Bảo Bảo Ngang Ngược: Con Muốn Người Cha Này

Chương 136-2



Dứt lời, chỉ nghe thấy trước cửa vang lên tiếng giày cao gót đan xen, mà hai người thảo luận kia, cũng ngừng âm thanh líu lo, đẩy cây lau nhà, vội vội vàng vàng bước chân đi ra ngoài.

Nhan Cá Nhỏ ở trong toilet, nghe thấy lời mấu chốt nhất bị cắt đứt, không khỏi nhíu nhíu mày, đối với người tới lần này bắt đầu tò mò.

Hiệu quả không có lên tiếng, có thể đạt tới như vậy, người này nhất định không phải thuộc thế hệ thông thường, hơn nữa rất có thể, có quan hệ không đơn giản với người bị hại Ngô Viễn Thanh trong vụ án này.

Cô cúi đầu, nhìn từ dưới khe cửa, trông thấy nữ nhân đi đôi giảy cao gót màu rám nắng đứng trước bồn rửa tay, sau một tiếng thở dài, cô mở vòi nước, lui về phía sau, cúi người xuống rửa mặt.

Mắt cá chân của người phụ nữ này vô cùng trắng, mảnh mai, ít nhất đi lại hai bước, nhìn bắp chấn mịn màng bóng loáng, xem ra cũng là người phụ nữ từ một gia đình có hoàn cảnh ưu việt cũng có mấy phần phong vận.

Rửa mặt xong, người phụ nữ vừa thở dài, tiếng thở dài này mang theo vẻ ưu thương, mang theo sự đành chịu khó tả.

Tiếp thei, là tiếng xột coạt tìm kiếm và tiếng kéo khoá ví da, mấy tiếng tích tích vang lên, phòng rửa tay yên tĩnh vang lên tiếng phụ nữ khóc, “Khắp nơi đều đang đàm luận, khắp nơi đều là loại ánh mắt này..... Tôi..... Không chịu nổi...... Thật..... Chịu đủ rồi..... Tôi chịu đủ rồi...... Tôi.......”

Thanh âm đè nén, trầm thấp, lại mang theo phẫn hận, vừa giống như đang phát tiết.

“Cơm trưa ăn cái gì? Đi phòng ăn sao? Không bằng đi ra ngoài ăn đi, lầu dưới mới mở nhà hàng Tây trông cũng không tệ, có ưu đãi a!”

“Được được, hôm nay lại có cảnh sát đến điều tra, mẹ tôi bảo người dân tốt đừng có giao tiếp nhiều với cảnh sát, chúng ta đi ra ngoài còn có thể tránh bị tra hỏi đấy......”

Thanh âm mấy cô gái trẻ líu ríu truyền đến, người phụ nữ lập tức dừng lại, cuống quít thu lại điện thoại di động, đóng vòi nước, cầm ví lên nhanh chóng chạy ra ngoài, bước chân dồn dập.

Cá Nhỏ vội vàng mở cửa phòng đi ra ngoài, nghĩ thấy gương mặt người phụ nữ kia, lúc ra cửa, đã sớm không thấy bóng dáng người phụ nữ kia, chỉ thấy được mấy nhân viên nữ cười đùa nối đuôi nhau đi vào phòng rửa tay, rối rít hỗn loạn, một mảnh hỗn loạn.

Cô đang ảo não không nghe thấy đoạn quan trọng thì điện thoại trong túi vang lên, nghe máy, là Hạ Lãng.

“Cá Nhỏ, tình huống bên cô như thế nào rồi?”

Tuy Hạ Lãng Lãng mang theo thanh khí giọng nam, lại vẫn có thể nghe thấy vô cùng run rẩy và bất an, “Trong nhà vệ sinh nam chướng khí mịt mù, không ai bát quái không nói, còn đều là nan nhân đi tiểu, lão tử không chịu nổi, lão tử không làm.....”

Trong toilet không phải tiếng đi tiểu, còn có tiếng gì..... Cá Nhỏ đành chịu, nhưng cũng biết làm khó Hạ Lãng rồi, dù thế nào cũng là cô gái nam tính hoá, ẩn núp ở nhà vệ sinh nam hỏi thăm tin tức, quá uất ức cô.

“Lãng Lãng, cô tìm được cơ hội thích hợp, đến đây đu”, Cá Nhỏ chuẩn bị nói với Bạch Miêu và Haineko tin vừa nghe được, ổn định nói, “Tôi bên đây có chút thu hoạch, chúng ta đi hội hợp trước.”

“Ok, không thành vấn đề, Cá Nhỏ, cô thật lợi hại——!”

Một tiếng hoan hô, Cá Nhỏ nghe được bên kia tiếng đạp cửa.

Tiếp, là tiếng Hạ Lãng giận giữ, “Nhìn cái gì vậy ——! Chưa từng thấy qua trai đẹp ngựa gỗ thùng a!? Xức cậu đi tiểu đi!”

Hoàn toàn lưu manh....

Cá Nhỏ rơi mồ hôi......

Hạ Lãng Lãng tiểu thư, năm chữ thời cơ thích hợp này, cô rốt cuộc có nghe hiểu là có ý gì rồi sao?