Bao Tử Sủng Vật Điếm

Chương 74



Một bàn đồ ăn tràn đầy thịt hậu quả là......

Cục Bột Trắng nằm yên trên sô pha, ưỡn cái bụng ăn đến tròn tròn cuồn cuộn. Triệu Phượng Anh cho nhóc uống viên tiêu hoá, còn giúp nhóc xoa bụng.

"Grừ grừ...... Ợ......" Cục Bột Trắng được xoa đến thoải mái, xoa xoa đột nhiên đánh nấc cái ợ no, chọc mấy người lớn vui cười.

"Ngao ô......" Cục Bột Trắng chọc cho người lớn cười to cảm thấy thẹn che lại mặt, nằm liệt trên sô pha, tùy ý Triệu Phượng Anh giúp nhóc xoa bụng. Nhưng mà......

"Ợ!" Ợ no cũng không phải nhóc muốn khống chế là có thể khống chế.

"Ha ha ha......" Lúc này mọi người cười đến nước mắt đều chảy ra.

"Ngao ô...... Ợ......" Cục Bột Trắng sống không còn gì luyến tiếc, mặt cũng không che, kệ nó đi.

Ăn xong bữa tối, thời gian cũng không còn sớm, mấy người Lâm Hạ phải đi về. Trước khi đi, Tống lão đầu cùng Triệu Phượng Anh cho Lâm Hạ cùng Cục Bột Trắng hai bao lì xì lớn, còn cho bọn họ điểm tâm mang về.

Lâm Hạ cùng Cục Bột Trắng cảm ơn hai lão nhân, Cục Bột Trắng còn tặng cho hai vị lão nhân cái hôn ngọt ngào, mới lưu luyến không rời mà đi. Trên đường trở về, Cục Bột Trắng còn hỏi khi nào lại tới chơi.

"An An muốn đi thì lúc nào cũng có thể đi." Đường Ân Lãng nói.

"Ngao ô!" Vâng ạ! An An rất thích hai cụ ngoại! Cục Bột Trắng dựa vào trong lòng Lâm Hạ, cười chụp chụp móng vuốt.

"Có bao nhiêu thích, hơn cả thích ba ba sao?" Lâm Hạ cười đến đôi mắt híp lại, cố ý hỏi nhóc.

"?" Vấn đề này thật đúng là không dễ trả lời, Cục Bột Trắng nghiêng đầu suy nghĩ một chút, mới nói: "Ngao ô!" An An đều thích, An An rất thích ba ba, cha, cụ ông, cụ bà ạ!

"Thật biết lấy lòng." Lâm Hạ cười cười, đem tiểu lão hổ đáng yêu nhà mình giơ lên. Cái đuôi Cục Bột Trắng câu lấy cánh tay Lâm Hạ, cọ cọ lấy lòng anh.

"Ngao ô!" Ba ba, An An rất yêu người! Cục Bột Trắng mở ra bốn chân, hướng Lâm Hạ muốn ôm một cái.

"Ngoan." Lâm Hạ bị Cục Bột Trắng manh hỏng rồi, lòng mềm thành một vũng nước. Anh đem Cục Bột Trắng ôm vào trong ngực, dùng cằm cọ đầu lông xù xù của nhóc.

Đường Ân Lãng khẽ nghiêng đầu nhìn hai ba con đang ôm nhau, khóe miệng hắn mang theo một nụ cười nhu hoà, ánh mắt đều theo đó mềm theo.

Bất quá có điểm chua xót, ôm một cái không có phần của hắn......

"Ngao ô!" Ba ba, Chân Quả Lạp đã không còn, chờ lát nữa ba nhớ giúp An An mua nha! Cục Bột Trắng quơ móng vuốt vây quanh Lâm Hạ, làm nũng.

"Thiếu chút nữa đã quên, cũng may bảo bảo nhớ rõ." May mà Cục Bột Trắng nhớ thương Chân Quả Lạp nhóc hay uống, bằng không Lâm Hạ đều đã quên giúp nhóc mua. Cục Bột Trắng uống qua rất nhiều loại sữa, ngoài thích sữa bột ra, còn có sữa chua Chân Quả Lạp.

Cửa hàng tiện lợi ở tiểu khu cũng có bán sữa chua, Đường Ân Lãng xung phong nhận việc xuống xe mua. Trở về thời điểm không chỉ mang theo sữa chua Chân Quả Lạp, còn mua đồ uống cho Lâm Hạ.

Về đến nhà, tiểu biệt thự đã sáng đèn. Hamster nhỏ cùng Trần Minh Tông ở nhà, bọn họ về một lúc, Trần Minh Tông mới yên tâm rời đi.

