Bắt Cóc Em Về Làm Vợ

Chương 112



* Thượng Hải....

Vương Nguyên mơ hồ tỉnh dậy đầu cậu khá đau nhức cậu nhìn xung quanh đây là đâu ? Máy móc dụng cụ phẫu thuật. ? Đây là phòng phẫu thuật ??? Vương Nguyên sợ hãi khi phát hiện ra mình nằm trên bàn mổ hai tay hai chân bị trói chặt. Chỉ thấy Vương Chính đang nói chuyện với bác sĩ cậu vội hét lên "Vương Chính...Vương Chính... thả em ra anh định làm gì vậy hả ?"

Nghe tiếng gọi của cậu Vương Chính quay đầu lại hắn bước đến đưa tay xoa đầu cậu " Em biết không ? Anh...chưa từng xem em là em trai. Tiểu Nguyên...anh rất yêu em."

"Không...không...."

"Anh không cho phép ai dám cướp em khỏi anh. Ngay cả Vương Tuấn Khải." Vương Chính đanh mặt lại khuôn mặt hắn khiến cậu thật rất sợ.

"Anh sẽ giết chết đứa con của em và hắn. Bằng mọi giá anh sẽ phá nát những gì mà hắn đang có. Tiểu Nguyên đừng lo sẽ không nguy hiểm đến tính mạng của em đâu bác sĩ sẽ cố gắng hết sức."

"Không...không...đừng em cầu xin anh đừng làm gì với con của em. Vương Chính đừng hại bảo bảo em cầu xin anh đừng mà..." Vương Nguyên sợ hãi hét lên cậu òa khóc tại sao hắn lại làm như vậy.

"Là do em lựa chọn hắn mà không lựa chọn anh !"

"Đừng thả tôi ra THẢ TÔI RAAAA. Không được làm hại con của tôi . " Cậu vùng vẫy bật khóc nhưng Vương Chính lại giữ chặt cậu lại hắn ép cậu hôn lên đôi môi cậu Vương Nguyên tức giận cắn mạnh lên môi hắn khiến một dòng máu tươi chảy ra.

Hắn nhíu mày giữ chặt mặt cậu " Vương Tuấn Khải có gì tốt ? Chính hắn đã hại chết cha mẹ chúng ta ép hôn em cướp công ty của cha anh. Hắn là đồ bỉ ổi là đồ khốn em tại sao lại yêu hắn ?"

"Không phải anh ấy không phải là người như vậy. Nếu không phải do ông ấy tham lam thì mọi chuyện không ra nông nổi này." Cậu cương quyết nói giọng nói đầy oán hận.