Bất Diệt Long Đế

Chương 106: Hữu tình làm một lần



Hai người thuê một gian phòng, được tiểu nhị dẫn lên tầng hai, trang trí trong phòng rất xa hoa, không kém thua Thính Vũ Các của Liễu gia là bao, trên sàn trải kín thảm lông trắng muốt, đèn dầu chiếu sáng trưng đến tận từng ngóc ngách.

Quan trọng nhất là sau khi tiến vào, tiểu nhị mở ra cấm chế, linh khí thiên địa trong phòng lập tức nồng nặc lên rất nhiều, hít thở đều cảm thấy đặc biệt thoải mái.

Gian phòng không lớn không nhỏ, chỉ có một chiếc giường, một chiếc bàn, ngoài ra còn một phòng tắm nho nhỏ. Tiểu nhị dâng lên nước trà, Lục Ly vội vàng hỏi dò:

- Tiểu nhị ca, Thiên Ngục thành có quy củ đặc biệt nào không? Tỉ như phạm vào sẽ bị bắt bị giết ấy?

- Không thể động võ!

Tiểu nhị cười giải thích nói:

- Có tranh chấp nào, có thể ra quyết đấu trường ngoài thành giải quyết, trong thành tuyệt không thể động võ, dù ngươi là Bất Diệt cảnh đỉnh phong, dám động thủ trong thành cũng tất phải chết không nghi ngờ.

Tiểu nhị nghĩ nghĩ một lát rồi nói tiếp:

- Còn có không thể trộm cắp, lừa gạt… một khi Thiên Ngục quân bắt được sẽ bị cầm tù. Còn lại thì không sao, Thiên Ngục thành rất an toàn, nếu có người vô sự tìm ngươi gây chuyện, ngươi có thể lớn tiếng hô to, rất nhanh liền sẽ có Thiên Ngục quân tới. Dù đối phương là cường giả Mệnh Luân Bất Diệt, chỉ cần ngươi có lý liền sẽ không sao cả.

                                                                        

- Không sai!

Lục Ly khẽ gật đầu, thành trì luật pháp sâm nghiêm, ở chỗ này có thể khiến người cảm giác vô cùng an tâm.

Đương nhiên, Lục Ly cũng biết thành trì này an toàn như thế là bởi được xây dựng trên uy danh vô thượng của Thiên Ngục lão nhân vô. Nếu không có Thiên Ngục lão nhân, trong thành làm sao có thể không loạn? Tựa như Vũ Lăng thành, Liễu gia là bá chủ, nhưng chẳng phải vẫn bị mấy đại gia tộc liên công?

Sau đó Lục Ly lại hỏi dò mấy vấn đề khác, nghe qua đều rất tùy ý, nhờ đó tìm hiểu được rất nhiều tin tức quan trọng.

Tố chất tiểu nhị nơi này phi thường cao, không hề có vẻ gì là phiền chán, ngược lại một mực mỉm cười đáp lời, ngôn ngữ chân thành, khiến người như tắm gió xuân.

Hỏi suốt hai nén nhang, Lục Ly để tiểu nhị lui xuống, tình huống cơ bản đều đã hiểu rõ. Liễu Di một mực cao lãnh ngồi đó, không mở lời, chờ người đi xong nàng mới lập tức hỏi:

- Lục Ly, ngày mai chúng ta đi đâu bán Huyết Trùng Quả?

Từ trong lời tiểu nhị, hai người biết được có hai nơi có thể bán Huyết Trùng Quả. Nơi đầu tiên là phòng đấu giá, giá cả tương đối cao một chút, chẳng qua thời gian sẽ tương đối lâu, rốt cuộc không phải ngày ngày đều có đấu giá.

Hơn nữa còn rất dễ bại lộ thân phận, phòng đấu giá người nhiều mắt tạp, thế lực khắp các nơi đều chú ý bên kia, nói không chừng ngày thứ nhất đấu giá, ngày thứ hai liền sẽ bị người biết là các nàng bán.