"Xem...... Bảo bối......" Hamster nhỏ chạy về phòng, lấy ra một xấp thật dày...... Đại khái là thư đi, tựa như hiến vật quý mà đưa cho mấy người Lâm Hạ xem.

Hamster nhỏ động tác thật cẩn thận, đồ vật bên trong được bảo hộ rất kĩ càng, dùng giấy bao lại bên ngoài. Hamster nhỏ dưới ánh mắt nghi hoặc của đám người Lâm Hạ bóc ra lớp giấy gói bên ngoài, lộ ra đồ vật bên trong.

"5 năm thi đại học 3 năm làm bài thi?......" Lâm Hạ nhìn thấy bìa sách màu tím quen thuộc cùng với tên sách, nhưng vẫn chưa biết nguyên cớ.

"Rất...... Thích......" Hamster nhỏ ôm cuốn sách dày, mắt sáng như sao, còn ở mặt trên cọ cọ.

Hôm nay, Trần Minh Tông dẫn hắn đi hiệu sách, hắn nhìn thấy trên kệ sách cuốn 《 5 năm thi đại học 3 năm làm bài thi 》, đôi mắt liền dời không không nổi. Không biết vì cái gì, khi hắn nhìn thấy cuốn sách này, trong lòng đặc biệt kích động, thậm chí còn có một loại cảm giác quen thuộc. Khi hắn cầm nó trên tay, Hamster nhỏ kích động đến khóc ra. Một quyển sách thật dày, cầm ở trên tay thực nặng, mùi hương sách mới cũng làm người vui vẻ thoải mái.

Dọc đường đi về, Trần Minh Tông thực bất đắc dĩ. Bởi vì Hamster nhỏ vẫn luôn ôm sách không chịu buông, Trần Minh Tông muốn giúp hắn chia sẻ trọng lượng cũng không chịu.

......

"Thích là được......" Lâm Hạ giống như nhìn thấy một ngôi sao từ từ mọc lên, một học bá sắp ra đời!

"Vâng......" Hamster nhỏ dùng giấy đem sách bọc lại, sau đó đem sách về phòng, mới xuống dưới ăn điểm tâm mấy người Lâm Hạ mang về.

"Nhiều đồ ngon......" Hamster nhỏ quai hàm phình phình, thời điểm nhai đồ vật miệng chuyển động theo quy luật, làm người rất muốn lấy ngón tay chọc một cái, nhìn xem có thể hay không bởi vậy xẹp xuống......

Bữa tối ăn rất nhiều nhưng Cục Bột Trắng vẫn không thể ngăn cản dụ hoặc, nhịn không được ăn ít bánh kem nhỏ. Nhưng Lâm Hạ không có cho nhóc ăn nhiều, ăn hai cái xong Cục Bột Trắng chỉ có thể mắt trông mong mà nhìn người khác ăn.

"Ngao ô......" Ba ba, chúng ta đi tắm rửa đi...... Cục Bột Trắng giật nhẹ ống tay áo Lâm Hạ, muốn bảo Lâm Hạ dẫn nhóc đi tắm rửa.

"Được." Lâm Hạ bế Cục Bột Trắng đi vào phòng tắm. Đường Ân Lãng ngẩng đầu nhìn thoáng qua bóng dáng Lâm Hạ, lại thực nhanh cúi đầu. Hắn nhớ tới lúc hắn vẫn là đại bạch hổ cùng Lâm Hạ tắm chung, tuy rằng đã xảy ra sự tình xấu hổ, nhưng một phen phong tình của Lâm Hạ thật sâu khắc ở trong đầu hắn.

Khi nào mới có thể đem người nuốt vào bụng đây...... Đường Ân Lãng ánh mắt ám ám, ánh mắt gióng như dã thú mang theo cuồng dã.

Lâm Hạ cảm giác sau lưng chợt lạnh, giây lát lướt qua, quay đầu lại, Đường Ân Lãng cúi đầu không biết đang suy nghĩ cái gì. Lâm Hạ cười cười, cảm thấy mình nghĩ nhiều rồi.

ái loại cảm giác bị dã thú theo dõi vừa rồi, hẳn là ảo giác đi......

Đi vào phòng tắm, Lâm Hạ mở nước vào bồn, thuận tiện đem vịt con của Cục Bột Trắng bỏ vào bồn. Cục Bột Trắng ngồi trên ghế cạnh bồn tắm, hai móng hợp ở bên nhau nâng lên một vốc nước, ở trên mặt lung tung xoa lên.

