Băng Thanh Thần Đế

Chương 81: Chương 81: Bắt Đầu



Chương 81:

Quả nhiên, đối phương bị chủ thượng lấy đi một kiện thiên giai pháp bảo." Cổ Thần đưa chén trà lên uống, thì một cỗ hư không mở ra.

Chủ thượng đến, làm nàng liền phun trà vừa uống ra ngoài. Cổ Thần ngơ ngác, nhưng Thanh Như Yên nàng chỉ nói mấy câu rồi rời đi.

Sáng hôm sau bên này Lăng Thần cùng Lăng Liên đã kêu mọi người thức dậy cùng bắt lại Tiêu Dung. Tiêu Khắc tộc nhân bị đánh ngất cũng mơ màng tỉnh lại đi đến xem, nhìn trước mắt Tiêu Dung.

Hắn cảm thấy áy nãy, nhưng mà không biết nói làm sao bây giờ. Tiêu Dung bị chói trên người, hắn nhìn chăm chú Tiêu Khắc rồi bực tức nói.

đang ngồi trong phòng tiếp khách cũ, Lăng Liên Lăng Thanh, Cổ Nhược Ca, Lăng Thần vẫn như cũ ngồi bên hướng tây, Tiêu Dung hắn bị chói đứng trước mấy người. Trước cửa còn có nhiều vị tiêu gia tộc nhân.

Bây giờ cũng là hôm sau, thật sự kinh thiên động địa may mà. Cổ Thần Liễu Long được Thanh Như Yên phân phó đều cho không được tiết lộ ra ngoài. Nên cũng không có thế lực nào biết được.

Tiêu Dung bây giờ nhìn trước mắt Tiêu Khắc đôi mắt oán hận nói: "Tiêu Khắc, ngươi một mực vì tiêu gia giám giết hại nàng, bây giờ lại kêu gọi Tiên Đạo Tông bắt ta."

Hắn ngước đầu lên trần nhà cười: "Nếu không phải đệ tử của Tiên Đạo Tông đều là thiên kiêu, ta thật sự sẽ biết các ngươi, không phải như bây giờ đi."

Hắn cười khổ nói, Tiêu Khắc liền trầm trọng nhìn Tiêu Dung rồi cười: "Tiêu Dung ngươi đã bị lừa, ta đã tra lại hết tất cả."

Tiêu Khắc nói ra truyện năm đó, Thi Quỷ nữ nhân tên là Tiêu Nhiên, nàng vì thấy Tiêu Dung bị bệnh nặng, nên đã đi cầu tiêu gia xin thuốc.

Nhưng không ngờ tới bị sát hại, là bởi vì Tiêu Khắc hắn bị tiêu khiển bởi Áo Bào đen đó, nên mới giết hại nàng, rồi áo bào đen thoát li.

Đi đến Tiêu Dung khi biết được việc này, rồi đưa cho hắn Luyện Thi công pháp, Tiêu Dung tưởng rằng là Tiêu gia người hại Tiêu Nhiên nên hắn cay đắng trong lòng nên một mực oán hận Tiêu gia.

Muốn dùng mạng của Tiêu gia đều phải chết. Giết chết tiêu gia người mang thi thể đi về có thể tu luyện còn lại là mang cho áo bào đen, Lăng Thanh nàng tóm tắt nói ra.

Bởi vì nói toàn bộ quá dài a, cũng là bởi vì mạch truyện mới bắt đầu, từ đây không còn là vui đùa sống nhàn rã qua ngày đây, Tiêu Dung nghe kể lại như vậy.

Hắn liền tục lắc đầu không tin, Lăng Liên liền đi đến nắm trên tay một kiện khăn tay, nữ nhân đều mang theo mình còn một túi thơm. Lăng Liên bước đi đến nhìn Tiêu Dung ngồi quỳ hai tay bị buộc sau lưng.

Một tay ấn mạnh đầu hắn xuống nền gạch: "tiêu dung ngươi tỉnh lại, nàng đã chết ngươi cũng không tra ra rõ mọi chuyện, ngươi còn xứng là người nàng ấy thương?"

Lăng Liên ấn mạnh đầu Tiêu Dung xuống, cũng mang ra khăn tay cùng túi thơm, là nàng lấy từ thi quỷ, còn về phần sự việc thì Tiêu Nhiên nói cho nàng.

Bởi vì Tiêu Nhiên có lĩnh vực luôn ẩn dấu, có thể nhìn ra Tiêu Khắc bị tiêu khiển, Tiêu Dung nhìn thấy khăn tay màu xanh lam, cùng thêu một cành hoa sen, cùng túi thơm mày xanh lam.

Hắn rơi nước mắt, Lăng Liên thu tay lại rồi phất tay, dây thừng trên người hắn bị đứt đoạn. Tiêu Khắc nhìn vậy định nói gì, nhưng nhìn lại Lăng Liên thì thu lại.

