Bất Diệt Long Đế

Chương 100: Trang bức quá lố



Thân thế của Liễu Di rất đáng thương, ba tuổi đã không có cha, sáu tuổi mẹ bệnh chết. Còn lại duy nhất ông nội yêu thương nàng, lại vì xung kích Mệnh Luân cảnh mà thường xuyên bế quan.

Bởi thế từ nhỏ Liễu Di đã không ai chăm sóc, mặc dù thân là đệ nhất tiểu thư của Liễu gia, nhưng bên cạnh lại đều là hạng người a dua nịnh hót, không có ai thực sự quan tâm nàng.

Liễu Như Phong là tộc trưởng Liễu gia, hắn chết trận, nếu Liễu gia còn có cường giả Hồn Đàm cảnh, như vậy không chút hoài nghi, vị trí tộc trưởng kia tuyệt đối sẽ do cường giả Hồn Đàm cảnh đảm nhiệm.

Hiện tại không có Hồn Đàm cảnh, mấy vị trưởng lão xếp ở mặt trước đều chiến tử, địa vị Thất trưởng lão trong gia tộc lại không quá cao, uy vọng chưa đủ.

Trực hệ chính là trực hệ, bàng hệ chính là bàng hệ (chi thứ), địa vị của tiểu thư trực hệ hiển nhiên sẽ cao hơn trưởng lão chi thứ rất nhiều. Nếu không phải bởi quan hệ giữa Thất trưởng lão và Huyết Cừu, cộng thêm thực lực Liễu Di hơi yếu, tuổi tác quá nhỏ, khẳng định đã không có tranh luận hôm nay.

Ở Liễu gia, người duy nhất khiến Lục Ly cảm giác được tồn tại chỉ có Liễu Di, hắn đã cứu Liễu Di, Liễu Di cũng đã cứu hắn.

Không phải Lục Ly nhìn trúng Liễu Di, đối với Liễu Di hắn không có nửa điểm cảm giác, cũng chưa bao giờ cân nhắc qua chuyện nam nữ.

Hắn chỉ cho rằng người duy nhất trong Liễu gia có tình nghĩa với hắn chính là Liễu Di, bởi thế hắn nhất định phải khiến Liễu Di thượng vị, như thế ngày sau hắn ở Huyết Long Đảo cũng sẽ đỡ đi phần nào.

Lại thêm lúc này một đám lão gia hỏa cậy già lên mặt bắt nạt một tiểu cô nương như thế, Lục Ly có chút không đành.

Cái vỗ bàn vừa rồi của Lục Ly hù dọa không ít người, cũng khiến cho rất nhiều người giận tím mặt. Lục Ly chỉ là khách khanh mà thôi, vốn không có tư cách tham gia hội nghị cao tầng Liễu gia, lại thêm hắn tính ra cũng chỉ là một tiểu tử miệng còn hôi sữa mới vừa đột phá Thần Hải Cảnh, khó miễn sẽ bị chúng nhân xem thường.

Nếu không phải nhờ hắn tỷ đệ Liễu gia mới may mắn thoát khỏi hiểm nghèo, đám lão gia hỏa Liễu gia làm sao lại cho phép Lục Ly tham gia hội nghị. Không ngờ giờ hắn lại vỗ bàn, còn dám ăn nói ngông cuồng.

Cửu trưởng lão khó chịu, quét Lục Ly một cái nói:

- Lục Ly, đây là hội nghị Liễu gia, tốt nhất ngươi đừng nên nói gì thì hơn.

Cửu trưởng lão tận lực nhấn mạnh hai chữ “Liễu gia”, tỏ rõ hắn chỉ là người ngoài, không có tư cách khoa tay múa chân.

Lục Ly hừ lạnh một tiếng nói:

- Ta là khách khanh Liễu gia, vì sao không thể nói chuyện? Chẳng phải ở Bắc Mạc luôn tôn sùng đạo lý cường giả vi tôn ư? Cửu trưởng lão, hay là chúng ta chơi đùa thử xem? Ngươi thắng, ta ngậm miệng, ta thắng, ngươi ngậm miệng, thế nào?

- Lục Ly!

Sắc mặt Liễu Di thoáng hiện vẻ cảm động, lại lôi kéo tay áo Lục Ly, ra hiệu hắn đừng làm loạn.

Lục Ly không phản ứng, mắt nhìn chằm chằm Cửu trưởng lão, chiến ý dâng cao. Chúng nhân trong đại sảnh ồ lên một mảnh, Cửu trưởng lão chính là Thần Hải Cảnh hậu kỳ, thực lực chỉ yếu thua Thất trưởng lão chút ít, không ngờ tên trẻ ranh miệng còn hôi sữa Lục Ly này lại dám khiêu chiến hắn?