Ngao ô, vừa mới ăn xong bánh kem nhỏ chưa có lau miệng, An An là sẽ tự mình rửa mặt, An An là bảo bảo ngoan.

Bảo bảo ngoan rửa mặt xong, sau đó nhảy vào bồn tắm, "Bùm" một tiếng bọt nước văng khắp nơi, bắn cả lên người Lâm Hạ đang cởi quần áo. Tiểu bướng bỉnh không những không có phát hiện, thời điểm chui ra khỏi mặt nước còn đột nhiên ngửa đầu, giống suối phun hướng bốn phía phun nước.

"Ngao ô!" Cục Bột Trắng hưng phấn tru lên, không có phát hiện lông mao bông xù của mình bị nước làm ướt nhẹp, lúc này bết dính lại trên người, nhìn vừa thương vừa buồn cười.

Ngày thường tiêu hổ con phong tư hiên ngang, lúc này biến thành hổ nhúng nước.

Lâm Hạ nghẹn cười, cởi xong quần áo bước vào bồn tắm, lưng dựa thành bồn tắm đầy hưởng thụ. Cục Bột Trắng một chút cũng không an phận, nhóc có đôi khi cùng vịt con chơi, có đôi khi bơi lội qua lại, chơi đến vui vẻ vô cùng. Thẳng đến khi Lâm Hạ lấy ra sữa tắm thơm thơm, hướng trên người nhóc xoa, nhóc mới ngoan ngoãn tắm rửa.

Tắm rửa xong ra ngoài, Lâm Hạ kêu Đường Ân Lãng đi tắm. Bọn họ tắm xong, liền đến phiên Đường Ân Lãng đi tắm rửa.

Lầu một cùng lầu hai đều có phòng tắm, Lâm Hạ thích ở lầu một tắm rửa, lầu hai để cho hamster nhỏ, lúc trước hamster nhỏ ngày đầu tiên tới cũng là ở lầu hai tắm rửa, cùng bọn họ tách ra.

Đường Ân Lãng gật gật đầu, liền tiến vào phòng tắm tắm rửa. Lâm Hạ đem Cục Bột Trắng tắm đến thơm ngào ngạt ôm vào phòng ngủ lầu hai, mở ra máy tính bồi nhóc xem video.

Cục Bột Trắng hôm nay đi làm khách, chưa kịp xem phim hoạt hình tối nay, Lâm Hạ ở trên web tìm lại video cho nhóc xem lại.

"Ngao ô!" Cục Bột Trắng nghe được ca khú chủ đề quen thuộc của phim hoạt hình, lập tức tập trung tinh thần mà nhìn. Lâm Hạ ngồi ở một bên nghịch di động, ngẫu nhiên cũng ngẩng lên liếc mắt một cái.

"Ngao ô!" Ba ba mau nghe điện thoại, Đường thúc thúc gọi điện thoại tới! Chuông báo của Lâm Hạ đều là Cục Bột Trắng thu âm lại, Lâm Hạ chỉ cần vừa nghe tiếng, không cần nhìn số cũng biết là ai gọi đến.

"Ân Lãng?" Lâm Hạ nhận điện thoại, có chút không rõ Đường Ân Lãng vì sao cách một tầng lầu phải gọi điện thoại cho mình.

"Anh quên lấy áo ngủ, có thể giúp anh đưa vào đây không?" Đường Ân Lãng trong giọng nói tràn đầy bất đắc dĩ, hắn tắm được một nửa mới phát hiện áo ngủ quên cầm theo rồi.

"Dạ, em đi lấy cho anh." Lâm Hạ tắt điện thoại, đem áo ngủ của Đường Ân Lãng lấy ra khỏi tủ, cầm xuống lầu đưa cho hắn.

"Áo ngủ đây." Lâm Hạ gõ gõ cửa phòng tắm, nói.

"Có thể tiến vào không, anh còn ở trong bồn tắm." Nằm trong bồn tắm Đường Ân Lãng bỗng nhiên mở mắt ra, trong mắt xẹt qua một mạt tinh quang. Hơi hơi gợi lên khóe miệng, một nụ cười thực hiện được ý đồ.

"Được." Lâm Hạ không nghĩ nhiều, không chút do dự đẩy cửa mà vào, không hề có chú ý tới Đường Ân Lãng khi đi vào không có khóa cửa phòng tắm.

Này rõ ràng là một hành động có dự mưu sẵn!

Lúc này Lâm Hạ còn không biết tình hình, anh cầm áo ngủ đi vào, đang định buông xuống chạy lấy người, Đường Ân Lãng đột nhiên đứng lên.