Lăng Liên lại nói: "Ngươi cảm nhận đi, ta nói sai hay là ngươi bị lừa suốt mấy năm qua?" Lăng Liên cũng phất tay, linh khí cấm túc trên người Tiêu dung được khai mở.

Tiêu Dung cảm nhận trên khăn tay cũng túi thơm có khí tức của áo bào đen, hắn liền trầm mặc. Bởi vì hắn cùng áo bào đen gặp nhau nhiều lần, linh khí đối phương rất là quen thuộc.

Hắn liền gào rống: "Tiêu Nhiên Tiêu Nhiên, ta xin lỗi nàng. Ta thật sự đã sai, ta ta." hắn cúi người xuống, nằm góc rống. Liên tục lẩm bẩm: "Tiêu Nhiên Tiêu Nhiên, nàng ở nơi đâu?"

Tiêu Dung lại đứng dậy, hắn bây giờ biết rằng bản thân không thể đánh thắng nàng, nên liền quỳ trước mắt Lăng Liên hỏi: "Vị tiền bối này, người có thể cho ta biết Tiêu Nhiên nàng đang ở đâu?"

Lăng Liên nhìn vẻ mặt nam nhi khóc rống như một tiêu hài đồng thì lắc đầu: "Nàng đã bị ngươi luyện thành thi quỷ, một khi chết không khả năng còn thi thể."

"Nhưng mà ngươi thật sự ngu ngốc, nếu như Tiêu gia người giết nàng, còn để lại xác cho ngươi biết?" Lăng Liên không đợi mấy người nói ra miệng nhếch lên: "Là bởi vì đây đều là kế sách của áo bào đen tên kia."

Tiêu Khắc tộc nhân nghe vậy liền hiểu ra, hóa ra năm đó mơ mơ màng màng sự việc là sự thật, nhưng bọn hắn không tin. Nên cũng không có đuổi Tiêu Dung ra khỏi phủ.

Tiêu Khắc nghe vậy cũng trầm ngâm, nếu hắn thật sự giết Tiêu Nhiên vậy thật sự sẽ không mang thi thể cho Tiêu Dung. Tiêu Dung nghe vậy hắn lại trầm mặc, quả thật quá ngu ngốc.

Nhưng hắn lại ngước nhìn Lăng Liên: "Tiền bối vậy trước khi chết nàng có nói gì? Theo ta học luyện thi công pháp, có thể biết được Trúc Cơ cảnh thi quỷ tăng tiến nhị giai. Có thể nhớ lại tất cả khí ức, có thể nói chuyện như người bình thường."

Lăng Liên nàng phủ nhận gật đầu: "Nàng thật sự quả thật có nói với ta, nhưng mà ta không phải tiền bối gì gọi ta Lăng Liên sư tỷ là được, nhưng người thân nam nhi lại khóc như một tiểu hài tử."

"Làm ta cảm thấy ngươi rất kém, người ngươi yêu lại không bảo vệ tốt, tiêu gia tộc nhân phụ mẫu thân nhân của ngươi, lại bị gọi là kẻ thù." Tiêu Dung hắn không nổi nóng, biết bản thân sai.

Hắn lau nước mắt: "Lăng Liên sư tỷ, cầu ngươi có thể nói cho ta biết nàng trước khi chết nói gì?" Lăng Liên thở dài: "Nàng trước khi chết từng nói với ta."

"Vị sư tỷ này nếu như ta chết đi, người có thể chuyển lời cho ta với Tiêu Dung được hay không a, lời nàng nói ra ngươi khóc ta sẽ bắt người dập đầu mười cái."

Tiêu Dung gật đầu, "Nàng nhờ ta chuyển lời cho ngươi là. Tiêu Dung ta thân sư tỷ của ngươi thế nhưng lại không giúp được ngươi, ta thật sự rất áy nãy."

"Nhưng mà Tiêu Dung một khi ta chết người đừng báo thù cho ta, hãy yên ổn sống tốt, không cần báo thù nàng, bởi vì vị sư tỷ này đã giải thoát cho ta. Người ngươi nên cần báo thù là ngươi đã đưa ngươi đến bước này."

"Tiêu gia rất tốt, ngươi thế nhưng cũng là Tiêu gia tộc nhân , nếu như không bị đối phương thâu tóm, nhưng mà Tiêu Dung nếu như đối phương đã chết."

"Hay vẫn còn sống, ngươi cùng đừng báo thù cho ta, ta cảm thấy Ta Tiêu Nhiên không có khả năng cùng ngươi đi đến hết sang long đầu bạc, nhưng mà ta luôn luôn dõi theo ngươi. Ngươi hãy tìm một vị cô nương tốt hảo hảo sinh nhiều tiểu hài tử."

"Cùng Tiêu gia trở lại như ban đầu, Ta tiêu nhiên thật sự không thể cùng ngươi đi hết những năm tháng còn lại đây, nhưng nếu có kiếp sau ta tiêu nhiên vẫn nguyện cùng ngươi kết làm phu thê."