Chuyện Lục Ly chém giết Thanh trưởng lão Triệu gia, Liễu Di còn không biết, những người còn lại tự nhiên càng không biết. Hơn nữa lúc xông vào Thiên Đảo Hồ chém giết tên đầu trọc Thần Hải Cảnh hậu kỳ cũng không có người ngoài nhìn thấy. Ở trong mắt mọi người, tuy Lục Ly có chút quái dị, nhưng có thể chiến thắng Thần Hải Cảnh trung kỳ đã là nghịch thiên, không ngờ giờ lại dám khiêu chiến Cửu trưởng lão

Sắc mặt Thất trưởng lão trầm xuống, nhìn thoáng qua Lục Ly, khiển trách:

- Lục Ly, náo cái gì? Đều là người mình, đừng làm tổn thương hòa khí, người trẻ tuổi đừng hành động nông nổi.

Lục Ly cười lạnh trong lòng, Thất trưởng lão lại bắt đầu cậy già lên mặt, nội tâm hắn không khỏi càng thêm kiên định. Hôm nay không thu phục đám lão gia hỏa này, ngày sau dù Liễu Di thượng vị thì cũng không ai thèm ngó đến nàng, chỉ coi nàng như một khôi lỗi mà thôi.



Hắn cảm thấy tất yếu phải gõ đánh đám lão gia hỏa này, để bọn họ biết sau lưng Liễu Di có hắn chống lưng, để bọn họ không dám khinh thường Liễu Di.

Hắn không nói một lời lẳng lặng bước ra, đứng trên bãi đất trống ngoài cửa nói:

- Cửu trưởng lão, xin chỉ giáo.

- Hừ!

Cửu trưởng lão triệt để nhịn không được, ngay trước mặt bao người bị một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa khiêu khích, nếu còn không ra tay dạy dỗ đối phương một phen, sợ rằng hôm nay Thất trưởng lão rất khó thượng vị, uy nghi của hắn cũng mất sạch.

Cửu trưởng lão cũng là chi thứ Liễu gia, huyết mạch tương đối gần với Thất trưởng lão, trước nay quan hệ giữa hắn và Thất trưởng lão luôn rất tốt, giờ tự nhiên phải giúp Thất trưởng lão khiêng cờ.

Hắn đột ngột đứng dậy đi tới, không cầm theo binh khí, tay không tấc sắt nói:

- Nếu ngươi đã muốn cắt mài, lão phu chỉ có thể phụng bồi. Chẳng qua chúng ta vẫn nên đừng đụng binh khí, để tránh tổn thương hòa khí.

- Không có vấn đề!

Lục Ly ném Thiên Lân đao sang một bên, trong lòng cười lạnh không thôi, Cửu trưởng lão trang bức quá lố, không có Huyền khí rất nhiều Huyền kỹ rất khó phóng thích, điều này chính hợp ý hắn.

Cửu trưởng lão đứng trên bãi đất trống, đối diện với Lục Ly, khá là ngạo nghễ nói:

- Ngươi tới đi, lão phu nhường ngươi ba chiêu, ngươi có thể đánh ngã lão phu xuống đất, xem như ngươi thắng!

- Ha ha ha!

Lục Ly cười to mấy tiếng, Huyền lực vận chuyển bắn tới, Cửu trưởng lão đã thích trang bức, vậy liền để hắn biến thành ngu bức.

Hai chân Lục Ly giậm mạnh, cả người nhảy lên giữa không trung, sau lưng lấp lánh quang mang, tròng mắt chớp động ánh sáng bạc, một cỗ khí tức kinh khủng từ trên người tràn ra. Đồng thời bắp thịt toàn thân phồng lên, cảm giác cả người có vô tận khí lực dùng mãi không hết.

Hắn vừa ra tay liền sử dụng toàn bộ thực lực, mười mấy Huyền Kình trong Thần Hải dồn hết vào đùi phải, hắn muốn đánh lão đầu thích trang bức này thành ngu bức!

- A

Sắc mặt đám đông khẽ biến, dù bọn hắn đứng cách hơi xa, song đều có thể cảm nhận được khí tức cường đại truyền ra trên thân Lục Ly, khí tức đó khiến chúng nhân cảm thấy vô cùng đè nén, tựa như đối mặt một tên cường giả Hồn Đàm cảnh.

- Chuyện gì xảy ra?

Thất trưởng lão và mấy tên trưởng lão khác liếc nhau, ai nấy đều rất kinh nghi, rõ ràng Lục Ly chỉ mới vừa đột phá Thần Hải Cảnh, tại sao lại có khí tức cường đại như thế?

