh Hách.

“Con trưởng của nhà họ Minh ở Đế Đô - Minh Hách!”

Minh Hách đáp. “Hóa ra là Minh đại nhân!”

“Sao nào? Minh lão đại không ở Đế Đô, sao lại chạy tới nơi này? Còn đi nói giúp một công ty tiểu tốt!”

Hứa Thế Thần nhìn Minh Hách, đối mặt với vị quan †ứ phẩm, con trưởng nhà quyền thế ở Đế Đô nhưng hắn ta cũng không có ý kính trọng.

“Tôi và Chủ tịch Đường là bạn bè, nên đương nhiên không thể nhìn các cậu bắt nạt người khác như vậy được!"

“Mặc dù thương hội Thiên Long cường thế, nhưng cũng không thể làm loạn ở Long Quốc!”

“Hơn nữa tôi cũng có quen biết với mấy vị phụ trách của thương hội Thiên Long, ai phái cậu tới!”

Minh Hách uy nghiêm nhìn Hứa Thế Thần. “Anh trai phái tôi tới đây!” Hứa Thế Thần đáp.

“Anh cậu tên gì? Tôi cũng muốn hỏi xem ai cho phép. hắn ta làm loạn!”

Minh Hách oai phong nói.

“Anh tôi tên là Hứa Thế Thiên!” Hứa Thế Thần cười khinh thường. “Hứa...Hứa Thế Thiên?”

Lúc này, vẻ mặt Minh Hách thay đổi, ông ta khiếp sợ nhìn về phía Hứa Thế Thần.

Ông ta không ngờ anh trai của đối phương lại là Hứa Thế Thiên, hắn ta chính là một trong chín người giàu có nhất của thương hội Thiên Long, thân phận địa vị của hắn ta, cho dù là con trưởng của nhà họ Minh, quan viên tứ phẩm cũng không thể so sánh được.


Nếu như thần tài của thương hội Thiên Long muốn ra tay với Đường thị, nếu là nhà họ Minh thì cũng không gánh nổi.

“Minh đại nhân, ông định đi hỏi anh tôi, xem ai cho phép anh ấy làm loạn sao?”

Hứa Thế Thần cười lạnh nhìn Minh Hách.

“Được rồi, đừng phí lời nữa!”

Lúc này, cuối cùng Diệp Phàm cũng lên tiếng.

Hắn nhìn chằm chằm Hứa Thế Thần: “Bây giờ tôi cho anh hai lựa chọn, một là cút khỏi đây, hai là tự chuẩn bị cho mình một chỗ quan tài!”

Hừ

Nghe Diệp Phàm nói vậy, vẻ mặt Hứa Thế Thần trầm xuống, hắn nói: “Ranh con, cũng lớn giọng đấy, sao nào? Mày còn định giết tao chắc?”

“Anh rất thông minhl”

Diệp Phàm đáp.

“Hứa tổng, thằng ranh này quá khinh người, nhất định không được tha cho hắn!”

Từ Uy chỉ tay vào Diệp Phàm.

“Tao cũng muốn xem, mày có bản lĩnh gì mà dám ngông cuồng như vậy!”

“Người đâu, bắt hắn ta lại

Hứa Thế Thần trực tiếp ra lệnh.

Ngay lập tức, vệ sĩ mà hắn mang theo đã tấn công về phía Diệp Phàm.

Vụt vụt vụt!

Diệp Phàm phất tay, vô số ngâm châm bay ra đâm vào tử huyệt của đám người này.

Lập tức, tất cả vệ sĩ trợn trừng mắt rồi ngã xuống. đất.

Nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt của Hứa Thế Thần và những người khác đều thay đổi!

“Mày...” Hứa Thế Thần u ám nhìn chằm chằm Diệp Phàm. BịchIll

Diệp Phạm đạp tên này ra ngoài, đập hắn ta xuống đất nôn ra máu.

“Người dám khoe khoang trước mặt tôi, đều đã đi gặp Diêm Vương rồi!"

Diệp Phàm lạnh giọng nói.