Hắn cả người loã thể, bọt nước từ trên người hắn trượt xuống, lướt qua hầu kết, ngực, cơ bụng, xuống địa phương thần bí không thể nói tên, sau cùng là đôi chân dài mạnh mẽ hữu lực. Đường Ân Lãng thuộc về kiểu người không mập không gầy, hình thể gãi đúng chỗ ngứa, trên người không có dư thừa thịt thừa, xinh đẹp tám khối cơ bụng cùng nhân ngư tuyến làm người không dời mắt được. Ở dưới ánh đèn vàng ấm áp của phòng tắm, làn da màu lúa mạch lấp lánh tỏa sáng, gợi cảm không cần nói cũng biết.

Hormone mãnh liệt ở phòng tắm phân bố, hơi thở bá đạo của giống đực đem Lâm Hạ bao vây lại. Hơi nước nóng ẩm dâng lên, đem gương phòng tắm phù mờ đầy mơ hồ, chỉ nhìn thấy loàn thoáng cảnh trong gương.

Lâm Hạ ngây ngốc một chút, nhiệt độ cơ thể giống như đang không ngừng lên cao, mặt cùng lỗ tai đều nóng lên. Không cần nghĩ cũng khẳng định là hồng đến sắp rỉ máu.

Đường Ân Lãng ở thời điểm Lâm Hạ phát ngốc nâng lên chân dài bước ra khỏi bồn tắm, nhân cơ hội khoá cửa lại, sau đó bá khí trắc lậu mà đem Lâm Hạ đè ở trên cửa.

Lâm Hạ tức khắc trừng lớn hai mắt, giống hệt con thỏ nhỏ đang chấn kinh vì bước lầm xông vào địa bàn của lão hổ, bị đại lão hổ bắt lấy.

"Lâm Hạ......" Đường Ân Lãng nhẹ nhàng thì thầm bên tai Lâm Hạ, hơi thở đánh vào lỗ tai Lâm Hạ, tê tê dại dại, thẳng tới đáy lòng.

Thanh âm nam nhân chứa đầy dục vọng ép tới rất thấp, giọng nói từ tính mười phần gợi cảm đến làm người muốn phun máu mũi. Một tia khiêu khích ẩn chứa ở trong đó, như có như không. Làm người nhịn không được muốn bắt giữ, lại làm thế nào cũng bắt không được.

"Lâm Hạ, anh muốn......" Nam nhân lẩm bẩm, thanh âm của hắn giống như có thể mê hoặc nhân tâm, làm Lâm Hạ lâm vào trong đó vô pháp tự kềm chế.

"Không có đồ......" Lâm Hạ cảm thấy lí trí của mình nhanh chóng bị dục hỏa cắn nuốt, lý trí còn sót lại chút ít nói cho anh hiện tại không phải thời cơ thích hợp.

Cái gì cũng đều không có......

"Anh chuẩn bị rồi." Đường Ân Lãng khóe miệng hơi câu lên, duỗi tay từ tủ để đồ trong phòng tắm lấy ra hai thứ, đúng là đồ Lâm Hạ cảm thấy khuyết thiếu.

"Anh mua từ bao giờ......" Lâm Hạ kinh ngạc hỏi, nguyên lai gia hỏa này đã sớm chuẩn bị tốt.

"Vừa mới rồi mua ở siêu thị......" Đường Ân Lãng vừa nói vừa ngậm lấy vành tai Lâm Hạ......

......

"Ngao ô......" Cục Bột Trắng xem xong phim hoạt hình, lăn một cái ôm lên đi động Lâm Hạ, nhìn xem ảnh mình mới chụp. Ảnh đều xem xong rồi, vẫn không đợi được Lâm Hạ cùng Đường Ân Lãng trở lại.

Ngao ô, ba ba cùng cha đang làm gì? Cục Bột Trắng buông di động bò dậy, nhịn không được hướng ra phía ngoài nhìn xung quanh.

"Ngao ô!" Cục Bột Trắng đang suy xét muốn hay không đi xuống tìm ba ba cùng cha, hai người đã trở lại. Chỉ là ba ba đi đường tư thế rất kỳ quái, còn phải để cha đỡ, đây là có chuyện gì?......

——

6/6/2020

Ôi tui tổn thương (● ˃̶͈̀ロ˂̶͈́)੭ꠥ⁾⁾

Mùa hè ăn canh cua ngon đấy nhưng sau đừng bắt tui ăn nữa nha hai bạn trẻ.