Bảo Bảo Ngang Ngược: Con Muốn Người Cha Này

Chương 124-1: Kéo dài vấn đề



《 Tập đoàn luật sư Miêu Nhi Sự Vụ Sở, phụ trách các vụ việc điều tra tin tức liên quan đến vụ kiện, tiếp nhận các án kiện, Chủ tịch Hôi Miêu, phó chủ tịch Bạch Miêu》

Danh thiếp đơn giản quá tùy ý, nhìn thể nào cũng thấy giống như lừa gạt?

Sau khi hỏi hết các vấn đề liên quan đến vụ kiện, Hôi Miêu mở máy tính ra bắt đầu phân loại các hồ sơ, xử lý dữ liệu ghi ghi chép chép.

Nhan Tiểu NGư đứng dậy rót trà cho hai người họ, chợt nghe người phụ nữ nói một câu “Nhan tiểu thư,cô cũng phải chú ý rèn luyện thân thể, nếu không sẽ không chịu nổi đâu, chúng tôi đều nhìn tiểu Thấu từ nhỏ tới lớn, cơ thể nó thể lực lại rất khỏe, nếu cứ kéo dài sợ cô sẽ chịu không nổi....”

“Phốc ——!”

Nhan Tiểu Ngư đang uống một ngụm nước nghe dứt lời liền sặc nước muốn mất nửa cái mạng. Cái gì mà kéo dài sợ chịu không nổi, dì hai à hai chúng tôi không có chuyện gì phát sinh nha, cô có thể suy nghĩ trong sáng một chút được không?

“Khụ. . . . . . Khụ. . . . . . dì à . . . . . Dì. . . . . . Nói cái gì đó. . . . . .” Nha Tiểu Ngư vô tội sặc đỏ mặt, khoát tay giải thích, “Cháu cùng Nam Cung Tiên Sinh. . . . . . Tóm lại chuyện không phải như dì nghĩ đâu. . . . . .”

“Chuyện không phải như ta nghĩ ?” Bạch Miêu dừng lại, trợn con mắt không thể tin, “Không phải đâu, hắn khi còn bé ta cùng mẹ hắn cùng nhau du lịch đến Ai Cập , thì có một thầy bói nói rằng hắn khi lớn lên là người rất mạnh mẽ cái gì cũng hơn người , cả phương diện kia năng lực cũng rất mạnh a!”

Cái tên thầy bói đáng ghét kia, bịp bợm sau này tôi sẽ bay qua đạp nát cái tiệm của ông đi, xem ông còn nói năng vớ vẩn được nữa không.

Nhan Tiểu Ngư nhìn dì Bạch Miêu đang nhìn mình bằng ánh mắt nhiệt tình khẳng định những lời mình vừa nói kia là đúng không một điểm nói dối, cô nhất thời không biết phản ứng trả lời như thế nào, thật là bực mình mà.

Sao đang bàn về vấn đề vụ kiện cơ mà lại chuyển sang đề tài năng lực tìиɦ ɖu͙ƈ mạnh mẽ của Nam Cung Thấu rồi?...Mặc dù thật ra nhìn anh cũng rất mạnh mẽ, cơ bắp rắn chắc....có lẽ phương diện kia...

“Anh ấy . . . . .” Nhan Tiểu Ngư chần chừ không biết nên trả lời như thế nào.

“A ——! Chẳng lẽ, tiểu Thấu hắn bất lực?....Không thể nào”

Bạch Miêu kích động cao giọng hỏi ngược lại, Hôi Miêu đang uống nước nghe thấy liền phun nước ra ngoài ho sặc sụa, im lặng trợn mắt nhìn về phía phu nhân mình. Người phụ nữ này a, trước kia rất hay xấu hổ nhắc về mấy chuyện tế nhị này thì như muốn độn thổ luôn vậy ,mà kể từ ngày cùng con cừu non Tống tiểu thư kia đến chơi không biết đã truyền công lực thâm hậu gì cho phu nhân nhà mình mà ngày càng không có bóng dáng của một nữ nhân, càng già càng không có điểm dừng, bây giờ mặc sức loạn ngôn không kiêng nể gì, dù ông ta có dạy dỗ như thế nào hay dạy trên giường đều không có tác dụng.

“Cái gì bất lực?”

Một tiếng nói lạnh như băng còn găm thêm hàng ngàn con dao vọng tới, trước cửa dưới ánh sáng chói chang một thân ảnh thon dài đứng đó, tiếp theo liền thấy Thấu thiếu gia chậm rãi hiên ngang bước vào, đi theo sau là mấy hộ vệ đeo kính đen.

Bởi vì mới vừa rồi thảo luận vấn đề quá nhạy cảm, lại bị Nam Cung Thấu bắt tại trận, cho nên không khí lập tức ngưng tụ, Nhan Tiểu Ngư vội quay đầu thức thời lặng im, bày tỏ cô không có liên quan gì hết nha, vô tội !

Hôi Miêu cũng lập tức giả ngu vùi đầu vào máy tính, ánh mắt bình thản bày tỏ mình cũng không liên quan,vô tội!

Thấu thiếu gia không dễ chọc, chọc tới hắn ai gánh nổi hậu quả.

Bạch Miêu thấy ánh mắt Nam Cung Thấu như hàng ngàn lưỡi dao bắn về phía mình liền nhận ra tình thế ngàn cân treo sợi tóc lập tức chỉ vào Hôi Miêu cao giọng nói:

“ à...mới vừa rồi chúng ta thảo luận chuyện này, dượng Miêu con bị bất lực, chúng ta đang thảo luận nói tìm một vị bác sĩ để ông ấy cho một phương thuốc trị liệu !”