Bất Diệt Long Đế

Chương 232: Để bọn họ đánh vào đi



 

Này đã không còn cách nào nhịn, nếu không lần sau phỏng chừng sẽ là năm ngàn vạn.

Lục Ly không phải không có huyền tinh, linh dược trong không gian giới của hắn, có thể bán mười mấy ức huyền tinh, nhưng hắn không muốn cho, hắn nhịn không được cục tức này, cũng không muốn đem huyền tinh cho chó ăn.

Hắn lệnh Thiên Đà Tử theo hắn đi Huyết Sát Đảo, thấy Hứa Diệu Dương ngồi ở chủ vị, khuôn mặt kiêu căng, còn thấy Nhị trưởng lão Hứa gia Hứa Tứ Hà.

Lục Ly và Hứa Tứ Hà gặp qua một lần, lần đó là đại thọ của Hứa Trần, Hứa Tứ Hà còn thân thiết kéo tay hắn tiến vào đại viện Hứa gia.

Lúc này gặp Hứa Tứ Hà lại như thay đổi một người, Hứa Tứ Hà ngồi ở bên cạnh Hứa Diệu Dương, cúi đầu uống trà, căn bản không liếc mắt nhìn Lục Ly một cái. Phía sau Hứa Diệu Dương và Hứa Tứ Hà còn đứng hai Hồn Đàm cảnh đỉnh phong, sắc mặt cũng rất lạnh nhạt.

Lục Ly vừa nhìn tình huống này liền hiểu, người tới bất thiện, Hứa Diệu Dương rõ ràng là đến gây chuyện, là tới chèn ép Huyết Sát Đảo.

Hơn nữa thượng phương bảo kiếm trong tay Hứa Diệu Dương còn không phải Hứa Trần cho, mà rất có thể là Yên phu nhân cho. Bởi vì Hứa Trần không dám đắc tội Minh Vũ, mặc dù lần trước sau khi Minh Vũ rời đi không có xuất hiện nữa, nhưng phỏng chừng Hứa Trần còn không dám mạo hiểm như vậy.

Còn có hắn đi Vũ Lăng Thành, cường giả thần bí luôn đi theo bảo hộ, Hứa Trần khẳng định sẽ có băn khoăn. Có thể làm cho Hứa Trần không băn khoăn lệnh Hứa Diệu Dương tới gây chuyện, rõ ràng là chỗ dựa ở sau lưng ám hiệu, mà chỗ dựa này tự nhiên chính là Yên phu nhân.

Có Bạch gia nâng đỡ, Hứa Trần không cố kỵ chút nào.

Xem ra Yên phu nhân là rất tức giận, hoặc nói muốn cho Lục Ly chịu chút đau khổ, để hắn hiểu được một đạo lý... ở Thiên Đảo Hồ đắc tội Bạch gia, kết cục sẽ rất thảm, nếu muốn sống sót ở Thiên Đảo Hồ, chỉ có cúi đầu với nàng.

Nghĩ thông suốt sự tình, Lục Ly bất động thanh sắc đi tới, nhìn Hứa Tứ Hà chắp tay thi lễ nói:

- Lục Ly tham kiến Hứa đại nhân, Hứa công tử vẫn khỏe chứ.

Hứa Diệu Dương lạnh lùng khẽ hừ không nói, Hứa Tứ Hà nhìn Lục Ly nói:

- Lục Ly tới rồi sao? Ngồi đi.

Lục Ly không có khách khí, trực tiếp tìm vị trí ngồi xuống, hỏi:

- Hứa đại nhân, không biết lần này đến có gì chỉ giáo, có thể đi thẳng vào vấn đề không.

Hứa Tứ Hà uống một ngụm trà, thở dài nói:

- Lục Ly, ngươi là không biết, gần đây hồ phỉ hung hăng ngang ngược, đã xuất hiện bốn nhóm hồ phỉ cường đại rồi. Trong đó có hai chi còn có Mệnh Luân cảnh dẫn đội, gần đây Hứa gia chúng ta thương vong thảm trọng, các loại dược thảo linh đan thiếu thốn, nên không có cách nào, phải tới tìm các ngươi xin chút huyền tinh.