Bọn hắn không nhìn thấy Lục Ly nuốt bất cứ đan dược gì, trên cổ cũng không có huyết mạch ấn ký, điều này chứng tỏ hắn không phải huyết mạch chiến sĩ, nếu thế vì sao thực lực lại đột nhiên phóng đại?

Thực lực Lục Ly quả nhiên đại trướng, từ một cước Lục Ly bổ ra kia chúng nhân liền có thể phán định, tốc độ công kích của Lục Ly quá nhanh, tuyệt đối vượt trên phần lớn người tại trường.



Cửu trưởng lão sửng sốt, từ giữa không trung Lục Ly đột ngột tung ra huyết mạch thần kỹ, tốc độ bỗng chốc tăng mạnh, hắn không kịp phản ứng. Giờ hắn chỉ có hai lựa chọn, hoặc là cứng đối cứng với Lục Ly, hoặc là lăn khỏi chỗ này, né tránh một cước kia!

Cường giả trong gia tộc đều có mặt tại trường, Cửu trưởng lão sao có thể lăn đất tránh né? Làm thế hắn còn mặt mũi nào. Bởi vậy hắn cắn răng, hai đùi trầm xuống, Huyền lực lóng lánh, vận dụng toàn bộ chiến lực nện ra một quyền, ý đồ đánh bay Lục Ly.

- Ầm!

Một tiếng trầm muộn vang lên, dưới ánh mắt kinh ngạc của vô số người, Cửu trưởng lão bay rớt ra ngoài hơn mười mét, tay phải nhuốm đầy máu tươi, thậm chí còn có chút biến dạng, thần sắc trên mặt toàn là thống khổ, rõ ràng tay đã bị nện đứt.

Một chiêu bại trận!

Lục Ly rơi trên mặt đất, mắt lạnh quét nhìn đám đông trong thạch bảo, nhàn nhạt nói:

- Còn có ai không phục?

Toàn trường im ắng, ngay cả Thất trưởng lão đều không dám nói chuyện, trong chúng nhân chiến lực Cửu trưởng lão đã là đỉnh cấp, chỉ kém thua Thất trưởng lão một chút. Giờ lại bị Lục Ly chém đứt tay chỉ bằng một chiêu, liệu ai còn dám đăng trường rước nhục vào thân?

Mấy tên trưởng lão ủng hộ Liễu Di thượng vị tròng mắt sáng lên, một người có chút kích động, lại có chút hiếu kì hỏi:

- Lục Ly, sao chiến lực ngươi cường đại như thế? Có phải là phục dụng đan dược?

Lục Ly cười nhạt nói:

- Ta từ nhỏ lớn lên ở bộ lạc Địch Long, ra khỏi bộ lạc liền gia nhập Liễu gia, đi đâu mà kiếm đan dược? Chẳng lẽ Liễu gia có đan dược như thế?

- Cái này, cái này….

Tên trưởng lão đó càng thêm nghi ngờ hỏi:

- Thế vì sao chiến lực ngươi lại tăng?

- Ta tự có thủ đoạn của riêng mình!

Lục Ly đương nhiên sẽ không nói ra đáp án, hắn lãnh đạm nói:

- Ta có thể nói rõ ràng cho các ngươi biết, Thần Hải Cảnh bị ta chém giết đã gần mười người, trong đó bao gồm hai tên Thần Hải Cảnh hậu kỳ, Di tiểu thư hẳn là rất rõ ràng.

Toàn trường xôn xao, chuyện Lục Ly chém giết Thần Hải Cảnh bọn hắn cũng từng nghe nói qua, lại không ngờ cả Thần Hải Cảnh hậu kỳ cũng từng bị giết hai người. Nói như vậy chiến lực tổng hợp của Lục Ly đã đạt đến Thần Hải Cảnh đỉnh phong?

- Với Liễu gia các ngươi, ta không có cảm tình quá sâu, ta không nợ Liễu gia cái gì, ngược lại Liễu gia còn thiếu nợ chị em chúng ta rất nhiều.

Lục Ly thoáng dừng một chút rồi nói thẳng:

- Liễu gia đã từng nhắm đến ta, Thất trưởng lão các ngươi hẳn nên rõ ràng. Ở trong Liễu gia, bằng hữu duy nhất của ta chính là Di tiểu thư, nếu nàng không thể trở thành tộc trưởng, ngày mai ta liền sẽ thoát ly Liễu gia, rời khỏi Huyết Long Đảo. Lời ta chỉ nói đến đó thôi, chính các ngươi tự cân nhắc!

Nói xong, Lục Ly bước nhanh về phía tiểu thạch bảo mình cư trú, không nhìn lại chúng nhân lấy một lần. Hắn nói ra lời tận đáy lòng, còn về phần lựa chọn thế nào thì phải xem đám trưởng lão Liễu gia.