Một cách khác là tìm bán cho thương hội, giá cả khẳng định sẽ thấp chút, dù sao thương hội cũng phải kiếm lời từ chênh lệch giá. Chẳng qua như thế có thể bán ra ngay lập tức, đồng thời thương hội sẽ không tiết lộ tin tức về ngươi, người ngoài khẳng định không thể biết được.

Lục Ly không suy nghĩ quá lâu, ngẩng đầu liền nói:

- Đi Thiên Ngục thương hội, giá cả thấp chút cũng được, miễn là cam đoan không tiết lộ tin tức ra ngoài.

Thiên Ngục thương hội là thương hội của gia tộc Thiên Ngục lão nhân, đó là bá chủ Thiên Đảo Hồ, tài phú kinh thiên, há sẽ nhìn trúng chút Huyết Trùng Quả cỏn con kia?

Còn nếu bán cho thương hội khác, một khi tin tức tiết lộ ra ngoài, nói không chừng Huyết Long Đảo sẽ bị người vây công, tranh đoạt bí phương giúp bọn hắn bồi dưỡng ra Huyết Trùng quả phẩm chất cao.

Giành được bí phương này, đồng nghĩa với giành được nguồn cung Huyền Tinh liên tục không ngừng, rất nhiều thế lực khẳng định đều sẽ đỏ mắt.

Tỷ như Huyết Sát đảo, nếu Huyết Sát bang không có nhiều cường giả như vậy, thế lực gia tộc khác nhất định sẽ công chiếm. Lại tỷ như bí phương nuôi tằm của Lạc Nhật đảo, nếu không phải được Lạc Thần đảo che chở, khẳng định cũng sẽ có gia tộc nghĩ cách chiếm đoạt …

- Được!

Liễu Di rất tín nhiệm Lục Ly, nàng biết tình hình Liễu gia, thực lực hiện tại quá yếu, nhất thời không cẩn thận liền sẽ bị diệt tộc.

Xác định sự thể xong xuôi, hai người không còn biết phải làm gì, Lục Ly ngồi một lát phát hiện bầu không khí có chút lúng túng, bèn dứt khoát ngồi xếp bằng trên đất chuẩn bị tu luyện.

Cô nam quả nữ sống chung một phòng, trên thân Liễu Di lại khẽ truyền đến mùi thơm xử nữ nhàn nhạt, cảnh này khiến Lục Ly khó miễn có chút tâm viên ý mã, đồng thời khá là xấu hổ.

Liễu Di cũng rất lúng túng, thấy Lục Ly nhập định, nàng ngồi một lát liền đứng dậy đi vào phòng tắm.

Lục Ly vốn định tu luyện, nghe được Liễu Di đi phòng tắm, tâm tình bỗng loạn, căn bản không cách nào nhập định. Đợi một lát nghe thấy trong phòng tắm truyền ra tiếng hắt nước, nhịp thở Lục Ly càng thêm phần gấp rút.

Trong phòng tắm chỉ có một chiếc rèm, bằng với chỉ cần Lục Ly đứng dậy vén rèm lên liền có thể nhìn thấy trường cảnh mỹ nhân tắm gội.

Nghĩ đến dáng hình yểu điệu của Liễu Di, trong đầu Lục Ly không khỏi mường tượng ra cảnh tượng mỹ nhân đi tắm, hô hấp và nhịp tim càng thêm gấp rút.

Lục Ly sắp tròn mười sáu tuổi, chính là cái tuổi huyết khí phương cương, đối với thân thể người khác phái khó tránh khỏi có chút huyễn tưởng và mong mỏi. Nếu là lúc bình thường thì còn không sao, nhưng trường cảnh thời khắc này không thể không khiến hắn suy nghĩ nhiều.

Quan trọng nhất là hắn biết thái độ Liễu gia, biết thái độ Liễu Di. Chỉ cần hắn nguyện ý, sợ là tối nay liền có thể động phòng. Hiện tại hắn rất quan trọng đối với Liễu gia, Liễu Di tựa hồ cũng không ghét hắn.