Những lời thừa này, Lục Ly không muốn nghe, hắn nói thẳng:

- Ta nghe nói lần này Hứa đại nhân cần 500 vạn huyền tinh? Huyết Sát Đảo nho nhỏ như chúng ta, làm sao có thể cầm ra?

- Lục đảo chủ khiêm nhường.

Hứa Tứ Hà cười nhạt:

- Ngươi ở phòng đấu giá vung tiền như rác, ra hơn hai ngàn vạn huyền tinh, chuyện này Thiên Đảo Hồ ai không biết? Thực không dám giấu diếm... theo chúng ta suy đoán, những hồ phỉ kia rất có thể là nhằm vào các ngươi, muốn cướp bóc Huyết Sát Đảo của các ngươi, đánh cướp đại thổ hào như ngươi nha. Các ngươi ở hậu phương an nhàn, Hứa gia chúng ta lại không ngừng thương vong, này sao có thể được?



- Nhằm vào ta?

Lục Ly cười lạnh, đích thật là nhằm vào hắn. Hồ phỉ? Ai biết là võ giả gia tộc nào ngụy trang? Nói không chừng một phần trong đó là người Hứa gia nha?

- Thật không có!

Lục Ly lắc đầu thở dài:

- Hiện tại Huyết Sát Đảo đã nghèo đến không có áo mặc, nếu như Hứa đại nhân muốn vài chục vạn huyền tinh, chúng ta còn có thể ráng nhịn ăn nhịn mặc, 500 vạn, dù giết ta cũng không có.

- Không ra huyền tinh, kỳ thực cũng không sao.

Hứa Tứ Hà nhìn Lục Ly, ngưng giọng nói:

- Không xuất tiền thì xuất lực, Huyết Sát Đảo các ngươi ra một vạn người xuất chiến, cùng nhau trừ loạn là được.

- ...

Lục Ly cười lạnh, Huyết Sát Đảo cộng hết lại cũng không tới vạn người. Cho dù hắn phái người tham chiến, sợ là cuối cùng có thể trở về cũng không được mấy người? Chính hắn đi mà nói... không chừng sẽ bị người ám sát.

Lục Ly trực tiếp cự tuyệt:

- Hứa đại nhân, Huyết Sát Đảo chúng ta không có nhiều võ giả, chiến lực đều thấp kém, đi quả thật chỉ là chịu chết. Nếu không... Chúng ta phái tất cả Lục Ải Nhân cho các ngươi?

- Không được!

Hứa Tứ Hà rất khẳng định nói:

- Tộc trưởng đã hạ lệnh, toàn bộ thế lực phụ thuộc hoặc ra huyền tinh, hoặc là xuất lực, nếu không hồ phỉ đánh vào Huyết Sát Đảo các ngươi, chúng ta sẽ không quản.

- Vậy để cho bọn họ đánh đi.

Lục Ly không muốn nói nhãm nữa, đứng lên nói:

- Hứa đại nhân, ngươi truyền lời cho những hồ phỉ kia, Lục mỗ ở Huyết Sát Đảo chờ đợi bọn hắn, bất quá dám bước vào Huyết Sát Đảo nửa bước, sinh tử tự chịu.

Nói xong Lục Ly sải bước đi ra ngoài, đối phương làm như thế, khiến hắn không có đường lui. Nếu muốn chơi, vậy thì vui đùa với Hứa gia một chút, hồ phỉ dám vào bao nhiêu, hắn dám giết bấy nhiêu.

Chuyện này là Yên phu nhân âm thầm truyền lệnh không sai, Yên phu nhân không dám công khai tới, Lục Ly sẽ không sợ nàng. Không dám công khai, vậy thì đại biểu Bất Diệt cảnh của Bạch gia sẽ không xuất động, chẳng qua là một ít Hồn Đàm ngoại và Mệnh Luân cảnh, Lục Ly cũng không phải không có lực đánh một trận.

Hồ phỉ tấn công không thể nhanh như vậy, mới đầu hồ phỉ chắc chắn sẽ không quá mạnh, cứ như vậy mấy vòng, phỏng chừng đám người Dạ Tra đã đi ra, Lục Ly có thể kéo được.

Lần này vô luận hắn nhẫn như thế nào, đối phương cũng sẽ không bỏ qua. Hắn càng nhẫn, Hứa Diệu Dương sẽ càng được đằng chân lân đằng đầu, cho dù đưa ra mấy ngàn vạn huyền tinh, kết cục cuối cùng vẫn giống nhau, vậy tại sao còn phải tiện nghi Hứa gia?

- Ha ha!



Nhìn Lục Ly lớn lối như thế, Hứa Diệu Dương cười giận dữ nói:

- Lục Ly, ngươi khư khư cố chấp như vậy, nếu hồ phỉ tấn công Huyết Sát Đảo, chúng ta không cứu viện mà nói... Các ngươi cũng đừng trách chúng ta.

Lục Ly đi tới cửa, hắn quay đầu lại nhìn Hứa Diệu Dương, tranh phong tương đối nói:

- Hứa công tử, ta cũng khuyên ngươi một câu, làm người tốt nhất lưu lại một đường, nếu không ngày sau không dễ gặp lại. Còn nữa... gần đây hồ phỉ quá nhiều, chút thực lực ấy của ngươi không nên ra ngoài nhiều, vạn nhất bị hồ phỉ giết, vậy thì không tốt.

Nói xong Lục Ly ra khỏi thành bảo, nhìn Liễu Di và Thất trưởng lão nói:

- Các ngươi giúp ta tiễn Hứa đại nhân và Hứa công tử, ta còn có việc phải đi trước. Nhớ kỹ, nhất định phải bảo vệ tốt Hứa công tử, đừng để hắn chết ở trong phạm vi Huyết Sát Đảo của chúng ta.

- Phanh...

Bên trong truyền đến thanh âm nặng nề, Hứa Diệu Dương nổi giận đập cái bàn vỡ nát, Hứa Tứ Hà trầm mặt đứng lên nói:

- Trở về thôi.

Hứa Tứ Hà mang theo Hứa Diệu Dương đi rồi, Liễu Di và Thất trưởng lão thấp thỏm trở lại tim Lục Ly, Thất trưởng lão ngưng trọng nói:

- Đảo chủ, thật phải vạch mặt với Hứa gia sao?

- Bằng không thì như thế nào?

Lục Ly lạnh nhạt nhìn Thất trưởng lão nói:

- Hứa gia nói rõ là muốn đối phó ta, cho nhiều huyền tinh hơn nữa cũng vô dụng, nếu bọn họ muốn chơi, vậy thì chơi đi.

Thấy sắc mặt của Thất trưởng lão và Liễu Di khó coi, Lục Ly thản nhiên nói:

- Như thế nào? Các ngươi sợ? Nếu như các ngươi không muốn khai chiến cũng được, cứ giao Địa Long Đảo cho ta. Các ngươi công bố ra ngoài ta thoát ly Huyết Sát Đảo, toàn bộ sự tình Lục Ly ta gánh hết.

Thất trưởng lão có chút chần chờ, Liễu Di lại không hề nghĩ ngợi nói:

- Hiện tại Liễu gia đã đi theo đảo chủ, đảo chủ muốn chiến, Liễu gia theo chiến đến cùng.

Thất trưởng lão suy nghĩ một chút, không có Lục Ly, kết cục của Liễu gia cũng sẽ là diệt vong, bây giờ mọi người ở trên một cái thuyền, Liễu gia đã khắc vào ấn ký của Lục Ly, làm sao cũng chia không ra. Hắn gật đầu nói:

- Chúng ta nguyện theo đảo chủ cùng tiến cùng lùi.

- Tốt!

Ánh mắt Lục Ly híp lại, ánh mắt nhìn về phía Lạc Thần Đảo, nhếch miệng cười nói:

- Vậy chúng ta chơi với Hứa gia một chút.