Trong lúc đang miên man suy nghĩ, Liễu Di đã tắm xong, vén rèm đi ra, nàng đổi một thân áo bào sạch sẽ, đầu tóc ướt sũng, trên người tỏa mùi thơm nức mũi.

Nàng liếc nhìn Lục Ly một cái, thấy Lục Ly nhắm mắt ngồi đó, sắc mặt thoáng đỏ lên, mắt đẹp chớp động, mơ hồ đoán được điều gì.

Nàng tiến lại, cố ý chậm rãi đi qua bên người Lục Ly, sau đó ngồi xuống giường, nhẹ giọng nói:



- Lục Ly, ngươi cũng tắm đi, hôm nay dạo chơi Lạc Thần thành ra một thân mồ hôi.

Lục Ly lúng túng mở mắt ra, giả bộ điềm nhiên như không có việc gì nói:

- Được rồi.

Từ trong bao lấy ra áo bào sạch sẽ, Lục Ly tiến vào phòng tắm, vừa vào hắn liền trợn tròn mắt, cả người run lên.

Bởi vì trên móc áo trong phòng đang treo lên váy áo Liễu Di vừa thay, một chiếc yếm màu hồng phấn và áo lót treo ngay hàng đầu, dị thường gai mắt, vừa tiến vào liền nhìn thấy được.

Yếm và áo lót đều là đồ mặc bên trong của phái nữ, Lục Ly thân là một con gà tơ làm gì gặp qua cảnh thế này? Trước kia đi qua cửa hàng bán yếm áo lót đều đỏ mặt không dám nhìn nhiều.

- Ai nha…

Liễu Di ở bên ngoài tựa hồ cũng nhớ tới chuyện này, như một cơn gió bò dậy, xông vào trong phòng tắm, đỏ mặt ôm lấy đồ áo vừa thay chạy ra ngoài.

Lục Ly sờ sờ cánh mũi, cảm giác nhịp tim càng nhanh, hô hấp cũng càng dồn dập. Hắn tẩy qua một lượt, đổi đồ áo đi ra ngoài. Không dám nhìn Liễu Di, cứ thế xếp bằng ngồi trên thảm sàn, trầm giọng nói:

- Tộc trưởng, ngươi mau nghỉ ngơi đi, ta tu luyện một đêm là được.

Liễu Di lau khô đầu tóc, cả người trùm trong chăn mền, nàng không tiếp lời, đợi chừng nửa nén hương sau mới lấy hết dũng khí nói:

- Hay là … ngươi lên giường ngủ một lát đi? Sáng mai còn phải đi bán Huyết Trùng Quả? Giường lớn lắm, chúng ta tách ra ngủ, không có gì phải ngại cả.

- Oanh!

Trong đầu Lục Ly như bị sét đánh, cả người căng cứng, không ngừng nuốt nước bọt, ý tứ Liễu Di đã hết sức rõ ràng, đây chính là gậy ông đập lưng ông a.

- Khắc chế, khắc chế!

Lục Ly hít một hơi thật sâu, cưỡng bách chính mình tỉnh táo lại, hắn nhớ tới cha mẹ còn ở dưới Hàn Băng Thâm Uyên, nhớ tới Lục Linh ở Thanh Châu xa xôi, rất nhanh liền ổn định tâm thần.

Chẳng qua khắc sau, Liễu Di lại tiếp một câu khiến tâm thần vốn đã ổn định của hắn lần nữa nhộn nhạo, Liễu Di đỏ mặt nói:

- Cái kia, Lục Ly, ngươi không đừng nghĩ nhiều. Ta vĩnh viễn sẽ không ép buộc ngươi gia nhập Liễu gia, cũng không cần ngươi … chịu trách nhiệm. Từ khoảnh khắc ta trở thành tộc trưởng Liễu gia, đời này ta vĩnh viễn sẽ không gả người…

Lời nói Liễu Di rất mịt mờ, ý tứ Lục Ly lại nghe hiểu, hắn có thể hữu tình làm một lần với Liễu Di, không cần chịu bất cứ trách nhiệm gì, cũng không cần phải để ý đến Liễu gia.